QUYỂN 7, CHƯƠNG I: THẾ GIỚI ĐANG ĐỐI MẶT VỚI 'CUỘC TẤN CÔNG LỚN NHẤT VÀO SỰ THẬT' KỂ TỪ NHỮNG NĂM 1930"
LỜI GIỚI THIỆU
Nhan
đề quyển sách là câu cảnh báo của Tổng Giám Đốc Đài BBC Lord Tony
Hall, tại Hội Nghị Toàn Cầu Về Tự Do Truyền Thông ở London từ ngày 10 đến ngày
11 tháng 7, 2019.
Trong Hội Nghị hai hãng truyền thông của Nga là RT và
Sputnik đã bị Nước Anh trục xuất, tống
khứ ra ngoài và không đồng ý chấp thuận cấp thẻ tham dự, bởi vì theo Bộ
Ngoại Giao Anh cho biết: Hai hãng truyền thông của Nga đã đóng “vai trò tích cực
trong việc cố tình truyền bá thông tin SAI” (sic).
Sau khi đọc xong bài này một cách có trách nhiệm theo
tinh thần “Tổ Quốc Danh Dự Trách Nhiệm” do Tổng Thống Ngô Đình Diệm, Tổng thống
dân cử đầu tiên của Việt Nam nói chung (hay còn gọi là Đệ Nhất Việt Nam Cộng
Hoà). Vì thế nên tôi, Chính Khí Việt chủ
trang website Chính Khí Việt Net đã quyết định trao đổi với Nhà Báo Lão Thành
Việt Thường, người đã cung cấp cho tôi rất nhiều chuyện thâm cung bí sử của từ Hồ
Chí Minh đến Lê Duẩn, Trường Chinh,Võ Nguyên Giáp, Phạm Văn Đồng,,,, nói riêng
và tập đoàn Việt Gian Cộng Sản từ những thập niên 1930 cho tới ngày hôm nay nói
chung!
Sau nhiều ngày suy nghĩ, chúng tôi đã đi đến kết
luận: chúng tôi phải tích cực ủng hộ quan điểm của Lord Tony Hall mà chúng tôi
sẽ gởi đến cá nhân Lord Tony Hall và Ban Tiếng Việt đài BBC, những ý kiến về
cách làm việc của những người gọi là “phóng viên” đài BBC
mà chính ông Lord Tony Hall thuê mướn!!!
Trong quyển này, chúng tôi sẽ trích dẫn những lời bình luận
được BBC – London chọn lọc và đăng tải trên trang nhà của tờ báo, đồng
thời dưới những trích dẫn là phần phân tích của Chính Khí Việt, ngỏ hầu bạn đọc
có thể hiểu được mưu đồ gian manh của tập đoàn đài tiếng nói BBC –Luân Đôn một
cách cụ thể với những dẫn chứng bất khả phản biện và lời thách thức đối luận một
cách công khai trên các phương tiện truyền thông đại chúng giữa tập đoàn Đài
BBC –Luân Đôn, kể cả Lord Tony Hall, hiện là Giám Đốc đài này đối với cá nhân
Chính Khí Việt, Joseph Phạm.
Tác giả
Chính Khí Việt – Joseph Phạm
CHƯƠNG I:
Sophie Quinn-Judge: Hồ Chí Minh và những
năm chưa biết
Trong chương nhất, chúng tôi xin được sử dụng những tài liệu trích từ BBC - Tiếng Việt đã đăng năm 2019. Bài đó có tên: "Sophie Quinn-Judge: Hồ Chí Minh và những năm chưa biết" đăng ngày 7 tháng 7, 2019. (https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-48829610)
Tiến sĩ Sophie Quinn Jugde, Đại Học LSE, London, đã viết cuốn sách có tên “Hồ Chí Minh: Những năm chưa biết đến” (Hồ Chí Minh: The Missing Years 1919-1941). Trong quyển này được giới thiệu phần tài liệu mà Tiến sĩ Sophie Quinn Judge viết ra phần nhận xét của bà “Chủ Yếu dựa trên tư liệu về Quốc Tế Cộng Sản được giải mật năm 1992 của Trung Tâm lưu trữ Quốc Gia Nga – Và tư liệu từ kho lưu trữ Quốc Gia Pháp.” (sic)
Tác giả còn được giới thiệu là đã: “Tập
trung vào những năm hoạt động của ông Hồ Chí Minh thời kỳ trước
1945, cuốn sách cố gắng dựng lại chân dung cũng như
vị trí thật sự của ông Hồ trong thời kỳ này”. (sic)
Đọc xong bài báo đã được BBC Tiếng Việt phỏng
vấn từ 2003, nhưng mãi đến tháng 7 năm 2019 mới được BBC đăng trở lại!!! Chúng tôi đã biết lý
do tại sao? Nguyên nhân đơn giản là Ban Tiếng Việt đài
BBC đã lôi cổ Hồ ra khỏi lăng để cho mọi người được ngắm lại chân dung hắn trong chính đôi mắt của bà Sophie Quinn Judge
mà chúng tôi khẳng định bà Sophie Quinn Judge là
một người có tài năng tấn công vào
sự thật một cách trơ trẽn và
bài bản nhất!!! Vì nội dung những câu trả lời phỏng vấn với BBC của bà đã cho mọi người, nếu đã từng đọc qua sẽ thấy ngay việc tác giả đang bào chữa một cách khéo léo bản chất việt gian, lưu manh
chính trị, sát nhân không chớp mắt ngay chính những “đồng chí uu tú” của mình và đặc biệt là người dân Việt Nam bao gồm mọi thành phần dân tộc trong
câu khẩu hiệu “Trí Phú Địa Hào, Đào Tận Gốc Trốc Tận Rễ! của Hồ Chí Minh!!!
Trích nguyên văn đoạn trả lời phỏng vấn của
tác giả Sophie Quinn Judge với BBC:
“Sophie Quinn-Judge: Cha của ông Hồ là một
nhân vật rất đáng chú ý và tôi hy vọng sẽ có thêm tài liệu nghiên cứu tiếng
Việt để hiểu rõ hơn thân thế của người này. Nhưng rõ ràng là việc người cha
bị thất sủng, không còn là quan cấp tỉnh trong chế độ Pháp đã có tác động đến
cuộc sống ông Hồ.
Bởi sau khi ông Nguyễn Sinh Huy bị miễn nhiệm
tại tỉnh Bình Định, con ông là Nguyễn Tất Thành buộc phải
thôi học ở trường Quốc học Huế và trở thành thầy giáo tại Phan Thiết. Rồi ông
vào Nam và như mọi người đều biết, ông đi Pháp năm 1911.” (sic)
Riêng đoạn này, tác giả đã tự lột mặt mình:
1- Cha của Hồ không
phải là quan
cấp tỉnh trong chế độ Pháp
(đúng ra phải nói rõ là Pháp Thực Dân). Cha của Hồ là một tên khát máu sát
nhân, nghiện rượu rất nặng cho nên mỗi lần say sỉn, Cha của Hồ đánh vợ đánh
con một cách rất tàn nhẫn. Hắn chỉ là một tên quan miền núi của Tỉnh Bình
Định, trong lúc say rượu đã tự tay đánh chết một nông dân nên đã bị Thực Dân
Pháp lúc đó cách chức đuổi về vườn. Hoàn toàn không phải là bị thất sủng. Bởi vì nội dung của thất sủng vẫn
có thể giữ lại làm quan, có thể bị khiển trách và giáng cấp.
2- Tác
giả còn đề cập đến việc cha của Hồ là Nguyễn Sinh Huy bị MIỄN NHIỆM
(???) Vì thế -theo quan điểm của tác giả Sophie- Hồ Chí Minh buộc
phải thôi học ở Trường Quốc Học Huế và “trở thành thày giáo ở Phan
Thiết. Rồi ông vào Nam và
như mọi người đều biết ông đi pháp năm 1911” (sic)
Trong
phần này tác giả đã đưa một tin lấy từ sự tô hồng bôi đen thất thiệt của cộng
sản Việt Nam. Nếu là người tôn trọng sự thật thì tác giả buộc phải ghi rõ Hồ
dạy học tại Phan Thiết lấy từ nguồn tin nào, ở đâu? Chưa hết, tác giả còn mơ hồ
dùng nhóm chữ “như mọi người đều biết” (sic). Vậy mọi người ở đây là ai, thành phần
nào, số lượng mọi người là
bao nhiêu để đến nỗi quên bẵng đi chuyện tên bồi tàu, mạo danh là Ba, quỵ luỵ nộp đơn xin
học Trường Thuộc Địa!!!
3- Xin
trích nguyên văn một đoạn khác:
“BBC:Bà ngụ ý là ban đầu ông Hồ ra nước ngoài không phải với mục
đích tìm đường cứu nước?
Không, ý tôi không phải là như thế. Dựa trên tài liệu của Pháp
nói về các anh chị trong gia đình ông Hồ và những lần họ giúp đỡ cho Phan Bội
Châu, tôi nghĩ gia đình họ tham gia vào các hoạt động yêu nước chống thực dân
từ sớm.
Tôi tin là ông Hồ Chí
Minh cũng sẽ tham gia vào các hoạt động chống thực dân theo cách này hay cách
khác. Nhưng bởi vì ông không thể ở lại trường Quốc học, nên ông ra nước ngoài
để tìm biện pháp hoặc học thêm để nghĩ cách chống người Pháp.” (sic)
Khi viết, tác giả Sophie Quinn Judge đã không nói đầy đủ về
chuyện gia đình Hồ đã giúp đỡ cho Phan Bội Châu như thế nào, mà chỉ dựa vào
việc: “tôi nghĩ gia đình họ tham gia vào các hoạt động yêu nước chống thực dân
từ sớm” (sic).
Khi bạo phổi to gan thốt ra hay hạ bút viết: “tôi nghĩ gia đình họ tham gia vào các hoạt động
yêu nước chống thực dân từ sớm” (sic) thì tài liệu tác giả trưng dẫn
trong phần nhận xét có gì là khách quan!!!
Ở những năm 2003, Sophie Quinn Judge mới trả lời cuộc phỏng vấn
này của BBC, vậy xin hỏi tác giả có biết chuyện Cụ Phan Bội Châu đã bị tên Hồ
Chí Minh hợp tác với tên Nguyên Công Viễn aka Lâm Đức Thụ giăng bẫy bán Cụ Phan Bội Châu cho mật thám thực dân Pháp lấy $10,000 (Quan
Pháp). Hai tên Hồ và Lâm đã chia nhau sử dụng số tiền đó
cho mục tiêu cá nhân của chúng. Một việc hệ trọng như
vậy, vì khi Cụ Phan Bội Châu bị thực dân Pháp bắt, tại Việt Nam đã nổ ra các
cuộc đình công khiến biết bao thành phần người Việt Nam bao gồm Học sinh, Sinh
viên, Trí thức, Tiểu thương, Nông dân, Công nhân bị thực dân Pháp bỏ tù, lưu
đày, phát vãng… Vậy mà không có tài liệu cụ thể để chứng minh tội việt gian đó
của Hồ Chí Minh và Nguyễn Công Viễn aka Lâm Đức Thụ!!! Sophie còn bạo gan bạo
phổi đến mức dám bịa ra bằng 1 câu nói rất mơ hồ là “tôi
nghĩ”.
Viết như thế có nghĩa Bà Tiến Sĩ Sophie Quinn Judge không có tài
liệu cụ thể nào mà chỉ viết theo cảm tính cá nhân với gia đình Hồ để rồi từ đó bà liều
mạng tưởng tượng ra!!!
Ngay câu trên, tác giả nói “tôi nghĩ” thì đoạn tiếp theo bà lại dùng cụm chữ “tôi tin” là “ông Hồ Chí Mính cũng sẽ
tham vào các hoạt động chống thực dân theo cách này hay cách khác. Nhưng bởi
vì ông không thể ở lại trường Quốc học, nên ông ra nước ngoài để tìm biện pháp
hoặc học thêm để nghĩ cách chống người Pháp.” (sic) Nghĩa
là tác
giả chỉ viết theo óc tưởng
tượng kiểu Harry Potter. Thật là quá đáng,
nhất là quá đáng với nhân dân Việt Nam cần nhận chân được mọi sự
thật lịch sử bởi tác giả không có lòng tự trọng đối với chính ngòi bút của mình!!!
Chúng tôi mới chỉ khai mào trích dẫn vài thí dụ bài trả lời phỏng vấn của
Tiến sĩ Sophie Quinn Judge (kể từ đây, xin được phép viết tắt là TS SQJ- CKV)
với Ban Tiếng Việt Đài BBC.
Nếu chú ý, quý bạn đọc sẽ thấy ý đồ không lành mạnh của TS SQJ.
Xin chứng minh thêm bằng những thí dụ rất cụ thể:
Chú Ý 1: Khi
viết về một nhân vật lịch sử có thật, dù khen hay chê bắt buộc
phải dẫn chứng bằng những việc có thật và khi kết luận phải dứt
khoát, rõ ràng. Còn viết theo kiểu của TS SQJ “tôi nghĩ, tôi tin” nhưng không đưa ra bằng chứng, nhân chứng cụ thể thì không
ai có thể chấp nhận được.
Thí dụ: Một phiên toà nào đó xét xử một tên ăn cướp giết người
với các bằng chứng, vật chứng, nhân chứng… cụ thể đầy
đủ. Thế nhưng quan toà (JUDGE, cũng là tên họ, last name của bà) lại
đưa ra phán quyết tha bổng với ý kiến cá nhân của mình rằng: “tôi nghĩ, tôi tin” rằng: “bị can vô tội” thì quý bạn đọc có nhận xét thế nào về viên quan tòa này???
Chú Ý 2: Trong
phần chúng tôi sắp trích
dẫn nguyên văn các câu trả lời của TS SQJ với Ban Việt Ngữ đài BBC
dưới đây với những nhận xét riêng để quý bạn đọc thấy rằng TS SQJ là
người như thế nào.
Trích nguyên văn:
“Sophie Quinn-Judge: Cha của ông Hồ là một nhân vật rất đáng
chú ý và tôi hy vọng sẽ có thêm tài liệu nghiên cứu tiếng Việt để hiểu rõ hơn
thân thế của người này. Nhưng rõ ràng là việc người cha bị thất sủng, không
còn là quan cấp tỉnh trong chế độ Pháp đã có tác động đến cuộc sống ông Hồ.
Bởi sau khi ông Nguyễn Sinh Huy bị miễn nhiệm tại tỉnh Bình
Định, con ông là Nguyễn Tất Thành buộc phải thôi học ở trường Quốc học Huế và trở
thành thầy giáo tại Phan Thiết. Rồi ông vào Nam và như mọi người đều biết, ông
đi Pháp năm 1911.
Nếu cha ông vẫn còn tại chức, thì có lẽ người thanh niên Nguyễn
Tất Thành đã tiếp tục đi học ở Huế và sự nghiệp chống thực dân của ông có thể
đã ngả sang một hướng khác. Chúng ta không biết chắc, nhưng những hoàn cảnh
bên ngoài đã buộc ông phải ra nước ngoài.” (sic)
Chú Ý 3: Khi
TS SQJ khẳng định “Chúng ta không biết chắc” (sic) mà lại dám
viết rằng: “nhưng những hoàn cảnh bên ngoài đã buộc ông phải ra nước
ngoài” (sic) Vậy xin hỏi TS SQJ “những hoàn cảnh bên
ngoài” (sic) là những hoàn cảnh nào? Cho một thí dụ cụ thể xem đồng thời cho biết lý do nào và tại sao “những hoàn cảnh bên ngoài
đã buộc ông ta phải ra nước ngoài”?
Chúng
tôi xin hỏi TS SQJ: Tại sao ông ta không về quê ở Nghệ An, hoặc chuyển đổi chỗ
ở tại một địa phương nào đó ở Việt Nam???
Chúng tôi khẳng định đây là sự mở đầu cho việc đánh bóng – tô hồng cho họ Hồ vì lúc đó là năm 1911. Hồ Chí Minh còn chưa
được ai biết đến và lúc đó cũng chưa có ai, hoặc cá nhân, hoặc tổ chức yêu nước
nào nhận Hồ là người của tổ chức mình hay cùng lắm nhận hắn như
một cảm tình viên của tổ chức!
Nếu Hồ đã nổi tiếng vì “lòng yêu nước” (?)
thì xin bà lý giải tại sao hắn lại ngang nhiên sử dụng giấy tờ giả để xuống tàu
buôn của thực dân Pháp làm bồi tàu và qua Pháp một cách an toàn???
Đặc
biệt là vừa tới cảng Marseille Hồ đã viết thư ngay cho Bộ Thuộc Địa Pháp với hai nội dung chính là:
1. Xin thực dân Pháp
trợ cấp hoặc tìm việc làm cho bố đẻ của hắn là một tên nát rượu giết người vô
tội!!! Đúng là phải có công lao gì cũ hoặc mới với thực dân Pháp thì hắn mới
dám làm việc đó (tức đòi nợ thực dân Pháp-CKV).
2. Hồ
xin được đi học tiếp để “phục vụ mẫu quốc Pháp” một cách tốt hơn!!!
Chú Ý 4: Hai
nội dung trong lá thư của Hồ có làm cho TS SQJ thắc mắc? Đang là kẻ phạm pháp
đối với thực dân Pháp, tức người yêu nước chống Thực Dân Pháp mà lại viết thư
cho thực dân Pháp thì chẳng hoá ra việc Hồ qua Pháp CÔNG KHAI có phải vì
hắn được Thực dân Pháp giao cho nó một nhiệm vụ gì đó mà thực dân Pháp
cần Hồ tham gia thực hiện!!!
Việc Hồ công khai đòi hỏi quyền lợi vật chất cho cha của Hồ, bị thực dân
Pháp khước từ. Về mặt nổi chúng ta thấy như vậy, nhưng có một điều khiến chúng
ta phải nghĩ đến những sự thật của mặt chìm. Bởi theo Hồ thì cha của hắn đã cùng đường nên phải
ngồi lê ở chợ Bến Thành bói toán kiếm ăn. Với một tên
nát rượu thì bao nhiêu tiền cho đủ, vậy mà nó phải bỏ nơi thị tứ chợ Bến Thành,
một nơi có đông khách qua lại xuống vùng Đồng Tháp hoang vắng để có
tiền mua đất lập nghiệp lấy vợ. Điều TS SQJ cần phải tự hỏi là khi
di chuyển chỗ ở và cuộc sống phong lưu có gì liên quan tới con đường có thể dễ
dàng và gần nhất để liên lạc với các tù nhân chính trị bị giam cầm ở Côn Đảo???
Và có một bật mí khiến chúng ta phải nghi ngờ đặt dấu
hỏi rằng cha con Hồ việt gian có phải là chỉ điểm của mật thám Pháp? Cha Hồ đã
lợi dụng bạn đồng khoa với Cụ Phan Bội Châu nên dù còn rất nghèo khổ “mà
cũng giúp đỡ Cụ Phan Bội Châu” và sau đó hắn được đưa ra Huế làm
quan với một câu chuyện giả tưởng trong vụ quan hệ bất chính giữa dòng họ Hồ Sĩ
Tạo với dòng họ Nguyễn Sinh, cho nên chính họ Hồ Sĩ Tạo, dòng họ của một Tứ Trụ
triều đình Nhà Nguyễn thời điểm đó tiến cử! Câu chuyện này cần phải để ý vì nó
được phát hiện và có bút tích bài viết hẳn hoi cũng như được đưa ra tuyên
truyền, công khai bởi sử nô Trần Quốc Vượng. Vì bác ruột của sử nô Trần
Quốc Vượng là Thẩm Phán Tối Cao Pháp Viện thời gọi là Đệ Nhị Cộng Hoà, Trần
Thúc Linh, một tên trí thức nằm vùng trong Nam của VGCS.
Sự kiện này có nhiều xác xuất về sự thật rằng Nguyễn Sinh Huy
aka Nguyễn Sinh Sắc đã thông báo khéo rằng Hồ Chí Minh không phải là con
ruột của hắn cho nên hắn mới đặt cho cái tên là NGUYỄN SINH COÔNG.
Sau này bạn bè hắn khuyên bảo nên hắn mới đẻ ra cái tên mới cho Hồ là Nguyễn
Tất Thành!
Chú Ý 5: TS
SQJ đã vô tình hay cố ý bỏ sót nhiều chuyện trong giai đoạn đầu khi Hồ mới đặt
chân tới Pháp, nghĩa là từ 1911 cho đến 1923. Trong đó có những việc bởi theo
chúng tôi nó rất quan trọng, đó là:
1. Trong lá thư của Hồ gởi cho Bộ Thuộc
Địa thực dân Pháp khi vừa tới Marseille (1911), nếu chú ý chúng ta lại thấy một
điều khác nữa là nét chữ viết của Hồ trong lá thư đó có nhiều điều mờ ám. Nét
chữ trong lá thư hoàn toàn không giống nét chữ của những thư, sách, truyện, chỉ
thị… của Hồ trong suốt một thời gian dài cho đến khi hắn chết (1-9-1969). Nếu
ai còn nghi ngờ xin cứ thử khảo sát xem có bút tích nào của Hồ giống bút
tích của lá thư được viết năm 1911.
2. Vậy
chúng ta lại phải đặt câu hỏi ai đã tung bức thư này ra công khai ngoài quẩn chúng. Nhờ đó mà các nhà
trí thức ở Pháp lúc bấy giờ là Phan Chu Trinh, Phan Văn Trường, Nguyễn
Thế Truyền… đã cảm động vì thấy hoàn cảnh éo le của con một vị khoa bảng,
đồng khoá với cụ Phan Bội Châu. Thế là, vì quá nặng về
tình cảm quen biết nên đã đưa Hồ về nhập bọn. Các vị đã dạy Hồ từ
những nghề như nhiếp ảnh, làm báo, cho đến chính trị. Các vị còn đưa
Hồ đến những nơi hội thảo về chính trị để học hỏi và trau dồi thêm việc nghe,
học tiếng Pháp. Hơn nữa các vị còn cho phép Hồ được đứng chung cái tên Nguyễn
Ái Quốc và cuối cùng
thì tên Hồ đại việt gian này đã cướp luôn cái tên Nguyễn Ái Quốc từ đó cho đến nay!!!
3. Các
vị cũng hướng
dẫn cho tên Hồ gia nhập
Đảng Xã Hội Pháp. Đến khi tranh luận về “Cương Lĩnh Chính Trị” của
Quốc tế Cộng sản 3 thì Hồ mới đi theo phía Cộng Sản Pháp được tách ra từ Đảng
Xã Hội Pháp để từ đó hắn đi theo “Chủ Nghĩa Thực Dân Đỏ Nga Xô
Leninist”. Cũng chính từ đó Hồ mới được Đảng Cộng
Sản Pháp giới thiệu và giúp đỡ sang Nga vào cuốn năm 1923. Hồ được cử đi vì hắn
có ưu thế là một người Việt Nam, tức một người dân ở xứ thuộc địa tại vùng Đông
Nam Á.
4. Trở lại việc lá thư, hiển nhiên không
cần phải suy nghĩ nhiều cũng biết kẻ công khai đưa lá thư đó ra ngoài chính là Mật Thám Pháp.
Chúng tôi cam đoan như vậy không phải là vấn đề “tôi nghĩ “ hay “ tôi tin” như TS SQJ. Bởi vì chúng tôi có tài liệu liên
hoàn của chính bà tiến sĩ:
- Việc Hồ
đi bằng giấy tờ giả sang Pháp mà lúc đó Cha Con Hồ đã nhận lời làm
chỉ điểm cho Mật Thám Pháp. Điều kiện để hai cha con chấp nhận làm
chỉ điểm chính là việc Nguyễn Sinh Huy aka Nguyễn Sinh Sắc sẽ được giúp đỡ về
vật chất và cao nhất là còn có thể được “hồi nhiệm”. Riêng cá nhân
Hồ thì sẽ được học ở trường Bộ Thuộc Địa bên Pháp và con đường hoạn lộ từ đó sẽ
thênh thang rộng mở!!!
Cho nên chính bà TS SQJ đã giúp chúng ta biết được sự việc đó
qua câu trả lời của bà với BBC – Ban Tiếng Việt: “Nhưng những hoàn cảnh bên
ngoài đã buộc ông phải ra nước ngoài” (sic).
Chú Ý 6: Còn
một vấn đề khác nữa mà chúng tôi cần hỏi bà TS SQJ là bà có biết việc Hồ Chí Minh có bồ và con gái riêng
ở Pháp không? Chúng tôi đưa chuyện này ra để chúng minh rằng bà có
thói quen che dấu những việc xấu xa bẩn thỉu đê tiện của Hồ.
Chuyện trai gái, con rơi không phải là vấn đề lớn nhưng chúng
tôi nêu ra đây vì MUỐN CHỨNG MINH bản thân Hồ là một tên độc tài,
khát máu.
Trong thời gian từ 1911 đến cuối năm 1923, Hồ đã có một cuộc
tình GIÀ NHÂN NGÃI NON VỢ CHỒNG để có với cô ta một cô con gái tên là Louise
Darguieres. Bởi vì cô bồ của Hồ là người thợ làm bánh mì. Cho nên,
như Hồ trong tự truyện đã viết rằng, mỗi sáng trước khi đi làm Hồ lấy một hòn
gạch cho vào nung trong lò nướng bánh mì; chiều tối đi làm về, lấy hòn gạch ra
rồi bọc trong tờ giấy báo để ôm ngủ vì thời tiết quá lạnh. Bà TS SQJ thử nghĩ
xem, một việc cỏn con đó mà trong suốt bao nhiêu năm trời Hồ vẫn tiếp tục bảo
lưu ý kiến NÓI LÁO của mình. Nếu đúng là sự thật như tự truyện để ôm
hòn gạch đó ngủ thì không bao giờ Hồ còn có thể làm việt gian hay chỉ điểm được
nữa vì toàn thân hắn đã biến thành đống than tro.
Cuối 1923 hắn được Đảng Cộng Sản Pháp giới thiệu qua Nga và kể
từ đó hắn quất ngựa truy phong cho đến tận tháng 5-1969, trước khi bị lôi cổ
xuống hoả ngục hắn đã xin với Tổng Thống Pompidou, Cộng Hoà Pháp để
tìm kiếm đứa con gái và đưa đứa con gái rơi của hắn sang Việt Nam cho hắn gặp
mặt lần cuối. Ngạc
nhiên nhất là việc ông Tổng Thống Pháp Pompidou đã thi hành yêu
cầu của họ Hồ một cách rất nhanh nhẩu!!!
Cuối những ngày Hồ sắp sửa bị lôi cổ xuống Hoả Ngục,
hai cha con họ Hồ đi dạo ở vườn hoa ngay trước cổng chính của cái gọi là Phủ
Chủ Tịch! Và mật thám ngoại quốc đã chụp được một tấm ảnh của hai
cha con hắn tung ra công chúng!!!
Việc làm này của Hồ là lợi dụng lũ gọi là an ninh ngoại quốc để
nâng bi Hồ là một người Cha tốt, chỉ vì “việc nước, việc đảng” nên không
thể chăm sóc được con của mình. Cho nên trước khi chết,
hắn đưa Louise về ở chung. Đấy cũng là tín hiệu Hồ đưa ra cho những
tên đàn em thân cận phải cố sắp xếp một tương lai thật huy hoàng cho đứa con
rơi của hắn là Nông Đức Mạnh, một tên có bộ mặt vừa vô duyên vừa khờ khạo, vì
thế nó đã được lôi lên làm Tổng Bí Thư của Đảng Việt Gian Cộng Sản!
Một câu hỏi khác lại được đặt ra là tại sao từ Hà Nội
đi Hải Phòng nào có xa xôi gì (dài 80km-CKV) thế mà Hồ không hề đả động tới đứa
con rơi khác, nó chính là đứa con của Hồ với Nguyễn Thị Minh Khai, được mẹ nó
đặt tên là Hồng Minh, từ Nam tập kết năm 1954 rồi được đưa về học tại Trường
dành cho con em người Miền Nam tập kết ở Hải Phòng.
