(CHƯƠNG XV) FAKE NEWS : GIÁM ĐỐC ĐÀI BBC, LORD TONY HALL KHẲNG ĐỊNH: "THẾ GIỚI ĐANG ĐỐI MẶT VỚI TRẬN TẤN CÔNG LỚN NHẤT VÀO SỰ THẬT KỂ TỪ NHỮNG NĂM 1930."
I. NHỮNG SỰ THẬT VỀ LÃNH TỤ ANH MINH NGÔ ĐÌNH DIỆM CẦN PHẢI LÀM SÁNG TỎ
A) LỜI TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM: “ … HÃY NỐI CHÍ TÔI”
Giờ đây thời gian không thể nói là chưa đủ dài; tài liệu lịch sử không thể nói là thiếu. Những thực tế về Tổ Quốc và Nhân Dân Việt Nam đã phải hy sinh vì quá thật thà, cả tin, đã quá dư thừa để có thể rút ra bài học lịch sử, đặt hướng đi cho Việt Nam nếu muốn có an bình, độc lập, tự do, công bằng xã hội… và mọi tầng lớp nhân dân Việt Nam đều được quan tâm đồng đều; những truyền thống văn hóa lịch sử của Việt Nam được bảo tồn và phát triển…
Bài học lịch sử đó phải được THẲNG THẮN NHẬN THỨC LẠI những diễn biến tại Việt Nam trong giai đoạn sau thế chiến thứ hai cho đến nay là 2021.
QUÁ TRÌNH DIỄN BIẾN
1/ Trong tay thực dân Pháp, vị vua cuối cùng của Nhà Nguyễn là Bảo Đại, thực chất chỉ là một hôn quân, hoang tàng đàn điếm, và ngoan ngoãn trong bàn tay thực dân Pháp.
Tháng 3, 1945, Phát Xít Nhật đảo chánh thực dân Pháp ở Đông Dương. Binh lính thực dân Pháp bộc lộ hoàn toàn sự hèn hạ như tập đoàn Pétain ở chính quốc trước Phát Xít Hitler.
Đối với Việt Nam, Phát Xít Nhật đã cho vào tầm ngắm trong âm mưu thực thi giấc mộng Đại Đông Á. Cho nên chúng đã đỡ đẻ cho ra đời: tổ chức chính trị với Đại Việt và Tôn Giáo với Đạo Cao Đài.
Đảo chính thực dân Pháp xong, