CHƯƠNG I, QUYỂN 7: "THẾ GIỚI ĐANG ĐỐI MẶT VỚI 'CUỘC TẤN CÔNG LỚN NHẤT VÀO SỰ THẬT' KỂ TỪ NHỮNG NĂM 1930"
TÁC GỈA JOSEPH PHẠM, BÚT DANH CHÍNH KHÍ VIỆT.
"THẾ GIỚI ĐANG ĐỐI MẶT VỚI 'CUỘC TẤN CÔNG LỚN NHẤT VÀO SỰ THẬT' KỂ TỪ NHỮNG NĂM 1930"
Sau 1975, Hồng Minh vào công tác tại Saigon cư ngụ trên đường Pasteur, sát với Tổng công ty phát hành phim, một cơ sở kinh tài riêng cho tên đại việt gian Trần Bạch Đằng. Cuối năm 1987, Hồng Minh mới được các tờ báo Tiền Phong, Thanh Niên nêu lên và yêu cầu cá nhân cũng như nguỵ quyền cộng sản Saigon (tức Uỷ Ban Nhân Dân Thành Phố Saigon-CKV) PHẢI CÓ TRÁCH NHIỆM với con gái của Hồ và Nguyễn Thị Minh Khai là Hồng Minh.
Đấy chính là lý do tại sao Hồ phải dấu kín sự việc này, bởi hắn có liên quan tới cái chết của Nguyễn Thị Minh Khai và một số nhân vật lãnh đạo chóp bu khác của tổ chức việt gian cộng sản. Đó là việc Hồ Chí Minh liên lạc với Ngô Đức Trì, thường vụ trung ương VGCS, được Nga Xô cử theo Trần Phú về Việt Nam để ra mắt cái gọi là Đảng Cộng Sản Việt Nam. Vì thế Hồ đã bán Ngô Đức Trì cho mật thám Pháp. Sự việc xảy ra đột ngột nên Ngô Đức Trì đã bán hết các cán bộ cộng sản với tên tuổi và địa chỉ đầy đủ, từ Trần Phú trở xuống…. trong đó có Nguyễn Thị Minh Khai cũng chịu chung một số phận. Ngay cả tên Lê Hồng Phong, mặc dù chính thức là hôn phu của Nguyễn Thị Minh Khai nhưng trong thời gian Lê Hồng Phong đi Nga Xô trước để dự một cuộc họp Quốc Tế Cộng Sản 3, Nguyễn Thị Minh Khai được Nga Xô điều sang văn phòng của Hồ ở Tàu, để Hồ hướng dẫn qua một chút chính trị và một số những câu tiếng Nga thông thường trong sinh hoạt. Hồ đã lợi dụng cơ hội này làm cho Nguyễn Thị Minh Khai có bầu. Khi gặp Lê Hồng Phong ở Nga Nguyễn Thị Minh Khai không dám nói lên sự thật này cho nên phải dùng hạ sách bằng cách khai lý lịch của chồng tên là “LINE” (tên tiếng Nga của họ Hồ -CKV). Trước sự việc rắc rối đó, Nga Xô đã giải quyết bằng cách xác nhận Nguyễn Thị Minh Khai và Hồ là vợ chồng hợp pháp! Lê Hồng Phong đành phải nuốt hận công nhận cách giải quyết của Nga Xô. Vì sự ngoan ngoãn vâng lời đó của Lê Hồng Phong nên hắn đã được Nga Xô ban cho "vinh dự" làm người Việt Nam đầu tiên và duy nhất là Uỷ Viên Dự Khuyết Ban Chấp Hành Trung Ương Quốc Tế Cộng Sản 3!
Khi Trần Phú bị mật thám thực dân Pháp bắt giết, Nga Xô đã chỉ định Lê Hồng Phong về làm Tổng Bí Thư Đảng việt gian cộng sản. Còn Nguyễn Thị Minh Khai thì được chỉ định làm Bí Thư Thành Uỷ VGCS ở Saigon.
Tội ác của tên Hồ Chí Minh là như vậy đấy. Chỉ tiếc rằng TS SQJ đã cố tình che dấu những sự thật này khi trả lời phỏng vấn BBC- Ban Tiếng Việt?
Chú Ý 7: Chúng tôi xin trích nguyên văn phần tiếp theo khác trong trả lời phỏng vấn của TS SQJ với BBC Ban Tiếng Việt như sau:
Trích nguyên văn:
“BBC:Sau hội nghị ở Paris, ông Hồ đến Nga năm 1923 rồi sau đó đi Quảng Đông. Trong khoảng thời gian này, vị trí của ông Hồ trong Quốc tế Cộng sản như thế nào,bởi vì một số tác giả cho rằng lúc này ông Hồ đã được Quốc tế Cộng sản chú ý nhiều?
Đầu tiên, ông Hồ lúc đó không phải là thành viên của một đảng cộng sản châu Á nào. Ông ấy đang là thành viên của đảng cộng sản Pháp. Vì thế, ông chưa có vị trí vững chắc trong nội bộ Quốc tế Cộng sản. Ví dụ, ông không có chân trong ban chấp hành. Có nhiều nhân vật khác quan trọng hơn như Mahendra Roy từ Ấn Độ hay Sen Katayama của Nhật.
Nhưng Nguyễn Ái Quốc có một thông điệp rất rõ về việc phong trào cộng sản có thể tham gia thế nào trong phong trào quốc gia tại các thuộc địa. Tôi nghĩ bởi vì thông điệp này nên ông ấy được khuyến khích lên phát biểu tại đại hội lần thứ năm của Quốc tế Cộng sản năm 1924. Nhưng lúc ấy, theo tôi, ông Hồ chưa phải là người phát ngôn hàng đầu về các vấn đề thuộc địa trong Quốc tế Cộng sản.
Việc ông Hồ là thành viên đảng Cộng sản Pháp cũng có thể đã khiến vị trí của ông trở nên phức tạp. Trotsky - đối thủ chính trị của Stalin thời bấy giờ - có một ảnh hưởng đáng kể đối với những người cộng sản Pháp. Trong một bãi mìn chính trị như vậy, ông Hồ dường như bắt đầu học cách hợp tác với bất kỳ ai đang nắm quyền lực và học cách theo đuổi những quan tâm của riêng mình.
BBC:Một số tác giả như Jean Lacouture nói rằng ông Hồ được gửi tới Quảng Đông để làm trợ lý hay thư ký cho Mikhail Borodin?
Tôi nghĩ điều này không chính xác, bởi vì ông Hồ lúc đó từ Nga đi Quảng Đông mà không mang theo một hướng dẫn rõ ràng về những gì ông sẽ làm tại đó. Ban đầu ông ấy không được cho một vai trò chính thức. Có vẻ như người ta đã tìm cho ông công việc làm người dịch thuật tại hãng tin của Nga tại đó để có tiền thực hiện các hoạt động chính trị của ông.
Chứ còn lúc mới đến Quảng Đông, ông Hồ rất vất vả trong việc có đủ tiền giúp cho việc giúp đưa các thanh niên Việt Nam sang Quảng ̣Đông tham gia các khóa đào luyện. Như vậy, không có một kế hoạch, chỉ thị rõ ràng dành cho ông Hồ và ông phải tự bươn chải, đối phó với các vấn đề khi chúng diễn ra.” (hết trích)
Chú Ý 8: Lại một trò xuyên tạc sự thật rất ấu trĩ của TS SQJ. Bà nói rằng: “ông Hồ lúc đó từ Nga đi Quảng Đông mà không mang theo một hướng dẫn rõ ràng về những gì ông sẽ làm tại đó” (sic).
