CHÍNH KHÍ VIỆT

Friday, February 10, 2023

YOUTUBE 10: CHƯƠNG III: QUYỂN 7: "THẾ GIỚI ĐANG ĐỐI MẶT VỚI 'CUỘC TẤN CÔNG LỚN NHẤT VÀO SỰ THẬT' KỂ TỪ NHỮNG NĂM 1930"

 CHƯƠNG III, QUYỂN 7: "THẾ GIỚI ĐANG ĐỐI MẶT VỚI 'CUỘC TẤN CÔNG LỚN NHẤT VÀO SỰ THẬT' KỂ TỪ NHỮNG NĂM 1930"

TÁC GỈA JOSEPH PHẠM, BÚT DANH CHÍNH KHÍ VIỆT.


CHƯƠNG III

“DƯ LUẬN VIÊN" CỦA ĐÀI BBC - BAN TIẾNG VIỆT LÊN TIẾNG



(34) Chính Khi Việt: Quyền 7: Thế giới đang đoi mặt với cuộc tấn công lớn nhất vào sự thật 0010 - YouTube


VŨ THƯ HIÊN - TRẦN KHUÊ, BÙI TÍN, MẸ NẤM NGUYỄN N. NHƯ QUỲNH


Vũ Thư Hiên đã dùng "bom tấn" để xuyên tạc, bóp méo và tấn công vào sự thật một cách điên cuồng vì hắn muốn chúng minh mình là người "gốc Hà Nội"!?  Hắn đã kể một câu chuyện về Cha hắn là Vũ Đình Huỳnh vào năm 1945 và trước đó đã từng là  người quản lý của hãng De Levo. Cho nên hắn thường được Cha cho đi theo đến cửa hàng bánh kẹo ngoại quốc. Mỗi lần như thế hắn đều được viên quản lý cửa hàng bánh kẹo đùa giỡn và tặng hắn một cục kẹo nu-ga (nougat)!?

Đầu óc của Vũ Thư Hiên  duy nhất  chỉ có mô hình cửa hàng quốc doanh của tập đoàn VGCS. Vì thế hắn đã mô tả chuỗi cửa hàng của người Pháp thời Quốc Trưởng Bảo Đại, hắn không biết rằng các cửa hàng của thực dân Pháp không bao giờ có chuyện giắt con cái, cháu chắt đến chơi chỗ mình làm việc, và cũng không hề có chuyện lấy kẹo của cửa hàng tặng không cho ai, dù là quản lý cửa hàng! Cửa hàng bánh kẹo được Vũ Thư Hiên đề cập là một cửa hàng rất lớn. Khi vào Hà Nội, tập đoàn VGCS đã tịch thu toà nhà đó, chỗ bán bánh kẹo xưa chúng cho làm "cửa hàng Sách tổng hợp" bán tất cả các loại sách tiếng Việt.  Chúng để dành một quầy để thu mua và bán lại các loại sách bằng mọi thứ ngôn ngữ.  Tầng trên dùng làm chỗ ở cho cán bộ công nhân viên. 

Điểm quan trọng khác cần chú ý là  đích thân tên De Levo, vừa là chủ vừa là quản lý toàn bộ từ cửa hàng bánh kẹo cho đến các cửa hàng bán thịt bò và các loại thực phẩm khác, với tên gọi là Mi-So (Michaud).  Thịt bò ở cửa hàng Mi - So là loại thượng thặng giống như thịt bò Kobe của Nhật.  Riêng nhân công của hãng De Levo, thì người Việt Nam chỉ được mướn làm những công việc tạp dịch, như khuân vác hàng hoá và làm vệ sinh.  Còn hầu hết  chủ yếu là người Ấn Độ, có thêm vài người Tàu làm việc pha lọc và chặt thịt bò.  Riêng cửa hàng bánh kẹo không có một nhân viên NAM nào, cửa hàng trưởng cũng là người Nữ cho đến các nhân viên bán bánh kẹo đều là những cô gái Ấn Độ, gốc Bombay, da ngăm ngăm  đen nhưng rất xinh đẹp.  Tất cả những cô gái này đều cư ngụ với gia đình ở Khu Bảy Gian, Đại Lộ Rialan (sau đổi thành Phan Chu Trinh).

Không những Vũ Thư Hiên đã bịa chuyện về người Cha hắn là Vũ Đình Huỳnh hắn còn bịa chuyện về người Mẹ là Phạm Thị Tề, cũng làm việc tại Hà Nội.

a)  Vũ Đình Huỳnh là giao liên của Trung Ương cho nên hắn vẫn ở Nam Định để làm những nhiệm vụ VGCS trao cho.

b)  Phạm Thị Tề là một cô giáo dạy các lớp đồng ấu ở trường tỉnh lỵ Nam Định. Thưở những năm 1944- 1945, cô giáo Phạm Thị Tề đã rất nổi danh  CHỊU CHƠI.  Cô giáo Tề là người đàn bà duy nhất dám mặc quần đùi để tham gia vào phong trào thể thao của Du-Cua- Roa (Ducroix).  Phạm Thị Tề cũng là một tay đua xe đạp nổi tiếng.   Như thế thử hỏi cô giáo Phạm Thị Tề có phép phân thân hay không để có thể cùng một lúc vừa dạy học vừa tập luyện thể thao ở tỉnh lỵ Nam Định lại vừa làm việc toàn thời gian ở Hà Nội!?


Đặc Công Đỏ Bùi Tín đã hết lòng ca ngợi đại tội đồ giết dân bán nước Hồ Chí Minh.
 
 
 
 
Đặc Công Đỏ Bùi Tín:  Trong Hoa Xuyên Tuyết trang 113 Bùi Tín đã viết như sau:  "Ông Hồ không trực tiếp chỉ đạo công cuộc Cải Cách Ruộng Đất". Trang 116 sách đã dẫn Bùi Tín lại viết: "Theo tôi, Ông Hồ có ý thức độc lập khá rõ đối với Liên Xô và Trung Quốc" (sic).  Bùi Tín viết như thế  nhưng lại không trưng dẫn tối thiểu một thí dụ cụ thể nào.  Đến trang 235 sách đã dẫn, hắn lại viết về Hồ cũng không có một dẫn chứng.  Trong HXT trang 237, đặc công đỏ Bùi Tín đã viết: "Ở Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh được NHÌN NHẬN (đứa nào vậy hả Bùi Tín?- CKV) như một con người TẬN TUỴ (Tín phải nói rõ là Hồ Tận Tuỵ với Nga Xô và Tàu Mao chứ - CKV)có ĐẠO ĐỨC, có TÂM HUYẾT, hiểu biết rộng, hành động kiên quyết."  (sic) 

Viết về những tên ÁC ÔN có NỢ MÁU với Nhân Dân Việt Nam như Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Nguyễn Văn Linh, Võ Nguyên Giáp, Lê Đức Thọ... rằng:

"Nét chung của các ông là tận tuỵ trong mục tiêu và sự nghiệp cách mạng, rất tin tưởng và tự tin ở công việc mình làm, sống giản dị, có tấm lòng cởi mở ân tình với xung quanh,  Các ông đều tiếp thu PHONG CÁCH SỐNG CỦA CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH." (sic) (HXT, trang 122).

Ấy thế mà một số tên đấu tranh CUỘI khi thấy tên Việt Gian nòi Bùi Tín bị còng tay xuống Hoả Ngục đã than khóc và tin rằng trong tương lai ở Việt Nam sẽ có các đường phố mang tên  Bùi Tín!?  Đúng, nhưng đó là lúc toàn bộ nhân dân Việt Nam bị đóng mộc CHỆT bản địa (local)!!!

Nêu tên thằng đặc công đỏ việt gian Bùi Tín mà không nhắc tới thằng Trần Khuê, giáo sư tự phong từ một tên quản thủ Thư Viện của Viện Hán Nôm VGCS, Đoàn viên Thanh Niên Xung Phong Cộng Sản, đoàn 56, là thần tượng của tên bút nô Tưởng Năng Tiến, kẻ đã đội Trần Khuê là "Sao Khuê", thành  "Kẻ Sĩ Số 1 Của Bắc Hà" (sic)??? là điều rất thiếu sót!

