CHƯƠNG X , QUYỂN 7: "THẾ GIỚI ĐANG ĐỐI MẶT VỚI 'CUỘC TẤN CÔNG LỚN NHẤT VÀO SỰ THẬT' KỂ TỪ NHỮNG NĂM 1930"
TÁC GỈA JOSEPH PHẠM, BÚT DANH CHÍNH KHÍ VIỆT.
2. NỐI CHÍ TỔNG THỐNG ANH MINH NGÔ ĐÌNH DIỆM VÀ CON ĐƯỜNG NÀO CHO NGƯỜI VIỆT NAM HÔM NAY!
CON ĐƯỜNG CỦA NGƯỜI VIỆT NAM TRONG VÀ NGOÀI NƯỚC:
TỔ QUỐC – DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM
Không chỉ quản lý thuốc phiện, Chu Văn Tấn còn quản lý mật ong ở những vùng trồng thuốc phiện, vì ong đó hút từ các nhụy hoa thuốc phiện nên mật ong đó rất đặc biệt cho việc ngâm thai nhi con so làm thuốc “Trường Sinh – Kích Dục” cho lũ Trung Ương VGCS . Chẳng rõ hiệu qủa khoa học ra sao, nhưng trong thực tế cho thấy những tên được gọi là lãnh đạo chóp bu của tập đoàn VGCS đều sống dai như Tôn Đức Thắng, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Lê Đức Anh, Đồng Sĩ Nguyên, Nguyễn Trọng Vỉnh, Võ Chí Công, Hoàng Văn Hoan, Đỗ Mười, Nguyễn Duy Trinh, Lê Thanh Nghị, Trần Quốc Hoàn, Phùng Thế Tài, Chu Huy Mân…, trường hợp Đỗ Mười gần 90 tuổi mà còn làm cho người hầu gái phình bụng!!!
b) Đào tận gốc, trốc tận rễ tất cả Trí, Phú, Địa, Hào, nên trong xã hội Việt Nam dưới bàn tay việt gian cộng sản từ Hồ Chí Minh cho đến nay, chúng ta thấy:
- Ở Bắc Việt Nam từ 1954, nghĩa là bắt đầu tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh được tạm quyền quản lý Việt Nam từ vĩ tuyến 17 ra phía Bắc, mọi hoạt động từ công nghiệp, thương nghiệp, nông nghiệp, tài chánh, ngân hàng, lưu thông phân phối, tiểu thủ công, giao thông vận tải cho đến các phương tiện phục vụ dân sinh đều nằm trọn trong tay tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh và được điều hành bằng bộ máy ngụy quyền thư lại của VGCS với phong cách “lãnh chúa tuyệt đối”, nghĩa là không theo công thức nào, không theo luật lệ nào, không theo văn bản pháp lý nào. Tất cả tuỳ theo ý thích cá nhân của tên VGCS đứng đầu những tổ chức đó, như Bộ Trưởng, Chủ Nhiệm Ủy Ban, Tổng cục trưởng, tổng giám đốc của một công ty, chủ nhiệm hợp tác xã mọi loại… Chính vì thế nên cái ngụy quyền VGCS đó có lúc có tới 11 đứa phó thủ tướng và các bộ tối thiểu là 5 thứ trưởng; ở cấp tổng cục, cục, vụ, viện, phòng, vân vân… cũng đều như thế cả.
Bộ máy nhà nước ngụy quyền VGCS đã cồng kềnh lại thêm sự chồng chéo của tác tổ chức ngoại vi của tập đoàn VGCS.