Nếu không được sự hướng dẫn thì tại sao không tìm cho Hồ một việc làm ở ngay Nga Xô mà lại rắc rối cho Hồ sang tận Quảng Đông để làm việc cho hãng tin của Nga. Bà TS SQJ khẳng định cụ thể nhưng hơi ngớ ngẩn. Hồ là cái gì mà Nga phải lo tìm việc cho Hồ trong hãng tin của Nga tại Quảng Đông “ĐỂ CÓ TIỀN THỰC HIỆN CÁC HOẠT ĐỘNG CHÍNH TRỊ!!!” ở đây điều ấu trĩ của bà TS là có thể tin được rằng Nga giúp cho Hồ “ĐỂ CÓ TIỀN THỰC HIỆN CÁC HOẠT ĐỘNG (tức Hồ, là thực hiện các hoạt động chính trị CỦA NGA XÔ TẠI QUẢNG ĐÔNG), nghĩa là một cứ điểm tại Đông Nam Á rất thuận tiện cho việc tổ chức ra cái công cụ gọi là Đảng Cộng Sản Việt Nam để bành trướng chủ nghĩa thực dân đỏ Nga Xô Leninist. Đồng thời Hồ còn có nhiệm vụ để thâm nhập, lèo lái những tổ chức chống thực dân Pháp của những người Việt Nam yêu nước theo xu hướng Quốc Gia không cộng sản. Cho nên ngay từ 1925, nghĩa là khi Nga Xô phái Hồ xuống Quảng Đông chưa đầy nửa năm thì hắn đã lập được thành tích lớn bằng việc cộng tác với tên chỉ điểm của thực dân Pháp là Nguyễn Công Viễn aka Lâm Đức Thụ để bán cụ Phan và phá nát tổ chức của Cụ Phan, đồng thời Hồ đã biến cái tổ chức đó không còn theo xu hướng Quốc Gia nữa để trở thành một thứ Chủ Nghĩa Thực Dân Đỏ Nga Xô Leninist. Việc đó mau chóng thành công vì Hồ cũng như tên Lâm Đức Thụ đã tìm cách khống chế được một chiến hữu thân cận của Cụ Phan Bội Châu, LÀ HỒ TÙNG MẬU. Vì thế đã có một số thanh niên yêu nước đi qua Quảng Đông cốt sang đó để theo Cụ Phan Bội Châu, nhưng không ngờ lại bị lọt vào ổ điếm cộng sản với lũ chủ động gồm những kẻ cầm đầu là bộ Ba: Hồ Tùng Mậu, Hồ Chí Minh, Lâm Đức Thụ. Những thanh niên yêu nước có xu hướng Quốc Gia đó đã bị ba thằng điếm nói trên đưa qua Nga để bonshevick hoá họ thành công cụ bành trướng chủ nghĩa thực dân đỏ Nga Xô Leninist tại Đông Nam Á, đặc biệt là ba nước ở Đông Dương.
Riêng số phận tên phản bội Hồ Tùng Mậu đã được ban cho cái bánh vẽ là Uỷ Viên Dự Khuyết Trung Ương ở vào thời điểm chúng chưa nắm được bộ máy nhà nước Việt Nam. Cuộc chiến chống thực dân Pháp bùng nổ vào tháng 12-1946, tên phản bội Hồ Tùng Mậu đã bị Hồ Chí Minh cho thủ tiêu để bịt mối các việc tồi tệ khác. Hắn đã cử Hồ Tùng Mậu đi công tác với vài tên bảo vệ trong đó có tên là Mai Đen. Sau khi Hồ Tùng Mậu bị hạ sát, Mai Đen đã bỏ trốn vào Hà Nội. Khi trả lời xét hỏi Mai Đen đã được thả và còn được gắn lon Đại Uý, trở thành một đệ tử thân cận của cụ Nguyễn Văn Hướng, Giám đốc Nha Cảnh Sát Bắc Phần, thời Nguyễn Hữu Chí làm Thủ Hiến Bắc Việt. Cụ Hướng cũng là thân sinh của Tướng Hiếu và cũng là chủ tịch Liên Minh Quốc Hội của ASIAN. Sau 1975 Cụ Hướng cũng bị VGCS bỏ tù tại nhà tù Z30D Hàm Tân, Thuận Hải.
Chú Ý 9: Ở phần trên, chúng tôi đã dựa vào bài trả lời phỏng vấn của bà TS SQJ với Ban Tiếng Việt Đài BBC để chứng minh cho thấy sự mâu thuẫn của bà trong việc cung cấp tài liệu và nhận định tài liệu với bạn đọc. Chúng tôi khẳng định rằng sự mâu thuẫn đó của bà TS SQJ chủ yếu thiên về việc chạy tội cho tên Việt Gian Hồ Chí Minh và cái Đảng Cộng Sản của hắn.
Trong bài trả lời phỏng vấn của bà, bà đã nói rõ: chỉ nhận xét về Hồ Chí Minh từ thời gian 1919 đến khoảng 1945! Vậy tôi xin cung cấp thêm nhiều tài liệu khác để bà biết, đối với tập đoàn việt gian cộng sản Hồ Chí Minh thì không bao giờ có cái gọi là THÔNG SỬ! Trên thế giới từ xưa đến nay đã có rất nhiều những bộ Sử Liệu được viết ra của từ một người hay một nhóm người độc lập. Họ phê phán, chọn lọc sử liệu một cách độc lập không bị sự chi phối của bất cứ áp lực nào. Ở Việt Nam cũng vậy, dù là thời phong kiến hay thời bị cai trị bởi thực dân Pháp, cũng như dưới Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà.