Sau
1975, Hồng Minh vào công tác tại Saigon cư ngụ trên đường Pasteur, sát với Tổng
công ty phát hành phim, một cơ sở kinh tài riêng cho tên đại việt gian Trần
Bạch Đằng. Cuối năm 1987, Hồng Minh mới được các tờ báo Tiền Phong,
Thanh Niên nêu lên và yêu cầu cá nhân cũng như nguỵ quyền cộng sản Saigon (tức
Uỷ Ban Nhân Dân Thành Phố Saigon-CKV) phải có trách nhiệm với con gái của Hồ và Nguyễn Thị Minh Khai là Hồng Minh.
Đấy chính là lý do tại sao Hồ phải dấu kín sự việc này, bởi hắn
có liên quan tới cái chết của Nguyễn Thị Minh Khai và một số nhân vật lãnh đạo
chóp bu khác của tổ chức việt gian cộng sản. Đó là việc Hồ Chí Minh liên lạc
với Ngô Đức Trì, thường vụ trung ương VGCS, được Nga Xô cử theo Trần Phú về
Việt Nam để ra mắt cái gọi là Đảng Cộng Sản Việt Nam. Vì thế Hồ đã
bán Ngô Đức Trì cho mật thám Pháp. Sự việc xảy ra đột ngột nên Ngô Đức Trì đã
bán hết các cán bộ cộng sản với tên tuổi và địa chỉ đầy đủ, từ Trần Phú trở
xuống…. trong đó có Nguyễn Thị Minh Khai cũng chịu chung một số
phận. Ngay cả tên Lê Hồng Phong, mặc dù chính thức là hôn phu của
Nguyễn Thị Minh Khai nhưng trong thời gian Lê Hồng Phong đi Nga Xô trước để dự
một cuộc họp Quốc Tế Cộng Sản 3, Nguyễn Thị Minh Khai được Nga Xô điều sang văn
phòng của Hồ ở Tàu, để Hồ hướng dẫn qua một chút chính trị và một số những câu
tiếng Nga thông thường trong sinh hoạt. Hồ đã lợi dụng cơ hội này làm cho
Nguyễn Thị Minh Khai có bầu. Khi gặp Lê Hồng Phong ở
Nga Nguyễn Thị Minh Khai không dám nói lên sự thật này cho nên phải dùng hạ sách bằng cách
khai lý lịch của chồng tên là “LINE” (tên tiếng Nga của họ Hồ -CKV). Trước sự
việc rắc rối đó, Nga Xô đã giải quyết bằng cách xác nhận Nguyễn Thị Minh Khai
và Hồ là vợ chồng hợp pháp! Lê Hồng Phong đành phải nuốt hận công nhận cách
giải quyết của Nga Xô. Vì sự ngoan ngoãn vâng lời đó của Lê Hồng Phong nên hắn
đã được Nga Xô ban cho "vinh dự" làm người Việt Nam đầu tiên và duy
nhất là Uỷ Viên Dự Khuyết Ban Chấp Hành Trung Ương Quốc Tế Cộng Sản 3!
Khi Trần Phú bị mật thám thực dân Pháp bắt giết, Nga Xô đã chỉ
định Lê Hồng Phong về làm Tổng Bí Thư Đảng việt gian cộng sản. Còn
Nguyễn Thị Minh Khai thì được chỉ định làm Bí Thư Thành Uỷ VGCS ở Saigon.
Tội ác của tên Hồ Chí Minh là như vậy đấy. Chỉ tiếc rằng TS SQJ
đã cố tình che dấu những sự thật này khi trả lời phỏng vấn BBC- Ban Tiếng Việt?
Chú Ý 7: Chúng
tôi xin trích nguyên văn phần tiếp theo khác trong trả lời phỏng vấn
của TS SQJ với BBC Ban Tiếng Việt như sau:
Trích
nguyên văn:
“BBC:Sau
hội nghị ở Paris, ông Hồ đến Nga năm 1923 rồi sau đó đi Quảng Đông. Trong
khoảng thời gian này, vị trí của ông Hồ trong Quốc tế Cộng sản như thế nào,bởi
vì một số tác giả cho rằng lúc này ông Hồ đã được Quốc tế Cộng sản chú ý
nhiều?
Đầu tiên, ông Hồ lúc đó không phải là thành viên của một đảng
cộng sản châu Á nào. Ông ấy đang là thành viên của đảng cộng sản Pháp. Vì
thế, ông chưa có vị trí vững chắc trong nội bộ Quốc tế Cộng sản. Ví dụ, ông
không có chân trong ban chấp hành. Có nhiều nhân vật khác quan trọng hơn như
Mahendra Roy từ Ấn Độ hay Sen Katayama của Nhật.
Nhưng Nguyễn Ái Quốc có một thông điệp rất rõ về việc phong
trào cộng sản có thể tham gia thế nào trong phong trào quốc gia tại các thuộc
địa. Tôi nghĩ bởi vì thông điệp này nên ông ấy được khuyến khích lên phát biểu
tại đại hội lần thứ năm của Quốc tế Cộng sản năm 1924. Nhưng lúc ấy, theo
tôi, ông Hồ chưa phải là người phát ngôn hàng đầu về các vấn đề thuộc địa
trong Quốc tế Cộng sản.
Việc ông Hồ là thành viên đảng Cộng sản Pháp cũng có thể đã
khiến vị trí của ông trở nên phức tạp. Trotsky - đối thủ chính trị của Stalin
thời bấy giờ - có một ảnh hưởng đáng kể đối với những người cộng sản Pháp.
Trong một bãi mìn chính trị như vậy, ông Hồ dường như bắt đầu học cách hợp
tác với bất kỳ ai đang nắm quyền lực và học cách theo đuổi những quan tâm của
riêng mình.
BBC:Một số tác giả như Jean Lacouture nói rằng ông Hồ được gửi
tới Quảng Đông để làm trợ lý hay thư ký cho Mikhail Borodin?
Tôi nghĩ điều này không chính xác, bởi vì ông Hồ lúc đó từ Nga
đi Quảng Đông mà không mang theo một hướng dẫn rõ ràng về những gì ông sẽ làm
tại đó. Ban đầu ông ấy không được cho một vai trò chính thức. Có vẻ như người
ta đã tìm cho ông công việc làm người dịch thuật tại hãng tin của Nga tại đó
để có tiền thực hiện các hoạt động chính trị của ông.
Chứ còn lúc mới đến Quảng Đông, ông Hồ rất vất vả trong việc có
đủ tiền giúp cho việc giúp đưa các thanh niên Việt Nam sang Quảng ̣Đông tham
gia các khóa đào luyện. Như vậy, không có một kế hoạch, chỉ thị rõ ràng dành
cho ông Hồ và ông phải tự bươn chải, đối phó với các vấn đề khi chúng diễn
ra.” (hết trích)
Chú Ý 8: Lại
một trò xuyên tạc sự thật rất ấu trĩ của TS SQJ. Bà nói rằng: “ông
Hồ lúc đó từ Nga đi Quảng Đông mà không mang theo một hướng dẫn rõ ràng về
những gì ông sẽ làm tại đó” (sic).
Nếu
không được sự hướng dẫn thì tại sao không tìm cho Hồ một việc làm ở ngay Nga Xô
mà lại rắc rối cho Hồ sang tận Quảng Đông để làm việc cho hãng tin của
Nga. Bà TS SQJ khẳng định cụ thể nhưng hơi ngớ ngẩn. Hồ là cái gì mà
Nga phải lo tìm việc cho Hồ trong hãng tin của Nga tại Quảng Đông “Để có tiền thực hiện các
hoạt động chính trịỊ!!!” ở
đây điều ấu trĩ của bà TS là có thể tin được rằng Nga giúp cho Hồ “Để có tiền thực hiện các
hoạt động (tức Hồ, là thực hiện các hoạt động chính trị của Nga Xô tại
tỉnh Quảng Đông), nghĩa là một cứ
điểm tại Đông Nam Á rất thuận tiện cho việc tổ chức ra cái công cụ
gọi là Đảng Cộng Sản Việt Nam để bành trướng chủ nghĩa thực dân đỏ Nga Xô
Leninist. Đồng thời Hồ còn có nhiệm vụ để thâm nhập, lèo lái những tổ chức
chống thực dân Pháp của những người Việt Nam yêu nước theo xu hướng Quốc Gia
không cộng sản. Cho nên ngay từ 1925, nghĩa là khi Nga Xô phái Hồ xuống Quảng
Đông chưa đầy nửa năm thì hắn đã lập được thành tích lớn bằng việc cộng tác với
tên chỉ điểm của thực dân Pháp là Nguyễn Công Viễn aka Lâm Đức Thụ để bán cụ
Phan và phá nát tổ chức của Cụ Phan, đồng thời Hồ đã biến cái tổ chức đó không
còn theo xu hướng Quốc Gia nữa để trở thành một thứ Chủ Nghĩa Thực Dân Đỏ Nga
Xô Leninist. Việc đó mau chóng thành công vì Hồ cũng như tên Lâm Đức
Thụ đã tìm cách khống chế được một chiến hữu thân cận của Cụ Phan Bội Châu, là Hồ Tùng Mậu. Vì thế đã có một số thanh niên yêu nước đi
qua Quảng Đông cốt sang đó để theo Cụ Phan Bội Châu, nhưng không ngờ lại bị lọt
vào ổ điếm cộng sản với lũ chủ động gồm những kẻ cầm đầu là bộ Ba: Hồ Tùng Mậu,
Hồ Chí Minh, Lâm Đức Thụ. Những thanh niên yêu nước có xu hướng Quốc
Gia đó đã bị ba thằng điếm nói trên đưa qua Nga để bonshevick hoá họ thành công
cụ bành trướng chủ nghĩa thực dân đỏ Nga Xô Leninist tại Đông Nam Á, đặc biệt
là ba nước ở Đông Dương.
Riêng số phận tên phản bội Hồ Tùng Mậu đã được ban cho cái bánh
vẽ là Uỷ Viên Dự Khuyết Trung Ương ở vào thời điểm chúng chưa nắm được bộ máy
nhà nước Việt Nam. Cuộc chiến chống thực dân Pháp bùng nổ vào tháng
12-1946, tên phản bội Hồ Tùng Mậu đã bị Hồ Chí Minh cho thủ tiêu để bịt mối các
việc tồi tệ khác. Hắn đã cử Hồ Tùng Mậu đi công tác với vài tên bảo
vệ trong đó có tên là Mai Đen. Sau khi Hồ Tùng Mậu bị hạ sát, Mai
Đen đã bỏ trốn vào Hà Nội. Khi trả lời xét hỏi Mai Đen đã được thả
và còn được gắn lon Đại Uý, trở thành một đệ tử thân cận của cụ Nguyễn Văn
Hướng, Giám đốc Nha Cảnh Sát Bắc Phần, thời Nguyễn Hữu Chí làm Thủ Hiến Bắc
Việt. Cụ Hướng cũng là thân sinh của Tướng Hiếu và cũng là chủ tịch Liên Minh
Quốc Hội của ASIAN. Sau 1975 Cụ Hướng cũng bị VGCS bỏ tù tại nhà tù
Z30D Hàm Tân, Thuận Hải.
Chú Ý 9: Ở phần trên, chúng tôi đã dựa vào bài trả lời phỏng vấn
của bà TS SQJ với Ban Tiếng Việt Đài BBC để chứng minh cho thấy sự mâu thuẫn
của bà trong việc cung cấp tài liệu và nhận định tài liệu với bạn
đọc. Chúng tôi khẳng định rằng sự mâu thuẫn đó của bà TS SQJ chủ yếu
thiên về việc chạy tội cho tên Việt Gian Hồ Chí Minh và cái Đảng Cộng Sản của
hắn.
Trong
bài trả lời phỏng vấn của bà, bà đã nói rõ: “chỉ nhận xét về
Hồ Chí Minh từ thời gian 1919 đến khoảng 1945!” Vậy tôi xin cung cấp thêm nhiều tài liệu khác
để bà biết, đối với tập đoàn việt gian cộng sản Hồ Chí Minh thì không bao giờ
có cái gọi là THÔNG SỬ! Trên thế giới từ xưa đến nay đã có rất nhiều những bộ
Sử Liệu được viết ra của từ một người hay một nhóm người độc lập. Họ
phê phán, chọn lọc sử liệu một cách độc lập không bị sự chi phối của bất cứ áp
lực nào. Ở Việt Nam cũng vậy, dù là thời phong kiến hay thời bị cai
trị bởi thực dân Pháp, cũng như dưới Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà.
Nhưng
với tập đoàn VGCS (Việt Gian Cộng Sản) Hồ Chí Minh thì hoàn toàn
trái hẳn của cái được gọi là Thông Sử; tập đoàn VGCS hoàn toàn độc
quyền với những tên sử nô được chọn lọc và đào tạo có hệ thống theo quan điểm
của Marx và Lenin. Còn một vấn đề khá đặc biệt khác nữa là chúng tổ chức cho toàn dân viết lịch sử. Tất cả các cơ quan đoàn thể đều có nhân sự
đặc trách về lịch sử của ngành mình, của địa phương mình... chúng còn phong phú
hoá những phương tiện có dính dáng đến cái gọi là LỊch Sử của Đảng Cộng Sản
Việt Nam bằng những thứ như Nhà bảo tàng, như các tài liệu trong các miếu thờ
của những tên VGCS cao cấp. Nếu có thì chúng tô hồng lên và bôi
trắng hay xoá nhoà những tì bẩn của những tên đó. Nếu không có tài
liệu nào khác thì chúng sẵn sàng sản xuất ra các tài liệu giả. Ngay cả tài liệu thật của chúng,
nếu như -chúng xét thấy không thích hợp- chúng sẽ cho thay thế bằng
hiện vật giả. Thậm chí chúng còn bịa ra các chuyện không hề có thật và cũng không thể nào có thật. Hơn thế nữa, chúng vẫn ngoan cố
duy trì những điều không sự thật và hoàn toàn láo lếu đó. Chúng
coi đó là một biện pháp trắc nghiệm lòng dân “có tin Đảng tuyệt đối”
hay không? Cho nên đôi lúc chúng bật mí những chuyện bịa không thật
đó như chuyện tên Lê Văn Tám!!!
Xin đưa vài thí dụ cụ thể để chứng minh:
Loại trừ những tài liệu còn tồn tại bí mật trong dân gian qua ấn
phẩm lần đầu, còn những ấn phẩm trong các lần tái bản đều có sự bôi đen tô hồng sự thật lịch
sử.
Ở đây tôi xin đưa ra 4 tài liệu để dẫn chứng:
1. Lá
thư do Hồ việt gian gởi cho Nga Xô vào cuối năm 1929 trong đó Hồ có hứa hẹn
việc Bonshevik Hoá toàn Đảng, toàn Dân Việt Nam. Hắn còn hứa, coi tư tưởng Quốc
Gia và các Đảng Phái Quốc Gia của Người Việt là cần phải tiêu diệt.
Hắn cũng khẳng định Đảng Cộng Sản Việt Nam ra đời phải là một chi bộ của Quốc Tế 3 (tức Bộ Thuộc Địa của
Nga Xô-CKV) và chỉ tuân theo lệnh của Bộ Thuộc Địa Nga Xô! (tức Quốc Tế 3).
2. Lá thư của Trần Phú, Tổng Bí Thư Đảng
CSVN đầu tiên do Nga Xô CHỈ ĐỊNH đã báo cáo với Nga Xô rằng HỒ chỉ có nhiệm vụ
làm liên lạc viên nhưng lúc nào hắn cũng làm ra vẻ là cán bộ lãnh đạo (nên nhớ
sau khi Đảng Cộng Sản Việt được Nga Xô cho ra đời thì Hồ Việt Gian không có tên
trong Ban Chấp Hành Trung Ương. Trần Phú còn đi xa hơn nữa khi tỏ ý
nghi ngờ HỒ là phần tử khiêu khích, ý nói là tên Phản Động hoặc Nhị Trùng.
3. Hà Huy Tập, Thường Vụ Đảng CSVN cũng
tố cáo những việc NGHI NGỜ TÊN HỒ vì Hồ có những hành động
sai nguyên tắc của tổ chức một cách trầm trọng. Thí dụ như Tổ chức VGCS ở Việt
Nam gởi người qua cho Hồ mà Hồ chỉ có trách nhiệm giúp đỡ chỉ đường chỉ lối cho
họ qua Nga học. Thế nhưng Hồ lại làm những việc vô nguyên tắc như
bắt những thanh niên Việt Nam đó phải khai lý lịch ba đời và phải khai tên tuổi
7 người bạn thân nhất. Tất cả đều phải có tên, tuổi, nghề nghiệp, địa chỉ rõ
ràng.
4. Tại Đại Hội I của VGCS ở Macao năm
1935, bản báo cáo chính trị của Hà Huy Tập, Bí Thư Đảng CSVN đã liệt kê những
“tên việt gian” (theo quan điểm của Đảng CSVN-CKV) là những người yêu nước như
Cụ Phan Bội Châu, Huỳnh Thúc Kháng...
Còn
một điều đặc biệt khác nữa đó là ngày Khánh Thành Viện Bảo Tàng Lịch Sử Cách
Mạng Việt Nam, toạ lạc tại ngã tư đường Nguyễn Thái Học – Cao Bá Quát, Hà Nội,
trong toà Building của các Frère, HUYNH (tu sĩ Công Giáo) bị Việt Gian Cộng Sản
chiếm hữu. HỒ cùng một phái đoàn ít người, trong đó có một số phóng
viên khi tới phòng trưng bày hiện vật về Hà Huy Tập. HỒ đã chỉ tay
vào tấm ảnh Hà Huy Tập rồi nói: “xưa kia chú Tập hay phê bình Bác lắm”!!! Khi
HỒ ra về, Tố Hữu đích thân chỉ huy tháo gỡ toàn bộ phòng trưng bày về Hà Huy
Tập!!! Điều này không bao giờ được ghi chép trong sách báo. Những
nhân chứng trực tiếp nay đều đã quá vãng vì tuổi già, hoặc vì vấn đề an ninh
cho nên không còn biết có bao nhiêu người biết về chuyện này.
Sau
này, lũ VGCS bắt đầu từ lúc Nguyễn Phú Trọng lên làm Tổng Bí
Thư. Trọng mới đồng ý với nhóm gọi là “Bộ Chính Trị Nghệ Tĩnh” gồm
những tên Hồ Đức Việt, Uỷ Viên Bộ Chính Trị, kiêm Bí Thư Ban Chấp Hành Trung
Ương, phụ trách Uỷ Ban Tổ chức Trung Ương cùng với những tên gốc Nghệ Tĩnh nằm
trong Bộ Chính Trị đã cho phục hồi lại vị trí của Hà Huy Tập. Cho
dựng tượng, lập khu lưu niệm, lập miếu thờ Hà Huy Tập. Chúng còn cho đi kiếm
hậu duệ của Hà Huy Tập để chia sẻ cho một chút bổng lộc của tập đoàn VGCS, đã
bán nước, bán dân trở thành những tên nô lệ cho tiền bạc (dollars, Nhân Dân Tệ...). Hậu duệ còn lại của
Hà Huy Tập chính là mụ Nguyễn Thị Kim Tiến. Mụ này được nhấc một phát từ một
Bác Sĩ y khoa, học ở Anh Quốc về, nhảy lên Trung Ương VGCS nắm chức Bộ Trưởng Bộ Y Tế.