Thí dụ: Chính phủ ngụy quyền VGCS có các bộ ngoại giao, ngoại thương, nội thương, văn hóa, thông tin, giáo dục vân vân… thì ở Trung Ương đảng VGCS cũng có các ban đối ngọai, ban kinh tế, ban tuyên huấn, thông tin, giáo dục… để hướng dẫn và giám sát các bộ trong cái gọi là chính phủ của ngụy quyền VGCS. Đã thế, nó còn rườm rà tới mức ngay trong phủ thủ tướng ngụy quyền VGCS cũng có thêm các văn phòng như Bộ Trưởng phủ thủ tướng; bộ trưởng chủ nhiệm văn phòng nội chính, theo dõi bộ công an và bộ nội vụ; bộ trưởng chủ nghiệm văn phòng khoa giáo, theo dõi khoa học kỹ thuật …; bộ trưởng văn phòng tài mậu, theo dõi về vấn đề tài chánh và mậu dịch vân vân…
Tổ chức một bộ máy quản lý 18 triệu dân (dân số Bắc Việt Nam trong những năm 1954-1960), mà nó cồng kềnh đến mức mỗi đoàn thể ngoại vi cũng đủ thứ ban bệ, cục, vụ, vân vân… như tổng công đoàn có trường đại học công đoàn học tập chung, cũng co đủ ban từ tổ chức, giáo dục, thi đua, văn hóa quần chúng cho đến cả tờ báo riêng là tờ Lao Động và có nhà xuất bản riêng là nhà xuất bản Lao Động… ; Hội Phụ Nữ; Hội Liên Hiệp Sinh Viên; Đoàn Thanh Niên Lao Động Hồ Chí Minh; Ủy Ban Thiếu Niên Nhi Đồng; Hội Nông Dân; Liên Hiệp Hợp Tác Xã Tiểu Thủ Công và Thủ Công; Hội Đồng Hòa Bình Thế Giới; các Hội Hữu Nghị như Việt-Xô, Việt -Đức, Việt –Pháp, Việt –Hoa, Việt Nam – Cuba … cũng đều có một đống nhân sự ngồi chơi sơi nước. Tất cả các hội đoàn nói trên lại nằm trong sự quản lý của cái gọi là Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam. Và, bộ máy quản lý của Mặt Trận Tổ Quốc cũng có đầy đủ ban bệ, cục, vụ, phòng… Nó cũng có tờ báo riêng là tờ Cứu Quốc và nó còn quản lý mấy tờ báo khác nữa như Độc Lập của đảng Dân Chủ, Tổ Quốc của đảng Xã Hội; một tờ của Hội Việt- Hoa và một tờ Chính Nghĩa của ban Tôn Giáo, và vân vân…
Trước kia tầng lớp HÀO là những người trông coi về mặt hành chánh của toàn xã hội trước 1954, nay bị “đào tận gốc, trốc tận rễ” nên bộ máy quản lý xã hội của tập đoàn VGCS mới phình ra một cách phi thường như vậy. Tập đoàn VGCS có vẻ như nhận thấy sai sót trong giai đoạn đó, cho nên khi chúng phát động phong trào "tinh giản bộ máy nhà nước, giảm biên chế, chống tham ô lãng phí, bảo đảm 8 giờ lao động vàng ngọc; đẩy mạnh phong trào dám nghĩ dám làm, phát huy sang kiến, tiết kiệm nguyên vật liệu sản phẩm, hạn chế thấp nhất sản phẩm sai quy cách… "Những phong trào nổ như pháo tết nói trên được quảng bá rầm rộ trên các phương tiện truyền thong đại chúng như báo chí, đài phát thanh, loa phóng thanh...nhất là cùng lúc việt gian Hồ Chí Minh ra lệnh xây dựng “con người mới xã hội chủ nghĩa”, với phong trào tìm các điển hình: “người tốt việc tốt”, “người thực việc thực”. Các báo đều có mục tuyên dương các điển hình đó và cá nhân nào đó đã được báo chí tuyên dương sẽ nhận “huy hiệu bác hồ” (SIC), và giấy khen và dĩ nhiên nhân vật đó được xem như đã ló đầu, thoát ra khỏi cái “đám quần chúng nô lệ đỏ” thầm lặng để bước thẳng vào hàng ngũ“quan lại” ở cơ sở, chúng có thể được cho đi đào tạo hoặc trong nước, hoặc gởi đi đào tạo ở những “nước bạn xã hội chủ nghĩa anh em”.