 


Chúng tôi xin được phép trích vài câu của thằng Trần Khuê trong tập "Đối Thoại 2000" của nó:


-           “Trong sự hiểu biết thiển cận của chúng tôi thì chúng ta chỉ có thể theo CNXH (Chủ Nghĩa Xã Hội – CKV) của Hồ Chí Minh” (sic) (Đối Thoại 2000, trang 9)

Khuê  là tên đầu tiên đã đưa ra ý kiến về Chủ Nghĩa Xã Hội của Hồ Chí Minh.  Trong khi đó, khi còn sống tên tội đồ Hồ việt gian cũng không dám nói đến cụm chữ này.  Vậy mà vào năm 2000 Trần Khuê lại dám nêu ra.  Trách nào kẻ nó chọn làm cách tay mặt trong cái Đảng Dân Chủ nhí nhố của nó lại là mụ “Luật sư dân oan Bùi Kim Thành”, một kẻ nổi tiếng về chửi tục và vỗ mông ở California khi nó được bảo lãnh qua Mỹ, và kẻ thường xuyên làm tài xế cho nó đi “vỗ đít” mọi nơi chính là anh thợ gò trong tù Chu Tất Tiến!

Trần Khuê còn viết:

-         “Bác của chúng ta cả cuộc đời giản dị và luôn luôn làm gương về mọi mặt cho chúng ta noi theo. Nay di chúc Bác muốn tiết kiệm công quỹ, tránh phiền hà cho dân.  Đó là tấm lòng của Bác. Nhưng phía chúng ta, ngoài lòng biết ơn đối với Bác còn nghĩa vụ biểu hiện sự biết ơn của các thế hệ Việt Nam với công lao xây dựng nước của Bác, chúng ta phải làm lăng cho Bác, để nay mai thống nhất, đồng bào Miền Nam còn được nhìn thấy Bác, các thế hệ sau này còn chiêm ngưỡng Bác để phấn đấu trở thành người có lý tưởng cách mạng...” (sic)

Trong phần nhận diện “Chủ Nghĩa Xã Hội”, Trần Khuê viết ở các trang 3, 7, 10, 12 sách đã dẫn như sau:

-         “Chúng tôi xin được phép nói thẳng thắn rằng những ai không hiểu hoặc không muốn công nhận học thuyết Duy Vật Lịch Sử Marx, cụ thể là không chấp nhận 5 phương thức sản xuất trong quá trình phát triển của lịch sử nhân loại thì xin miễn đối thoại” (sic) (trang 12, sđd)


-         “Nguyễn Ái Quốc của chúng ta đã hiểu học thuyết Marx là người đã sớm có một phương pháp luận (chúng tôi gọi là Phương Pháp Luận Hồ Chí Minh) hay đến như thế nào?” (sic) (trang 3, sđd)


-         “Tất nhiên cho phép chúng tôi miễn đối thoại với những ai cố tình khẳng định rằng chủ nghĩa tư bản là tốt đẹp nhất.” (sic) (trang 7, sđd)


-         “Trong sự hiểu biết thiển cận của chúng tôi thì chúng ta chỉ có thể theo CNXH của Hồ Chí Minh.” (trang 9, sđd)


-         “Không hiểu tại sao Nguyễn Ái Quốc của chúng ta mới hai mươi mấy tuổi đầu mà đã tinh tường minh mẫn đến thế” (sic) (trang 10, sđd).

Ở trang 14 sách đã dẫn, Trần Khuê  viết một cách rất mất dạy như sau:

-         “Chúng tôi kiến nghị tất cả các cuộc Hội Thảo Quốc Tế ở Việt Nam, nhất là những hội thảo về Văn Hoá PHẢI BÀY TƯỢNG nhà Văn Hoá Hồ Chí Minh cho người ta chiêm ngưỡng và bàn bạc cho đứng đắn” (sic).

Đấy,  một ĐIỂN HÌNH CỦA LŨ ĐẤU TRANH CUỘI mà không chỉ bút nô Việt Nam, còn có cả những tổ chức, những học giả Tây Phương ở vào tuổi râu ria xồm xoàm, cùng CHÚM MỎ thổi Trần Khuê lên tận chỗ sư phụ của nó là thằng CUỘI GỐC CÂY ĐA!!!  Đáng buồn cho cả hai phía vì bọn chúng qua hành động LÀ MỘT TỤI KHỦNG BỐ SỰ THẬT một cách trắng trợn!!!


Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm)

Thời gian vừa qua, trên trang mạng www.chinhkhiviet.net được nhiều bạn đọc gởi tới những thông tin ngược với những thông tin của chính Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh kể ra, cũng như những thông tin của các quý vị có cảm tình với Mẹ Nấm, vì rất có thể các quý vị đó chưa biết đến loại thông tin này mà chúng tôi có cả tên người gởi với những hình ảnh cụ thể mà Mẹ Nấm nhất thiết PHẢI GIẢI ĐÁP THẬT MINH BẠCH.

Chúng tôi xin cung cấp thông tin để tất cả quý bạn đọc tham khảo và tự đánh giá về lập trường chính trị của Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là đứng về phía những người vạch mặt VGCS, với những tội ác TRỜI KHÔNG DUNG, ĐẤT KHÔNG THA, những người lương thiện đời đời đều nguyền rủa chúng; hoặc Mẹ Nấm đã vì một lý do nào đó mà chấp nhận, dù là tự nguyện hay không tự nguyện để trở thành một con cờ của tập đoàn VGCS!

Chúng tôi xin đưa ra một số nhận xét của mình với tư cách một độc giả, chứ chưa chính thức phân tích và lên án Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh!

CHÚ Ý 1: Nay chúng tôi có trong tay tấm ảnh Mẹ Nấm mặc áo có huy hiệu “cờ đỏ sao vàng”; có tấm hình Mẹ Nấm đi đến Houston đồng bào ra đón tiếp với một rừng Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ thì Mẹ Nấm quàng chiếc khăn mà nữ du kích VGCS vẫn quàng cổ??? 

 
 


 


 


Chúng tôi lại có một tấm hình cha đẻ của Bé Gấu, người chồng thứ hai của Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, là một tên mật vụ VGCS đội lốt Phóng viên báo Tài Nguyên – Môi Trường do Nguyễn Quốc Chính phổ biến:


(Hình Lê Doãn Hưng, người "chồng" thứ 2 của Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh,  và cũng là bố đẻ của Bé Gấu, đứa con thứ hai của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, em cùng Mẹ khác CHA với Bé Nấm)


CHÚ Ý 2: Có không ít quý vị đã nghe Mẹ Nấm sụt sùi kể lể chuyện trong tù, bị án 10 năm, nhưng chỉ thụ án chưa tới 3 năm đã được tha; rồi than vãn một phòng giam 9 mét vuông mà giam giữ những 4 tù nhân! Và Nỗi vui mừng khi lên máy bay được ôm các con và Mẹ đẻ!!! 


Những vị nghe như vậy có vẻ cảm động lắm; không biết những quý vị đó có họ hàng hay quen biết gì với những vị  Quân Cán Chính Việt Nam Cộng Hoà “được” tập đoàn VGCS “mời đi học tập” về chính sách “Hoà Giải Hoà Hợp Dân Tộc” của VGCS (là một điều khoản có ghi trong HIệp định Paris 1973 Về Việt Nam). Thời gian học tập là 3 Ngày, 7 Ngày, và 30 Ngày, rồi chính thằng đại tội đồ VGCS Phạm Văn Đồng, năm 1978, đứng giữa trời Paris, là thời điểm những Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hoà đã bị đưa vào các trại giam  khổ sai với cái tên nghe rất hiền lành là “Trường Học Tập Cải Tạo”, nghĩa là VGCS dùng đủ mọi phương pháp từ thô sơ đến khoa học để cưỡng bức người được coi là “cải tạo viên” để  soay ngược họ 180 độ cả về tư tưởng, lập trường chính trị, đức tin tôn giáo, lòng tự hào dân tộc, là người nắm ngọn cờ chính nghĩa đối với Tổ quốc và Nhân Dân Việt Nam chống sự xâm lược và bành trướng của chủ nghĩa thực dân đỏ Nga Xô – Tàu đại hán bành trướng, thông qua tập đoàn nguỵ quân đánh thuê VGCS, để dùng xương máu, tài nguyên của nhân dân Việt Nam nói chung, phục vụ cho chủ nghĩa thực dân đỏ, rằng: “NHỮNG CẢI TẠO VIÊN SẼ PHẢI HỌC TẬP MỘT THỜI HẠN LÀ 3 NĂM.  TRƯỜNG HỢP 3 NĂM MÀ CHƯA TIẾN BỘ THÌ PHẢI HỌC THÊM 3 NĂM NỮA, NẾU QUÁ THỜI HẠN ĐÓ THÌ ĐƯỢC ĐƯA RA XÉT XỬ CÔNG KHAI!!!”
Nhưng sự thật cay đắng là chưa một ai được đưa ra xét xử công khai, và hầu hết đã phải chịu cảnh tù tội, lao động khổ sai, có ít thì cũng là 10, 15 năm, 20 năm và một số không nhỏ đã phải ở tù trên 20 năm như  Đại Uý QLVNCH Nguyễn Hữu Cầu là một thí dụ điển hình. Có những vị tuổi trên 80 mà vẫn bị bắt giam và lao động như trường hợp phụ thân của Thiếu tướng QLVNCH Nguyễn Văn Hiếu là cụ Nguyễn Văn Hướng, Chủ tịch Liên Minh Quốc Hội Khối ASIAN.  Sau này nhờ có con rể là một viên tướng của Nhật làm đơn bảo lãnh Cụ mới được tống xuất sang Nhật để đoàn tụ với vợ con! Hoặc như Cụ Nguyễn Đại Thắng, cựu Đại Uý Quân Đội Pháp đã chỉ huy một đại đội quân Pháp đánh nhau với Phát Xít Đức, sau về Việt Nam làm cố vấn cho Thủ tướng Nguyễn Văn Thinh, sau lại làm cố vấn cho Nguyễn Khánh, cũng bị Nguyễn Khánh bắt giam về chuyện “Hiến Chương Vũng Tàu” !  Thế mà ông vẫn phải lao động khổ sai bằng định mức của những chàng trai trẻ tuổi.  Nhờ được những anh em trẻ tù chung làm giúp nên mới đạt được định mức mà nhà tù VGCS đặt ra, thế mà lũ cai tù VGCS khoảng 17, 18 tuổi nó gọi một cách thoải mái rất mất dạy kiểu Xã Hội Chủ Nghĩa:  “thằng Thắng đâu rồi, địt mẹ thằng già không lên tiếng thưa với chúng ông!!!” (sic)

CHÚ Ý 3:  Tất cả những người tù cải tạo hầu hết đều gầy ốm, bệnh hoạn vì bị cả hơn 10 năm trời lưu đày nơi rừng thiêng nước độc, khi về đến nhà làm sao có thể ôm vợ, ôm con, giống như trường hợp Mẹ Nấm ôm hai đứa con Nấm và Gấu. Đa phần trong nhà những người tù VGCS đã có một tên VGCS ngự toạ, đấy là chồng mới của người vợ. Nó đã theo đúng lời dạy của thằng VGCS Nguyễn Hộ (mà cũng là câu của thằng đại tội đồ Đỗ Mười), rằng “Nhà nó ta chiếm, con nó ta sai,  vợ nó ta sài” (sic).  Và, người chồng được tạm thời cho ở dưới nhà để xe, hoặc trong một góc bếp nào đó và phải mau mau cút khỏi  nhà gấp!   Không vợ, không con và cũng chẳng có một đồng teng dính túi!!!

 Xin đưa một hai thí dụ cụ thể:

-         Quận trưởng Quận Tân Bình khi về đến nhà thì mới biết vợ vì túng đói phải lấy tên Bán Mía, nông dân 100%, già bằng tuổi chú bác, để có nơi nương tựa.

-         Một ông khác là chồng của bà chủ tiệm phở Thuỷ Tiên ở Đường Tự Do và Nguyễn Huệ đã lấy thằng  Phó phường làm chồng.  Khi gặp chồng ở tù về, mụ ta đã nói: “Tôi đã có chồng là Phó phường ở đây nên mới được mở cửa tiệm phở này để kiếm tiền.  Những giỏ thăm nuôi đều đặn tôi đưa trực tiếp hoặc nhờ chuyển hộ trong suốt Mười Mấy Năm Tù đều do lòng tốt của ông chồng mới của tôi… Tôi không thể  đưa ông về nhà  được, thôi thì mời ông vào  tiệm ăn phở và tôi sẽ biếu ông một số tiền để trong đêm nay ông đi tìm chỗ ngủ tạm. Xin đừng bao giờ gặp lại nhau nữa. Hết duyên, hết phận rồi!!!” (sic).