Biết
bao chuyện bê bối, thậm chí còn không đủ phiếu tín nhiệm cho nên bị
chúng tống cổ ra khỏi Trung Ương VGCS. Tuy nhiên mụ này vẫn được giữ nguyên
chức Bộ Trưởng Bô Y Tế. Điều này là một ngoại lệ chưa từng xảy ra trong sinh
hoạt của VGCS.
Đến
nay, được biết tại Đại Hội VGCS lần tới, chắc chẳng được ai giới thiệu cho nên
ngay từ bây giờ trong kế hoạch nhân sự, Ban Tổ Chức VGCS đã chính
thức -được Nguyễn Phú Trọng chấp thuận- cho Mụ Nguyễn Thị Kim Tiến
giữ chức Trưởng Ban Bảo Vệ Sức Khoẻ Trung Ương kiêm Bộ Trưởng Bộ Y Tế!
Không
biết bà TS SQJ có biết chuyện này không? Bà có thấy thấy tập đoàn
VGCS đã công khai quảng cáo việc chúng dẫm chân lên ngay chính cái gọi là “Hiến
Pháp, Tự Biên, Tự Diễn, Tự Thực Thi” của chúng?
Chú Ý 10: Trong
bài trả lời phỏng vấn của BBC – Ban Tiếng Việt, bà TS SQJ đã nói ra nhiều vấn
đề gây nhiều phức tạp liên quan đến những hành vi đốn mạt của Hồ đối với nhiều
phụ nữ mà một trong những phụ nữ đó có con Nguyễn Thị Minh Khai, vì bà luôn tìm
kiếm né tránh tội lỗi của tên việt gian, dâm loàn Hồ Chí Minh.
Chú Ý 11: Chúng
tôi xin tiếp tục trích dẫn nguyên văn một câu trả lời nữa của bà TS SQJ với BBC
- Ban Tiếng Việt để đi tới mục tiêu chính của bà là bảo vệ và đánh bóng cho tên đại tội đồ, đại việt gian Hồ Chí
Minh!
Xin trích nguyên văn:
“Chứ còn lúc mới đến Quảng Đông, ông Hồ rất vất vả trong việc
có đủ tiền giúp cho việc giúp đưa các thanh niên Việt Nam sang Quảng ̣Đông
tham gia các khóa đào luyện. Như vậy, không có một kế hoạch, chỉ thị rõ ràng
dành cho ông Hồ và ông phải tự bươn chải, đối phó với các vấn đề khi chúng diễn
ra.
BBC:Chúng
ta có biết tâm trạng của ông Hồ lúc này không?
Tôi nghĩ ông ấy cảm thấy bức bối vì thiếu sự giúp đỡ cụ thể của
Quốc tế Cộng sản, hay người Nga hay người cộng sản Pháp lúc đó. Trong năm
1924, ông Hồ liên tục gửi thư yêu cầu các lãnh đạo Quốc tế Cộng sản chú ý
nhiều hơn đến nhu cầu của phong trào tại Việt Nam.
Cuối cùng thì vào đầu năm 1927, thông qua một đại biểu Quốc tế
Cộng sản từ Pháp sang Quảng Đông, ông Hồ nhận được một ngân khoản. Nhưng
không may là trước khi kế hoạch được thực hiện, xảy ra cuộc đảo chính của
Tưởng Giới Thạch và ông Hồ phải rời khỏi Quảng Đông trước khi các khóa đào tạo
mà ông muốn tiến hành có thể khởi động một cách toàn diện. (hết trích)
Xin
phép quý bạn đọc cho chúng tôi chỉ ra đây những sai lầm trầm trọng của bà TS SQJ như sau:
1. Theo
quan điểm của bà TS SQJ thì Hồ Chí Minh làm việc phiên dịch trong hãng tin của
Nga Xô ở Quảng Đông. Chúng tôi thắc mắc về khả năng tiếng Nga và tiếng Tàu của
Hồ lúc đó có đủ để làm công việc dịch thuật không, hay sự thực chính là việc
khoác áo dịch thuật viên để làm những việc được gọi là đáng pháphong trào Quốc Gia Dân tộc của Người Việt Yêu Nước trong công cuộc chống thực dân Pháp.
Chính vì thế cho nên cuối năm 1924 khi Hồ mới tới Quảng Đông, thì 1925 nó đã Bán Cụ Phan Bội Châu cướp tổ chức của Cụ Phan biến thành tổ
chức của nó để Nga Hoá những thanh niên Việt Nam yêu nước. Vấn đề này chúng tôi
đã đề cập ở những phần trước.
Việc
làm này của Hồ, Bà TS SQJ không hề nhắc tới, nhưng lại lươn lẹo bịa ra chuyện: “...lúc mới
đến Quảng Đông, ông Hồ rất vất vả trong việc có đủ tiền giúp cho việc giúp
đưa các thanh niên Việt Nam sang Quảng ̣Đông tham gia các khóa đào luyện. Như
vậy, không có một kế hoạch, chỉ thị rõ ràng dành cho ông Hồ và ông phải tự
bươn chải, đối phó với các vấn đề khi chúng diễn ra” (sic).
Làm gì có chuyện đó, thưa bà TS SQJ! Bà hãy đọc những tờ trình
của Trần Phú và Hà Huy Tập thì bà sẽ thấy rằng việc tuyển người cũng như mọi
chi phí chuyến đi sang Nga học tập đều do cá nhân những người thanh niên được
tuyển và tổ chức Cộng sản Việt Nam ở trong nước đảm trách. Còn Hồ,
với tư cách liên lạc viên ở hải ngoại chỉ có nhiệm vụ đón tiếp họ và chỉ đường
cho những thanh niên đó qua Nga Xô. Nhiệm vụ của nó chỉ có thế!!! Còn với đồng
lương phiên dịch thì làm sao Hồ có thể giúp được cho thanh niên Việt Nam sang
Quảng Đông tham gia các khoá đào luyện??? Nếu có thể xin bà đưa dẫn chứng về
một thanh niên nào đó được Hồ sử dụng tiền cá nhân để giúp thanh niên đó sang
Quảng Đông để dự các khoá đào luyện?
Chúng tôi xin trích thêm một đoạn nữa, mong bà giải thích rõ
ràng hơn:
Trích nguyên văn:
“BBC:Chúng ta có biết tâm trạng của ông Hồ lúc này không?
Tôi nghĩ ông ấy cảm thấy bức bối vì thiếu sự giúp đỡ cụ thể của
Quốc tế Cộng sản, hay người Nga hay người cộng sản Pháp lúc đó. Trong năm
1924, ông Hồ liên tục gửi thư yêu cầu các lãnh đạo Quốc tế Cộng sản chú ý
nhiều hơn đến nhu cầu của phong trào tại Việt Nam.
Cuối cùng thì vào đầu năm 1927, thông qua một đại biểu Quốc tế
Cộng sản từ Pháp sang Quảng Đông, ông Hồ nhận được một ngân khoản. Nhưng
không may là trước khi kế hoạch được thực hiện, xảy ra cuộc đảo chính của
Tưởng Giới Thạch và ông Hồ phải rời khỏi Quảng Đông trước khi các khóa đào tạo
mà ông muốn tiến hành có thể khởi động một cách toàn diện.” (hết trích)
Xin
hỏi, theo như bà nói: vì trong năm 1924, Hồ liên tục gởi thư yêu cầu các lãnh
đạo Quốc Tế Cộng Sản chú ý nhiều hơn đến nhu cầu của phong trào tại Việt Nam.
Nhờ đó mà vào đầu năm 1927, Hồ đã nhận được một ngân khoản (bà không cho biết
số tiền là bao nhiêu). Rồi vì có cuộc đảo chánh của Tưởng Giới Thạch nên Hồ
phải dời khỏi Quảng Đông, cho nên không tiến hành được các khoá đào tạo.
Như
vậy xin hỏi bà số tiền trong ngân khoản nói trên được sử dụng vào việc gì và ở
đâu? Phải chăng đó cũng là một trong các lý do mà những người viết sách về Hồ
đề cập đến việc Hồ đã bị Kremlin thất sủng cho nên Hồ không biết làm gì, để cho
đến tận năm 1936, Hồ mới theo phái đoàn Boridin vượt sa mạc về Nga Xô. Và các nhà viết sách đó đã đặt câu hỏi:
thật là hiếm hoi khi thấy Hồ không bị trừng phạt gì nặng nề và còn được ở lại
Nga để trau
dồi tiếng Nga và học tập chính trị. Và Nguyễn Khánh Toàn chính là giáo sư giảng dạy cho Hồ.
Chúng
tôi có chứng cớ để lý giải lý do Hồ nằm im một thời gian dài rồi khi
Hồ trở về Nga Xô lại không bị “trừng phạt”, trái lại còn được học tập một cách chính quy.
Chú Ý 12: Có
một vấn đề hết sức quan trọng –theo chúng tôi nhận xét và tìm hiểu- để thấy
rằng không
chỉ bà Tiến sĩ mà ngay cả nhiều sử
gia khác khi viết về Hồ và cái tập đoàn cộng sản của hắn đã không thể giải thích
được hoặc cố tình bỏ qua mấy sự kiện rất quan trọng trong hoạt động của Hồ Chí Minh và tập đoàn
VGCS của hắn.