Chính cái “mục tiêu” tinh giản trong bộ máy nhà nước quá phức tạp đó lại làm cho- bộ máy nhà nước không những đã qúa cồng kềnh- còn phình to hơn nữa. Vì lại đẻ ra đủ các ban bệ, cụm vụ… để hướng dẫn các phong trào nói trên, từ trong cái gọi là “chính phủ”, cho đến các ban ngành hành chánh, các bộ từ cấp tỉnh thành huyện xã, tổ dân phố; và tất nhiên ở các ban ngành của đảng VGCS và các tổ chức ngoại vi nằm trong cái gọi là Mặt Trận Tổ Quốc!!!
Trước 1975, kẻ đầu tiên được việt gian Hồ Chí Minh chỉ định lthi hành sắc lệnh này trong toàn bộ hệ thống quản lý của tập đoàn VGCS là thằng hoạn lợn Đỗ Mười. Sau khi làm xong việc “Đào tận Gốc, Trốc Tận Rễ” tầng lớp PHÚ của xã hội phía Bắc Việt Nam, Đỗ Mười và phó của hắn là Khuất Duy Tiến đều bị bệnh điên. Cả hai được Hồ cho qua Tàu Cộng bành trướng chữa trị. Sau hai năm ở bên Tàu, bệnh của Đỗ Mười tạm ổn định, Hồ cho gọi về và trao cho chức vụ nói trên. Còn Khuất Duy Tiến bị điên cho đến chết.
Từ trò hề “xây dựng con người mới xã hội chủ nghĩa” , “người tốt việc tốt” , “người thật việc thật” của Hồ đưa ra, đã có biết bao chuyện khó tin có thật. Xin đưa vài thí dụ để chia sẻ với quý cụ và quý bạn đọc những âm mưu thâm độc của tập đoàn việt gian cộng sản từ Hồ Chí Minh cho đến nay và tai hại của nó to lớn như thế nào đối với Dân Tộc và Tổ Quốc ra sao cho mọi tầng lớp người dân trong xã hội Việt Nam, đến mức đại đa số đã và đang tự nguyện thoái hóa mình, thoái hoá tầng lớp mà mình muốn đạt tới. Nói một cách khác là người ta đã vô thức tự nguyện “đào tận gốc, trốc tận rễ” bản thân và giai tầng xã hội mà mình là một thành viên.
Cái khẩu hiệu và mục tiêu hàng đầu khi Nga Xô Viết là tuyển lựa nhân sự; huấn luyện cách gây nội chiến; tổ chức các phong trào yêu nước giả hiệu để lôi cuốn người Quốc Gia yêu nước và tổ chức xâm nhập theo lối minh cưu vào các đảng phái yêu nước; chu cấp tiền bạc và các nhu cầu khi còn hoạt động bí mật cũng như công khai bằng cả hệ thống chính trị của Nga Xô Viết (sau đó có thêm sự trực tiếp lèo lái, chỉ đạo và hỗ trợ của tàu Cộng đại hán bành trướng), và các chư hầu trong cái gọi là phe “xã hội chủ nghĩa” chính là việc “Đào tận Gốc, Trốc Tận Rễ” các giai tầng “Trí Phú Địa Hào của Người Việt Nam”. Lý do nào phải nhận định lại việc quản lý bộ máy hành chánh xã hội Việt Nam qúa cồng kềnh khi vào tay tập đoàn việt gian Hồ Chí Minh và các phong trào như nêu trên lại có khả năng tồn tại cho đến tận ngày hôm nay?