Những chuyện như thế này mọi người có thể kiểm chứng được một cách dễ dàng.  Và cũng xin lưu ý quý bạn đọc rằng đã có gần 150 ngàn tù nhân là Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hoà đã bị vùi xác nơi rừng thiêng nước độc mà VGCS gọi là Trại Học Tập Cải Tạo.

Thê thảm hơn nữa khi những người vợ, người con của Tù nhân đi thăm nuôi đã bị tụi công an VGCS làm việc ở trại giam rình bắt họ ở nơi vắng để hiếp dâm tập thể rồi chúng đánh nhau bắn chết cả đứa con của tù nhân.  Chuyện này muốn biết rõ hơn xin hãy hỏi ông chủ tờ Việt Báo, thi sĩ Trần Dạ Từ, cũng là một tù nhân học tập rất tiến bộ ở trại Gia Trung, chồng của Nhã Ca thì rõ. 

Một việc nữa cũng cần phải nêu ra, đó là hai đứa con của ông Quận Trưởng Quận 10 , Saigon VNCH, là học sinh, bố bị đi tù cải tạo, các thứ trong nhà bị VGCS cướp đoạt, hai chị em đành phải đi đón khách làng chơi để nuôi bản thân và mấy đứa em nhỏ.

Quý vị đã từng có những giọt nước mắt khóc cho hoàn cảnh của Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnhquý vị  thử  nhớ lại xem trong cuộc đời gọi là “Chống VGCS”,  đã từng, dù chỉ là rơi mỗi mắt một giọt nước mắt  cho những người mà cả cuộc đời đã vì bảo vệ Nhân Dân Việt Nam Cộng Hoà chống lại quân xâm lược đỏ bằng chính thân xác và trí tuệ của mìnhMỘT LẦN NÀO CHƯA  THƯA QUÝ VỊ???

Trong phần vừa qua, chúng tôi đã đưa ra một phần những tài liệu về Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh mà chúng tôi đang có trong tay. Còn những tài liệu khác, chúng tôi thấy không cần thiết công bố như chuyện lùm xùm ở bên Úc với Lê Anh, khiến cho chuyện đánh ghen là một đề tài có tính thời sự khi Mẹ Nấm qua Úc để “vận động chống VGCS”, hoặc chuyện Mẹ Nấm nói rằng tên “Người Buôn Gió” đã giới thiệu Mẹ Nấm cho Việt Tân; cũng như những bí mật về người chồng đầu tiên của Mẹ Nấm và cũng là cha đẻ của Bé Nấm, đang hoạt động ngầm như thế nào? ….
CHÚ Ý 4:  Để khách quan, chúng tôi xin phép quý bạn đọc được trích dẫn một đoạn viết ngắn của tên Đặc Công Đỏ VGCS Bùi Tín (đã chết),  viết trong cuốn “Hoa Xuyên Tuyết”, do nhà xuất bản Nhân Quyền- năm 1991. Ở trang 87, đặc công đỏ Bùi Tín đã viết như sau:
“Từ hồi năm 1975, tôi gặp hơn 40 viên tướng Saigon đi cải tạo, gặp gần 100 nhân viên cấp cao ra trình diện, và sau đó tôi đi khắp các trại ở Long Thành, Thủ Đức (tức trại Z30D- CKV), Bà Rịa, Long Khánh, Tây Ninh, rồi ra Bắc đi lên tận vùng Tân Phú ở Tuyên Quang. Tôi băn khoăn không thể lý giải được rằng: người cộng sản thường tự nhận là con người nhân ái, sao lại có thể chủ trương đày ải hàng loạt, hàng chục vạn con người trong cảnh thực sự là tù đày cực nhọc đến thế này? Ở trại Thủ Đức (tức Z30D – CKV), các chị em nữ sỹ quan nằm la liệt trên sàn xi măng, trải ni-long mỏng mà không có chiếu, có màn ở Tuyên Quang, có nhiều người bị giam tuổi 68, 70, 78 tuổi, ăn không đủ chất, thiếu sinh tố, mù mắt, suy kiệt. Để làm gì? Họ có thật sự được cải tạo, hiểu ra lý lẽ về cuộc chiến tranh này, hay họ thêm nản lòng   cay đắng với chế độ mới?  Tôi đã xem tài liệu học tập cho các viên tướng Saigon và bài chuẩn bị lên lớp của người quản giáo ít tuổi. Tôi thấy rõ việc dạy và học đều là miễn cưỡng, hình thức, không tạo được kết quả mong muốn.  Tôi đã nói lên chính kiến của mình cho ông Thứ trưởng Bộ nội vụ Viễn Chi, đại diện của Bộ ở Miền Nam. Ông ta chỉ cười nhạt và im lặng.” (sic).