Thí
dụ:
1. Chúng
tôi có đủ tài liệu cụ thể để chứng minh rằng đại đa số nhân dân Việt Nam đều căm ghét Đảng
Cộng Sản Đông Dương và tập đoàn Hồ Chí Minh
2. Chúng
tôi cũng đủ chứng cớ tài liệu để mạnh dạn nói lên rằng Hồ đã được những thế lực
Quốc Tế xếp chỗ cho ngồi. Và họ lờ đi những tín hiệu Hồ cho biết từ
năm 1946 rằng hắn đã chọn con đường của Nga Xô và của Tàu Mao. Nhưng
những nhà chính trị Quốc Tế đã cố giả mù để đánh bóng Hồ là Một Nhà Cách Mạng
Quốc Gia (!?)
Chúng tôi sẽ công bố
những tài liệu đó khi bà TS SQJ, hoặc những sử gia ngoại quốc, kể cả sử nô của
tập đoàn VGCS muốn tranh luận công khai vấn đề này.
BÀI ĐỌC THÊM VỀ TÊN BỐ ĐẺ TỘI ĐỒ HỒ CHÍ
MINH
SAY RƯỢU
ĐÁNH CHẾT NGƯỜI
ĐƯỢC
"TƯỞNG NIỆM HOÀNH TRÁNG" !!!
Chân Dung thằng việt gian nát rượu
đánh chết người Nguyễn Sinh Sắc
Số là báo Nhân Dân, cơ
quan ngôn luận của tập đoàn VGCS, ngày 29 tháng 11, 2013, có đăng một bản tin,
nguyên văn như sau:
“Sáng
29-11 (nhằm ngày 27-10 âm lịch), Ðảng bộ, chính quyền và nhân dân tỉnh Ðồng
Tháp tổ chức Lễ giỗ lần thứ 84 Cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc, thân sinh Chủ tịch
Hồ Chí Minh kính yêu. Dự lễ giỗ năm nay có đại diện Bộ Văn hóa Thể thao
và Du lịch; đại diện dòng họ Nguyễn Sinh ở TP Hồ Chí Minh; các đồng chí lãnh
đạo các tỉnh khu vực đồng bằng sông Cửu Long và đông đảo nhân dân…”
Trong lễ tưởng niệm có việc “ôn lại cuộc đời, sự nghiệp của cụ Phó Bảng” (SIC)
Đố ai biết “SỰ NGHIỆP” của Nguyễn Sinh Sắc là gì? Báo Nhân Dân của VGCS cũng không đề cập đến,vì sự thực của cái gọi là “sự nghiệp” của Nguyễn Sinh Sắc nó quá bỉ ổi và dã man. Tuy nhiên cũng cần nên biết để hiểu thêm vì sao thằng tội đồ Hồ Chí Minh chỉ khoái làm việt gian và giết người vô tội. Đó là di truyền từ thằng bố nó là Nguyễn Sinh Sắc mà ra!
Những người cùng thời với Nguyễn
Sinh Sắc dù đỗ cao như Tam Nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến, bất hợp tác
với thực dân Pháp ở nhà…làm ruộng. Như Phan Bội Châu đi
làm cách mạng chống thực dân Pháp. Kể cả các vua quan cũng từ
bỏ Ngai Vàng, Áo Mão Cân Đai Chức Tước để chống thực dân Pháp như Vua
Duy Tân, Phan Đình Phùng… Thế nhưng tên Nguyễn Sinh Sắc, bố
đẻ ra thằng “cụ Hồ” đã lết mòn cả gối, rách cả quần,
xin được làm quan cho thực dân Pháp!!!
Quân xâm lược dù là Chệt
phương Bắc, thực dân Pháp phương Tây đều tham tàn, bạo ngược, giết dân ở các
nước bị chúng xâm lược không gớm tay.
Những tên việt gian ôm chân thực dân Pháp giết dân cũng nhiều như Hoàng
Cao Khải, Bùi Bằng Đoàn (bố đẻ ra thằng đặc công đỏ đại tá ngụy quân
VGCS Bùi Tín), Lê Hoan. Kể cả ông nội thằng đặc công
đỏ Vũ Thư Hiên…nhưng tất cả bọn chúng, về số lượng người bị bọn
chúng giết để bảo vệ quyền lợi của thực dân Pháp thì rất, rất nhiều. So
với chúng thì thằng cẩu quan Nguyễn Sinh Sắc, được thực dân Pháp cho làm
tri huyện Bình Khê, Bình Định mới chỉ đánh chết có một người nông dân!!!
Thế nhưng việc đánh chết “chỉ một
người” thôi lại hoàn toàn khác với những thằng việt gian làm quan cho Tây nói
trên rất, rất nhiều. Vì Nguyễn Sinh Sắc vốn là một
thằng "ma men" (tức nghiện rượu, nát rượu)
suốt ngày say mèm. Khi chưa làm quan cho thực dân Pháp thì hắn say rượu
đánh vợ, chửi con, đánh chửi xong rồi ngủ vùi…, khi tỉnh dậy lại
uống, uống rồi lại say, vòng lẩn quẩn ấy cứ triền miên, ngày này qua ngày nọ,
tháng này sang tháng kia không dứt. Còn từ lúc lết mòn cả gối lạy
lục để có thực quyền trong cái chân Tri Huyện thì bất cứ khi nào nó
say, nó lại lôi người dân trong huyện ra đánh để “giã
rượu”. Thói quen mất dạy này của nó đã dẫn đến cái chết cho một
nông dân vô tội. Tàn ác như thực dân Pháp mà cũng phải lè lưỡi lắc đầu
trước sự hung bạo của Nguyễn Sinh Sắc cho nên thực dân
Pháp buộc phải cho nó nghỉ việc, nếu không thì còn đâu nông dân để làm
ruộng phục vụ quyền lợi cho thực dân Pháp!
Có thể từ sự việc đó, thằng “cụ Hồ”
đại việt gian để tâm căm thù nông dân Việt Nam. Vì thế khi có quyền trong tay, hắn cho làm cải
cách ruộng đất và đặt chỉ tiêu phải giết chết thật tàn bạo 5% số lượng
nông dân ở phía Bắc Việt Nam, lúc đó là 14 triệu. Biết bao nông dân
chẳng có mảnh ruộng nào, được nâng lên thành “địa chủ” để
giết cho đủ chỉ tiêu. Gia đình, vợ con tan nát và số dồn vào cảnh tự tử
không phải là ít. Cho nên trong thực tế số nông dân bị thằng “cụ
Hồ” và đảng VGCS của nó giết theo chỉ tiêu đề ra
còn cao hơn 5% là điều chắc chắn!
Việc tưởng niệm Nguyễn Sinh
Sắc là điều đương nhiên, chẳng có gì là lạ cả. Ở một nước như
Việt Nam hiện nay, bộ máy nhà nước hoàn toàn nằm trong tay tập đoàn việt gian
cộng sản thì chúng phải “tưởng niệm” các “tiền bối” việt gian
của chúng chứ, chẳng lẽ chúng nó lại đi tưởng niệm “NGƯỜI YÊU NƯỚC” !?
Tài Liệu Tham
Khảo:
http://www.nhandan.org.vn/chinhtri/tin-tuc-su-kien/item/21785902-tuong-niem-84-nam-ngay-mat-cua-cu-pho-bang-nguyen-sinh-sac.html
BÀI ĐỌC THÊM ANH NGỮ
Dinh Quang Anh Thai: Lie Beyond The Lying Itself
The BBC - Vietnamese language staff has posted a selecting article from a personal Facebook account of Dinh Quang Anh Thái, title: "Suggestion: Mourning of a Captain in Chi Hoa Prison".
In fact, there is no surprise of "media
cadre" Dinh Quang Anh Thai as you know, for risky posting an essay on his
personal Facebook to mourn a communist captain in Chi Hoa Prison. This
communist police captain guy, as wearing this rank insignia from 1984, would
have committed many crimes against prisoners in Chi Hoa Prison with his
blood-soaking hands. Of course the imprisonments during communist
police-governing period mean those prisoners were anti-communism violators.
Among them were criminals who had been worked as informants for the regime; the
same practice with thugs using today.
Let Chinh Khi Viet explains clearly what
reasons that Dinh Quang Anh Thai has had to lye beyond the lying
itself:
1/ It's Nguoi Viet Magazine which had
energetic contributed to praising fake domestic and oversea personal or
collective struggle fighters; and it's its writer who has openly mourned a communist police
captain in Chi Hoa Prison! It was nonsense that during his own imprisonment
until his going oversea, there were no dead RVN officials or officers for him
to mourn???
2/ His second lie is his praising of a devil
communist jailer during period of 1984; as similar as his boss Do Ngoc Yen -
late founder of Nguoi Viet Magazine - who had had a meeting and picture taking
with great quisling-communist Nguyen Tan Dung?
3/ His third lie is his bluntly fabricated
writing which should be worthy in promoting his lie into "Beyond the Lying
Itself".
Please read this following analysis of Chinh
Khi Viet:
In his article posted by Vietnamese language
staff of The BBC, Dinh Quang Anh Thai was jailed for his running (means he was
not a writer at the time -CKV) of secret newspaper "Toan Dan Vung
Day" (sic) (Whole Population in Uprising) with oversea "anti-war
student" Nguyen Dan Que. After being released in February 1984, he fled to
The U.S. in 1985 and currently working for Nguoi Viet Magazine in Orange
County, California.