Nhưng với tập đoàn VGCS (Việt Gian Cộng Sản) Hồ Chí Minh thì hoàn toàn trái hẳn của cái được gọi là Thông Sử; tập đoàn VGCS hoàn toàn độc quyền với những tên sử nô được chọn lọc và đào tạo có hệ thống theo quan điểm của Marx và Lenin. Còn một vấn đề khá đặc biệt khác nữa là chúng tổ chức cho TOÀN DÂN VIẾT LỊCH SỬ. Tất cả các cơ quan đoàn thể đều có nhân sự đặc trách về lịch sử của ngành mình, của địa phương mình... chúng còn phong phú hoá những phương tiện có dính dáng đến cái gọi là LỊch Sử của Đảng Cộng Sản Việt Nam bằng những thứ như Nhà bảo tàng, như các tài liệu trong các miếu thờ của những tên VGCS cao cấp. Nếu có thì chúng tô hồng lên và bôi trắng hay xoá nhoà những tì bẩn của những tên đó. Nếu không có tài liệu nào khác thì chúng sẵn sàng sản xuất ra các TÀI LIỆU GIẢ. Ngay cả tài liệu thật của chúng, nếu như -chúng xét thấy không thích hợp- chúng sẽ cho thay thế bằng hiện vật giả. Thậm chí chúng còn bịa ra các chuyện KHÔNG HỀ CÓ THẬT và cũng KHÔNG THỂ NÀO CÓ THẬT. Hơn thế nữa, chúng vẫn ngoan cố duy trì những điều không sự thật và hoàn toàn láo lếu đó. Chúng coi đó là một biện pháp trắc nghiệm lòng dân “có tin Đảng tuyệt đối” hay không? Cho nên đôi lúc chúng bật mí những chuyện bịa không thật đó như chuyện tên Lê Văn Tám!!!
Xin đưa vài thí dụ cụ thể để chứng minh:
Loại trừ những tài liệu còn tồn tại bí mật trong dân gian qua ấn phẩm lần đầu, còn những ấn phẩm trong các lần tái bản đều có sự BÔI ĐEN TÔ HỒNG SỰ THẬT LỊCH SỬ.
Ở đây tôi xin đưa ra 4 tài liệu để dẫn chứng:
1. Lá thư do Hồ việt gian gởi cho Nga Xô vào cuối năm 1929 trong đó Hồ có hứa hẹn việc Bonshevik Hoá toàn Đảng, toàn Dân Việt Nam. Hắn còn hứa, coi tư tưởng Quốc Gia và các Đảng Phái Quốc Gia của Người Việt là CẦN PHẢI BỊ TIÊU DIỆT.
Hắn cũng khẳng định Đảng Cộng Sản Việt Nam ra đời phải LÀ MỘT CHI BỘ CỦA QUỐC TẾ 3 (tức Bộ Thuộc Địa của Nga Xô-CKV) và CHỈ TUÂN THEO LỆNH của Bộ Thuộc Địa Nga Xô! (tức Quốc Tế 3).
2. Lá thư của Trần Phú, Tổng Bí Thư Đảng CSVN đầu tiên do Nga Xô CHỈ ĐỊNH đã báo cáo với Nga Xô rằng HỒ chỉ có nhiệm vụ làm liên lạc viên nhưng lúc nào hắn cũng làm ra vẻ là cán bộ lãnh đạo (nên nhớ sau khi Đảng Cộng Sản Việt được Nga Xô cho ra đời thì Hồ Việt Gian không có tên trong Ban Chấp Hành Trung Ương. Trần Phú còn đi xa hơn nữa khi tỏ ý nghi ngờ HỒ là phần tử khiêu khích, ý nói là tên Phản Động hoặc Nhị Trùng.
3. Hà Huy Tập, Thường Vụ Đảng CSVN cũng tố cáo những việc NGHI NGỜ TÊN HỒ vì Hồ có những hành động sai nguyên tắc của tổ chức một cách trầm trọng. Thí dụ như Tổ chức VGCS ở Việt Nam gởi người qua cho Hồ mà Hồ chỉ có trách nhiệm giúp đỡ chỉ đường chỉ lối cho họ qua Nga học. Thế nhưng Hồ lại làm những việc vô nguyên tắc như bắt những thanh niên Việt Nam đó phải khai lý lịch ba đời và phải khai tên tuổi 7 người bạn thân nhất. Tất cả đều phải có tên, tuổi, nghề nghiệp, địa chỉ rõ ràng.