Chính Khí Việt xin được chia sẻ với quý bạn đọc nhằm giải thích câu hỏi nói trên như sau:
A) VÌ LÀ MỘT TỔ CHỨC DO NGOẠI QUỐC (NƯỚC NGA XÔ VIẾT) TẠO RA VÀ LÃNH ĐẠO MỌI HOẠT ĐỘNG PHỤC VỤ CHO CHIẾN LƯỢC BÀNH TRƯỚNG CHỦ NGHĨA THỰC DÂN ĐỎ; SAU NÀY, DO ĐIỀU KIỆN CÓ CHUNG BIÊN GIỚI VỚI TÀU VÀ MỌI HOẠT ĐỘNG ĐỀU NHỜ TÀU HUẤN LUYỆN, HỖ TRỢ, VIỆN TRỢ MỌI MẶT CHO NÊN TẬP ĐOÀN VGCS HỒ CHÍ MINH CŨNG PHỤC VỤ CHO TỤI TÀU KHỰA ĐẠI HÁN BÀNH TRƯỚNG. NÓI MỘT CÁCH KHÁC LÀ TẬP ĐOÀN VGCS HỒ CHÍ MINH TỰ NGUYỆN HOẶC BẮT BUỘC PHẢI TỰ NGUYỆN LÀM VIỆT GIAN CHO CẢ NGA XÔ VIẾT (LÀ MẸ ĐẺ) VÀ TÀU KHỰA ĐẠI HÁN BÀNH TRƯỚNG (LÀ MẸ NUÔI) ĐỂ BIẾN NHÂN DÂN VÀ ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM THÀNH THUỘC ĐỊA ĐỎ VÀ NÔ LỆ ĐỎ CHO CẢ NGA XÔ VIẾT LẪN TÀU CỘNG ĐẠI HÁN BÀNH TRƯỚNG.
Cho nên khẩu hiệu hành động được ghi chép trên giấy trắng mực đen được chính thức ra mắt với cái lốt “Đảng Cộng Sản Đông Dương”, trong vụ gọi là “Xô Viết Nghệ Tĩnh 1930-1931”, tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh cũng vẫn thực thi cái khẩu hiệu đó một cách rất trung thành, cho đến tận ngày nay Có điều khác với lúc ban đầu, tức thời Xô Viết Nghệ Tĩnh 1930-1931, là tập đoàn VGCS vừa bonshevik hóa toàn đảng (VGCS Đông Dương) và bonshevik hóa toàn dân Việt Nam, thì nay chúng cũng đồng thời Hán hóa đảng VGCS của chúng và cũng vừa hán hóa toàn dân Việt Nam. Nếu tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh có hai chủ nhân thì người dân Việt Nam bị trị phải chịu đeo ba cái ách trong hệ thống cai trị của VGCS. Đó là: Nga Xô Viết, Tàu Cộng bành trướng và VGCS Hồ Chí minh. Dưới ba ách cai trị nêu trên, người dân Việt Nam chỉ còn là: kiếp nô lệ như trâu ngựa.
Còn bè lũ cầm quyền và toàn thể tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh thì đấm đá nhau chính vì cái ách một cổ hai tròng: Đó là mâu thuẫn giữa tụi thờ Nga Xô Viết và lũ thờ Tàu cộng đại hán bành trướng. Điển hình là vụ án thường được gọi Ià “xét lại chống đảng làm gián điệp” và vụ chém giết nhau bằng súng đạn năm 1979 giữa VGCS và Tàu khựa đại hán bành trướng.
Vì vậy không thể xem những tên cộng sản Việt Nam chết ở hai chiến trường phía Tây Nam và Phía Bắc trong những năm 1979 và những năm tiếp theo sau đó là các “Liệt Sĩ - Tử Sĩ”. Vì chúng là binh nô cho Nga Xô đánh Tàu Cộng bành trướng do mâu thuẫn tranh chấp MỘNG làm bá chủ thế giới giữa tụi thực dân đỏ với nhau mà thôi. Nạn nhân thực sự chính là người dân Việt Nam, còn lại là những kẻ không chịu mở mắt để chọn đường đi cho mình, nhất là cuộc chiến đó xảy ra sau 1975.