(Đây là một cảnh "học tập" trong trại tù vgcs sau ngày mất nước 30 tháng 4 đen 1975)

Xin viết ra đây để quý bạn đọc biết rằng, cảnh ở tù VGCS là mỗi tù nhân chỉ đủ chỗ nằm bằng nửa chiếu cá nhân (chiếu đơn).  Làm gì được như Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh,  4 người ở một phòng rộng 9 mét vuông!!! Cơm thì được ăn no đầy đủ, vệ sinh. Còn ăn uống của tù nhân Quân Dân Cán Chính VNCH, mỗi khẩu phần là 6 muỗm lương thực, như sắn khô (tức củ mì khô) do chính người tù sản xuất phơi ở sân bao gồm cả cứt mèo, cứt chó, cứt gà.  Cho nên mới xảy ra chuyện đánh nhau giữa tù nhân chỉ vì việc chia khẩu phần có chút không đồng đều! (làm sao có thể chia đồng đều được, cho nên cuối cùng phải dùng biện pháp bốc thăm!!!)

Thức ăn  phần nhiều là rau muống cả giây cả rễ, vì tù nhân quá đông nên rửa rau phải vội vàng vì thế có đội lãnh rau muống luộc về còn thấy cứt người nổi lềnh bềnh trong chậu rau!!! Đối với chị em Nữ, cũng giống như tù nhân Nam, sau lao động khổ sai bắt buộc phải cởi trần truồng đứng nghiêm như lính trên bờ cạn để điểm danh xem có tù nào  trốn trại không, rồi mới từ từ bước xuống suối dưới con mắt cú vọ của những thằrng cai tù ranh con đứng trong lùm cây chỉ chỏ những Nữ tù nhân cởi truồng “bình luận nhảm nhí rồi cười hô hố” đúng kiểu cười của VGCS trong thế Thượng Phong. Chưa hết lũ cai tù VGCS đêm  đêm gác khu vực phòng giam phụ nữ, thường xuyên đưa tay qua chấn xong sắt xoa nắn những chỗ nhạy cảm trong khi tù nhân nữ đang ngủ! Do không thuốc men và bị lao động khổ sai nên hầu hết chị em đều mắc bệnh phụ khoa trầm trọng như sùi mào gà, mất kinh nguyệt, rong kinh thường xuyên, thậm chí có những tù nhân hình sự nữ bị lậu, giang mai…. nhưng thuốc chữa chỉ là vài viên “xuyên tâm liên” (tức cái nhân màu xanh ở hạt sen- CKV). Vì thiếu sinh tố nên tù nhân bị ngứa lợi và chân răng cho nên có những chị em chưa có kinh nghiệm nắm lấy cái răng rút ra cả chân răng mà không đau đớn gì. Cho nên đã có một số chị em “buồn tay” đã rút sạch cả hai hàm răng của mình!!!
Quý bạn đọc có thể nào hình dung được những cảnh tưởng đó và quý vị có biết những cảnh tượng đó so với việc ở tù của Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh mà quý vị đã phải rưng rưng nước mắt thì chẳng hiểu nổi cảm xúc của quý vị như thế nào và để ở đâu???

0 comments:

Post a Comment

 

Subscribe to our Newsletter

Contact our Support

Email us: Support@templateism.com

Thành Viên của Website