According to Dinh Quang Anh Thai, the jailer
he has respectfully remembered for 30 years was Ba Thuy, captain, chief jailer
of B-C sectors of Chi Hoa prison during 1982. Dinh Quang Anh Thai himself
admits that "Ba Thuy was a well-known strictly jailer who treated
'undisciplined prisoners with severe punishments" (sic)
For proving of that truth, Dinh Quang Anh Thai
has written of his own case: "I had nervously waited for my family's
visiting bag of gifts. Closed at noon, Ba Thuy himself called my name from a
list of prisoners with solitary confinement. Writhing and surprising, I asked
him that what was wrong to me for deserving that special punishment; then he
said that I had violated prison regulation.
It was Dinh Quang Anh Thai's "fighting in
prison against an informant three years ago" (sic). (he apparently has a
good memory, a long lasting hatred and a hobby of violence against other
inmates - CKV)
Let read this excerpt from the article of Dinh
Quang Anh Thai for proving "lie beyond the lying itself":
"Staying in frosty nightly without food and adequate clothes in a T-30
cell of third floor with shackled legs and my back leaning to the wall, I had
torn off my underwear bottom; drew it up to cover my chest" (sic)
Tell me, Dinh Quang Anh Thai: How a prisoner
with shackled legs was able to lean his back against a wall of a solitary
confinement cell? There were hundred thousand of RVN officials and officers who
had been put in such solitary confinements with shackled legs said they were
only able to sit like folding-rule shape or lie straightly back down. In your
writing "with shackled legs and my back leaning against a wall", the
only explanation should be:
- The length from the shackles to the opposite
wall was 1.80 meters. In order to lean your back against the wall, your height
should be "extraordinary". That means the length from your heel to
your bottom should be 1.80 meters. Tell me how tall you are? It is a "lie
beyond the lying itself", isn't it? Hence, with your shackled legs, your back
shouldn't be able to lean against both left and right sides of the wall either!
Even in temporary leaning positions of your shoulders to both left or right
sides of the wall, you should be in unbearable great pain from the sharp edges
of the shackles. Therefore, in order to pee or stool, a prisoner must move his
bottom toward the shackles; raises both of his knees and leans on his elbows as
fast as possible to prevent severe pains for elbows, ribs and ankles.
Asian people in general having their body lengths
longer than their legs. Therefore when you wrote that with your shackled legs,
you did lean your back against the wall, your length should be at least 1.80
meters from your heels to your bottom; stretched on the cement floor; plus the
length of another 1.8 meters from your bottom to the top of your head; total of
your length must be 3.6 meters!!!??? The result of 3.6 meters minus your actual
length will be "lie beyond the lying itself"!!!
I actually prove the fact by quantity for
sure!!!
- You also wrote, quote "I had torn off
my underwear bottom; drew it up to cover my chest" (sic). Horrible lie!
Why?
Because with your height of 3.6 meters, your
chest should be one meter of length. Then, with a piece from your underwear
bottom, also one meter of length, your "dick" or "cock"
must be as long as a 10 years old male elephant's penis!
What such Đinh Quang Anh Thai told a lie that
big; as big as an incestuous guy Truong Minh Hoa and jailer's doggy Nguyen Van
Nghiem aka Lao Moc??? There are more lie excerpts from Dinh Quang Anh Thai
article, posted by The BBC, Vietnamese Language staff on the link beneath for
you readers to read. Chinh Khi Viet now would like to prove another lie of the
prominent "media cadre" of Nguoi Viet Magazine as
following:
One week after being released from
re-education jail, Dinh Quang Anh Thai asked communist jailer Ba Thuy to have a
question. In his article, he wrote; quotes: "being called to the office, I
told Ba Thuy 'You cadre scold me for being a servant of Americans and their
puppet; but to me, you cadre is also simply the servant of Soviet and China'.
Ba Thuy pulled out a pair of shackles from his pocket and stroke to my
forefront; hard enough to gushing out blood. A scar of 30 years old wound is
still visible today.
This boastful writing of Đinh Quang Anh Thai
should be a "great boast, small roast" lie; hence with such a blood
gushing forceful strike, the jailer guy Ba Thuy would never publicly told to
the whole cell contradictory that "this person (Dinh Quang Anh Thai - CKV)
would be a good man if he pass re-education program" (sic). That bloody
story of Dinh Quang Anh Thai in fact, probably a dramatic play to help covering
his certain important secret duty in prison
camp.
Therefore, the releasing of an informant must
be prepared step by step; and by telling in front of the whole cell "this
person (Dinh Quang Anh Thai) would be a good man if he pass re-education
program" (sic) was just another step of jailer Ba Thuy. Readers now have
found by yourselves if this media cadre of Nguoi Viet Magazine - to whom this
product comes from that you surely know - "pass re-education program to be
a good man"! Chinh Khi Viet would concluded that this guy Dinh Quang Anh
Thai has actually been a good man in communist viewpoint after that communist
re-education program; proving by his controversial story that a single
non-insane person should be able to distinguish.
How come a captain communist jailer that Dinh
Quang Anh Thai himself insisted as ""Ba Thuy was a well-known
strictly jailer who treated 'undisciplined prisoners with severe
punishments" (sic) had suddenly changed his manner strangely in dealing
with Dinh Quang Anh Thai? The answer comes from his insistency above. That
means he is THE fake anti-communist prisoner (who had been a comrade of
anti-war student Nguyen Dan Que, instead of anti-communism Tran Van Ba). Hence,
as good as such communist re-education camp element had been, as better as such
former member will be - in communist view - at work in the U.S. for such known
employer.
Look at what communist jailer Ba Thuy told a
trusted informant Dinh Quang Anh Thai who writes, quotes: "I (Ba Thuy)
speak out first and only time to you that this country has been governed by
revolutionary mandarins. I and a friend of mine, a native Quang Binh, had
volunteered to save fatherland from the Americans. When we came to the South,
we saw endless rice-fields and full rivers of fish but people had been hungry
due to a strictly state-controlled economic policy. Many innocent people had
been confined right here in this prison camp. It is the revolutionary mandarin
regime which is worse than a feudal one" (sic)
There was IMPOSSIBILITY for such a talk from a
senior communist jailer to a "reactionary" element! In fabricating
words from Ba Thuy - whose decease status means no witness, this writer
skillfully defended the communist regime's "strictly state-controlled
economic" policy; meanwhile concluded that "It is the revolutionary
mandarin regime which is worse than a feudal one" (sic). How come Ba Thuy
whose age was 10 years senior to Dinh Quang Anh Thai as his writing indicated
would have had adequate knowledge to use feudal instead of RVN regime to make a
comparison??? That is also another Dinh Quang Anh Thai's way of "lie
beyond the lying itself"!
- After a month old release of Dinh Quang Anh
Thai from prison, communist captain jailer Ba Thuy accepted his invitation to
visit him with "captain insignia on police yellow uniform" (sic). In
completely control of every individual of the region with adequate personnel of
police force, it was risky for Ba Thuy to visit a former
"reactionary" element and having a DRINKING party with "dish of
duck's fresh blood cake, a dish of pig's organs, two liters of white wine"
(sic). And how dare at a place of such a broad daylight open bar Dinh Quang Anh
Thai told openly to Ba Thuy, quotes: "I have no other choice than fleeing
the borderline"? (sic).
The most dramatic play that the couple of
clowns Ba Thuy - Dinh Quang Anh Thai caused Chinh Khi Viet's breathless
laughing so crazily is Dinh Quang Anh Thai excerpt, quotes: "Ba Thuy stood
up suddenly; in manner of shouting, he said 'you have no permission to fail. I
don't want you to come back in jail" (sic). Oh my God, my goodness!!! Such
a communist police captain during 1984 with insignia on his yellow police
uniform would dare any risk in the middle of a bar to listen to a one month-old
release from prison of "reactionary Dinh Quang Anh Thai"'s publicly
message "I have no other choice than fleeing the borderline" (sic).
Then probably with some of tasty duck's fresh blood cake, Ba Thuy shouted with
excite in the middle of the bar, his rather instead of words from oversea
"anti-war student" Nguyen Dan Que than his own words, in private to
youngster Dinh Quang Anh Thai that "'you have no permission to fail. I
don't want you to come back in jail" (sic).
Do you all agree that the latter lyric should
be the only play to harmonize with the drama, don't
you?
Notice for the media cadre Dinh Quang Anh Thai
of Nguoi Viet Magazine: This article of Chinh Khi Viet is based itself totally
on facts of your own writing in your Facebook; selected and posted on The BBC
by its "enthusiastic" Vietnamese language staff. Therefore, do not
sue Chinh Khi Viet like stingy guy Phan Huy Dat of Nguoi Viet Magazine's
lawsuit against Madam Dao Nuong of Little Saigon!! Thanks in advance! Posting
this article of Chinh Khi Viet on your Nguoi Viet magazine would be a great
favor to me!!!
Seattle -WA
Chính Khí Việt (Joseph Phạm)
Tel. 206-631-1806
Selected reading: http://www.bbc.com/vietnamese/forum/2015/08/150801_dinh_quang_anh_thai_trai_giam_chi_hoa
Daniel Hémery, Ho
Chi Minh, de l ' Indochine au Vietnam [Hồ Chí Minh, từ Ðông Dương đến Việt Nam]
, Nxb. Gallimard, Paris, 1990. Trang 133. Người nông dân bị Nguyễn Sinh
Sắc đánh chết tên Tạ Đức Quang.
0 comments:
Post a Comment