Chỉ có Quân Nhân QLVNCH hy sinh sinh mạng để bảo vệ Tổ Quốc mới xứng đáng được cái danh dự mang cái danh xưng đó. Bởi vì, các vị đó mới thực sự hy sinh mình VÌ LỢI ÍCH CỦA TỔ QUỐC và NHÂN DÂN Việt Nam. Không thể lẫn lộn để xếp chung với nhau trong danh xưng “Liệt Sĩ - Tử Sĩ” được. (chẳng hạn như tên việt gian Bút Nô Đỏ Phan Nhật Nam đã đồng hóa cái chết của Quân Nhân QLVNCH điển hình như Thiếu Tá Nguỵ Văn Thà cùng với cái chết của lũ binh nô đỏ VGCS và coi đó đều là vì Tổ Quốc là hoàn toàn SAI LẦM). Suốt bốn năm trời (từ 1975 đến 1979) lóa mắt và tự hào là kẻ chiến thắng, ngụy quân CGCS không hề có một chút động tâm, một chút tỉnh ngộ khi chứng kiến cảnh Quân- Cán – Chính VNCH bị đưa toàn bộ đi tù khổ sai để bị hành hạ vì đói rét, bệnh tật, bị làm nhục và biết bao người đã phải chết một cách khốn khổ như vậy! Gia đình, nhà cửa, vợ con bị tan nát, cuộc sống không bằng súc vật; bị phân biệt đối xử, bị cưỡng bức đi các nơi rừng sâu, núi hiểm được gọi bằng mỹ từ “kinh tế mới”, một hình thức giết lần, giết mòn!!!
Khi Việt Nam Cộng Hòa bị sụp đổ thì các giá trị nhân văn, truyền thống, lịch sử nếp sống văn minh…từ thành thị đến nông thôn và kể cả nhừng vùng thuộc cao nguyên Trung Phần trong các sắc tộc anh em dân tộc thiểu số cũng chịu chung một số phận.
Cộng đồng các sắc dân thiểu số của VNCH bị khủng bố, chia cắt bằng việc chúng tổ chức cho người dân phía Bắc Việt Nam được phép ồ ạt kéo vào, tàn phá, cướp ruộng cướp rẫy…
Một kiểu cách mạng Xô Viết Nghệ Tĩnh 1930-1931 với khẩu hiệu “Trí Phú Địa Hào, Đào tận gốc, trốc tận rễ” được tái hiện một cách tinh vi và thâm độc hơn nhiều lần.
Thanh Niên Nam Nữ của Việt Nam Cộng Hòa bắt đầu bị tập đoàn VGCS bắt buộc phải vào hàng ngũ binh nô trong mỹ từ “trúng tuyển nghĩa vụ, làm nghĩa vụ quốc tế” nhưng thực ra chỉ là một thứ “lê dương” cho Nga Xô Viết để chúng tiến hành cuộc xâm lược Cam-Bốt, một chư hầu của Tàu Cộng bành trướng, kéo theo cuộc chiến ở phía Bắc với Tàu cộng bành trướng.
Xưa kia, Quân Lực VNCH là lực lượng cốt yếu trong việc bảo vệ Tổ Quốc và Người Dân Việt Nam; bảo vệ cuộc sống an toàn cho mọi sinh hoạt xã hội từ sản xuất đến văn hóa giáo dục, khoa học, nghệ thuật, tín ngưỡng… lực lượng đó đã là cản lực mạnh nhất, nguy hiểm nhất cho “sự nghiệp” làm việt gian của tập đoàn cộng sản Việt Nam, cho nên vì không thể và cũng không dám chém giết hết lực lượng đó, nên chúng đã hành xử như đã thực thi thời kỳ trước 1975 ở vĩ tuyến 17 trở ra phía Bắc. Có nghĩa là chúng dùng đủ mọi phương pháp để thoái hóa cái lực lượng đó nhằm vô hiệu hóa họ hoặc sử dụng họ như những thứ nô lệ tay sai trong mọi bình diện sinh hoạt xã hội…
Ý đồ đó của VGCS không phải là không có chủ điểm của bọn chúng, chúng ta thử nhìn lại các thành phần HO ở hải ngoại hiện nay thì sẽ thấy những loại đã đầu hàng trong nhà tù VGCS như Vũ Ánh, Phan Nhật Nam, Nguyễn Tường Tâm, Phùng Ngọc Sa và vân vân… thì mới thấy hết được những trò nham hiểm rất thâm độc của tập đoàn VGCS trong việc “cải tạo” khiến cho một số những người nằm trong QLVNCH cũng như Quân – Cán – Chính của VNCH đã bị thoái hóa trở thành tay sai gián tiếp hoặc trực tiếp cho VGCS, hoặc làm tất cả những điều theo sự hướng dẫn của cơ quan truyền thông mà VGCS đã gián tiếp hoặc trực tiếp mua chuộc được.
b) Những nhận xét trên của Chính Khí Việt hoàn toàn là sự thật dựa vào tài liệu của chính VGCS đưa ra mà ai ai cũng có thể tham khảo được, và những ”người thật, việc thật” cũng chính do báo chí của tập đoàn VGCS đăng tải hằng ngày. Lẽ tất nhiên ai ai cũng có thể tự do tra cứu dù ở trong hay ngoài nước Việt Nam.