4. Tại Đại Hội I của VGCS ở Macao năm 1935, bản báo cáo chính trị của Hà Huy Tập, Bí Thư Đảng CSVN đã liệt kê những “tên việt gian” (theo quan điểm của Đảng CSVN-CKV) là những người yêu nước như Cụ Phan Bội Châu, Huỳnh Thúc Kháng...
Còn một điều đặc biệt khác nữa đó là ngày Khánh Thành Viện Bảo Tàng Lịch Sử Cách Mạng Việt Nam, toạ lạc tại ngã tư đường Nguyễn Thái Học – Cao Bá Quát, Hà Nội, trong toà Building của các Frère, HUYNH (tu sĩ Công Giáo) bị Việt Gian Cộng Sản chiếm hữu. HỒ cùng một phái đoàn ít người, trong đó có một số phóng viên khi tới phòng trưng bày hiện vật về Hà Huy Tập. HỒ đã chỉ tay vào tấm ảnh Hà Huy Tập rồi nói: “xưa kia chú Tập hay phê bình Bác lắm”!!! Khi HỒ ra về, Tố Hữu đích thân chỉ huy tháo gỡ toàn bộ phòng trưng bày về Hà Huy Tập!!! Điều này không bao giờ được ghi chép trong sách báo. Những nhân chứng trực tiếp nay đều đã quá vãng vì tuổi già, hoặc vì vấn đề an ninh cho nên không còn biết có bao nhiêu người biết về chuyện này.
Sau này, lũ VGCS bắt đầu từ lúc Nguyễn Phú Trọng lên làm Tổng Bí Thư. Trọng mới đồng ý với nhóm gọi là “Bộ Chính Trị Nghệ Tĩnh” gồm những tên Hồ Đức Việt, Uỷ Viên Bộ Chính Trị, kiêm Bí Thư Ban Chấp Hành Trung Ương, phụ trách Uỷ Ban Tổ chức Trung Ương cùng với những tên gốc Nghệ Tĩnh nằm trong Bộ Chính Trị đã cho phục hồi lại vị trí của Hà Huy Tập. Cho dựng tượng, lập khu lưu niệm, lập miếu thờ Hà Huy Tập. Chúng còn cho đi kiếm hậu duệ của Hà Huy Tập để chia sẻ cho một chút bổng lộc của tập đoàn VGCS, đã bán nước, bán dân trở thành những tên nô lệ CHO TIỀN (dollars, Nhân Dân Tệ...). Hậu duệ còn lại của Hà Huy Tập chính là MỤ Nguyễn Thị Kim Tiến. Mụ này được nhấc một phát từ một Bác Sĩ y khoa, học ở Anh Quốc về, nhảy lên Trung Ương VGCS nắm chức Bộ Trưởng Bộ Y Tế.
Biết bao chuyện bê bối, thậm chí còn không đủ phiếu tín nhiệm cho nên bị chúng tống cổ ra khỏi Trung Ương VGCS. Tuy nhiên mụ này vẫn được giữ nguyên chức Bộ Trưởng Bô Y Tế. Điều này là một ngoại lệ chưa từng xảy ra trong sinh hoạt của VGCS.
Đến nay, được biết tại Đại Hội VGCS lần tới, chắc chẳng được ai giới thiệu cho nên ngay từ bây giờ trong kế hoạch nhân sự, Ban Tổ Chức VGCS đã chính thức -được Nguyễn Phú Trọng chấp thuận- cho Mụ Nguyễn Thị Kim Tiến giữ chức Trưởng Ban Bảo Vệ Sức Khoẻ Trung Ương kiêm Bộ Trưởng Bộ Y Tế!
Không biết bà TS SQJ có biết chuyện này không? Bà có thấy thấy tập đoàn VGCS đã công khai quảng cáo việc chúng dẫm chân lên ngay chính cái gọi là “Hiến Pháp, Tự Biên, Tự Diễn, Tự Thực Thi” của chúng?
Chú Ý 10: Trong bài trả lời phỏng vấn của BBC – Ban Tiếng Việt, bà TS SQJ đã nói ra nhiều vấn đề gây nhiều phức tạp liên quan đến những hành vi đốn mạt của Hồ đối với nhiều phụ nữ mà một trong những phụ nữ đó có con Nguyễn Thị Minh Khai, vì bà luôn tìm kiếm né tránh tội lỗi của tên việt gian, dâm loàn Hồ Chí Minh.
0 comments:
Post a Comment