Xin phép lưu ý đến quý bạn đọc rằng:
-Chính trong quyển ”Biên Niên Tiểu Sử Hồ Chí Minh do nhà xuất bản chính trị quốc gia ở Hà Nội” cho xuất bản năm 1993, thì Hồ với tư cách chủ tịch của Chính Phủ Liên Hiệp ngày 06 tháng 01, 1946 đã ký sắc lệnh hợp nhất lực lượng vũ trang của các đảng phái trong Chính Phủ Liên Hiệp.
Lực lượng vũ trang hợp nhất đó được đặt tên là: “Quân Đội Quốc Gia Việt Nam”. Sau đó trong lễ khai mạc Lục Quân ở Sơn Tây, Hồ thay mặt chính phủ Liên Hiệp tặng cờ cho trường Lục Quân có thêu tôn chỉ của Quân Đội Quốc Gia là : TRUNG VỚI NƯỚC HIẾU VỚI DÂN.
Thế nhưng khi Tàu Mao làm chủ lục địa năm 1949, thì Hồ cũng nhân danh chủ tịch chính phủ Liên Hiệp, Hồ cấp tốc luân phiên gởi các đơn vị Quân Đội Quốc Gia sang Tàu Mao để được huấn luyện, trang bị và tổ chức lại theo khuôn mẫu giống hệt quân lính Tàu cộng bành trướng, mà điều quan trọng nhất là đã đưa Quân Đội vào tay VGCS để chúng trực tiếp điều hành quản lý. Kể từ đó, Hồ cho đổi tên các lực lượng vũ trang hợp nhất đó, sau khi đã bị cưỡng bức “cộng sản hóa” (cải tạo) trong quân trường của Tàu cộng, để trở thành cái gọi là Quân Đội Nhân Dân (hay còn có tên là bộ đội cụ Hồ). Và tôn chỉ ban đầu TRUNG VỚI NƯỚC HIẾU VỚI DÂN bị đổi thành TRUNG VỚI ĐẢNG (VGCS), HIẾU VỚI DÂN, Nhiệm Vụ Nào Cũng Hoàn Thành, Khó Khăn Nào Cũng Vượt Qua, Kẻ Thù Nào Cũng Đánh Thắng (tất nhiên là kẻ thù của đảng VGCS).
Và từ tôn chỉ Trung Với Đảng được khẳng định rõ hơn trong cái tên gọi bộ đội cụ Hồ, mà cái thằng cụ Hồ đó, nó đã khẳng định trong lá thư năm 1929 gởi cho Quốc Tế III, tức Bộ Thuộc Địa của Nga Xô Viết (có in trong văn kiện Đảng (VGCS)- Nhà xuất Bản Chính Trị Quốc Gia, in lần thứ I) rằng Đảng VGCS của hắn là một bộ phận của Nga Xô Viết và chỉ tuân theo mọi chỉ thị của Nga Xô Viết mà thôi. Và từ khởi thuỷ bằng việc tên đại việt gian Hồ Chí Minh (năm 1925) bán Nhà Ái Quốc Phan Bội Châu và năm 1930, bán cuộc Khởi Nghĩa Yên Bái của Đảng Trưởng VNQDĐ, Anh Hùng Nguyễn Thái Học… để rồi qua cái gọi là Xô Viết Nghệ Tĩnh 1930-1931 chúng tiêu diệt mọi giai tầng xã hội Việt Nam với khẩu hiệu Trí, Phú, Địa, Hào- Đào Tận Gốc,Trốc Tận Rễ.
Tiếp theo đó toàn là những hành động buôn dân bán nước của tập đoàn Hồ Chí Minh, từ khi chúng cướp được bộ máy nhà nước 1945 cho đến tận ngày hôm nay .
Trong việc vinh danh tên đại tướng ngụy quân VGCS Võ Nguyên Giáp, Chính Khí Việt xin được chia sẻ cùng quý bạn đọc rằng, cái mà lũ sử nô của VGCS không chỉ rêu rao - mà chúng còn cẩn thận ghi trong thông sử và các văn kiện chính thống của bọn chúng là - chúng đã “có công đánh Pháp, đuổi Nhật” để làm nên cái gọi là “cách mạng tháng 8, 1945”.
Sự thật là thực dân Pháp đã bị Phát Xít Nhật làm cuộc đảo chánh trên cả Ba Nước Đông Dương. Còn với Phát Xít Nhật lúc đó đang nằm chờ quân đội đồng minh đến giải giới. VÀ MỘT SỰ THẬT KHÁC NỮA LÀ: nhân việc tên đại việt gian Võ Nguyên Giáp chết, một kẻ thân cận với Giáp trong những năm từ 1946 đến 1968 (sau đó bị dính vào vụ án xét lại chống đảng), là Lê Trọng Nghĩa (92 tuổi), nguyên đại tá cục trưởng tình báo và quân báo của ngụy quân VGCS đã tiết lộ một bí mật.
Đó là năm 1945, tên việt gian Võ Nguyên Giáp đã ra lệnh cho Giải Phóng Quân (VGCS) ngưng tấn công quân Phát Xít Nhật và “TRỰC TIẾP GIAO HẢO với quân Quân Đội Nhật” (SIC), “nhờ đó Giải Phóng Quân VGCS vào chiếm lĩnh Hà Nội” (SIC). (Tài Liệu lấy từ bài “Tướng Giáp qua góc nhìn của nhà tình báo” VN Express, ngày 11 Tháng 10, 2013) (Tướng Giáp qua góc nhìn của nhà tình báo - VnExpress)
![]() |
Đại tá Lê Trọng Nghĩa - Nguyên Cục trưởng Tình báo và Quân báo. Ảnh: Phan Dương. |
Vậy là, lực lượng vũ trang của VGCS không có chuyện “đuổi Nhật” mà là “GIAO HẢO VỚI NHẬT” đem quân vào “CHIẾM LĨNH HÀ NỘI” (SIC). Đó là bằng chứng VGCS tự nguyện khai ra là chúng đã bắt tay với Nhật để CƯỚP bộ máy nhà nước của nhân dân Việt Nam trong tay những người theo tôn chỉ “QUỐC GIA – DÂN TỘC” , “chứ không Vô Tổ Quốc” như chúng.
8. Những tóm tắt sơ lược nói trên cho ta cơ sở hợp lý để kết luận về sự cồng kềnh, chồng chéo, dẵm chân lên nhau trong bộ máy quản lý của tập đoàn VGCS áp đặt lên mọi tầng lớp người dân Việt Nam trong mọi sinh hoạt xã hội: Từ sản xuất đến lưu thông hàng hóa; từ hoạt động văn hóa, nghệ thuật, thể thao, du lịch đến hệ thống truyền thông báo chí; từ sinh hoạt tôn giáo, tâm linh đến giáo dục đào tạo; từ cơ sở truyền thống vật thể đến phi vật thể; từ an ninh quốc phòng đến việc đoàn ngũ hóa người dân trong các tổ chức hội đoàn, đoàn thể nhằm mục đích quản lý mọi hoạt động sinh hoạt và định hướng mọi hoạt động sinh hoạt của mọi tầng lớp thành phần xã hội người Việt nói chung, đặc biệt người Việt Tỵ Nạn VGCS ở hải ngoại. Cụ thể là cái cơ quan có tên là “Đảng Uỷ Cộng Sản Việt Nam ở Nước Ngoài” và “Uỷ Ban Người Việt Ở Nước Ngoài”. Cùng song song hoạt động với toà lãnh sự, tổng lãnh sự và Toà Đại Sứ của VGCS nước ngoài.
Chúng ta cũng cần nhớ rằng lực lượng ngụy quân VGCS ở các cấp và cái gọi là “công an nhân dân” cùng với cái gọi là “An Ninh Quốc Phòng, trật tự trị an nhân dân” mà VGCS từng “ưu ái” trao nhiệm vụ cho chúng là:
a) Lính là do đảng VGCS độc quyền quản lý, trực tiếp chỉ huy, lãnh đạo, có nhiệm vụ hàng đầu là “BẢO VỆ ĐẢNG” (VGCS);
b) Công An là “thanh kiếm” của đảng VGCS , nghĩa là chủ yếu để chém giết người dân bị trị (vì VGCS coi nhân dân là kẻ thù như hình với bóng của chúng);
c) An Ninh nhân dân là một thứ lính và công an VGCS không mặc sắc phục nằm trong mọi đoàn thể tổ chức của người dân mà VGCS đã đoàn ngũ hóa, từ thiếu nhi cho đến phụ lão; từ cán bộ hưu trí cho đến cựu chiến binh; từ các hội nhà văn cho đến các tổ chức tôn giáo… kể cả các loại băng đảng chứa điếm, mở sòng bạc, trộm cướp, buôn bán ma tuý, đòi nợ thuê, giết mướn … thậm chí chúng còn nằm trong cả những nhóm dân chủ cuội, phản tỉnh cuội, các phong trào chống cộng cuội cả trong và ngoài nước… như Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Văn Đài, Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh... Một số khác thì công khai kêu gọi khai rõ tên tuổi, địa chỉ, nghề nghiệp, số điện thoại vân vân.. như 8406; Thăng Tiến; và đặc biệt là nhóm mạo danh Phật trong danh xưng GHPGVNTN do Ngưu Ma Vương Quảng Độ aka Đặng Phúc Tuệ (đã chết) cầm đầu.
Qua sự trình bày của Chính Khí Việt bên trên cho phép CKV kết luận rằng:
Để tự vệ trước những đòn sấm sét của người dân bị trị Việt Nam và vẫn có thể tiếp tục làm tròn nhiệm vụ việt gian cho các mẫu quốc và các tập đoàn tài phiệt quốc tế, cho nên tập đoàn VGCS đã thực thi và tiếp tục thực thi xây dựng một bộ máy ngụy quyền cồng kềnh. Bởi vỉ đó là đường lối mà cũng là biện pháp để các tổ chức của chúng giám sát lẫn nhau, ngăn chặn sự thâm nhập của các thành phần không phải là VGCS tự nguyện (tức thế lực thù địch với tội việt gian của tập đoàn cộng sản Việt Nam).
Nhưng việc mở rộng bộ máy ngụy quyền cũng là một cách thỏa hiệp chia tiền và quyền giữa các thế lực phe nhóm làm việt gian cho các mẫu quốc và các thế lực tài phiệt quốc tế. Sự cồng kềnh, chồng chéo đó của các tổ chức có nhiệm vụ khống chế lẫn nhau lại sẽ là những kẽ hở tốt nhất để người dân bị trị Việt Nam có thể tận dụng những mối nối không bền vững đó để triệt tiêu chúng bằng tất cả sự sáng tạo mà chỉ có người dân bị trị mới có thể nhận ra được.
Muốn làm được những việc nói trên, tất cả những người Việt Nam yêu nước cần phải đoàn kết để thực hiện việc lấy lại quyền làm chủ và quản lý đât nước từ tay lũ việt gian cộng sản, sử dụng bộ máy nhà nước đó vào việc xây dựng một TỔ QUỐC VIỆT NAM thực sự có độc lập và các sắc dân trong cộng đồng dân tộc Việt Nam phải thực sự có tự do trong mọi hoạt động của mọi sinh hoạt đặc thù của mình trong cộng đồng dân tộc VIỆT NAM, cả về vật chất lẫn PHI VẬT CHẤT
Có như vậy chúng ta mới nối chí trong tinh thần TRI ÂN đối với vị lãnh tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm trong tôn chỉ mà Người đã đề ra, đó là TỔ QUỐC - DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM.
0 comments:
Post a Comment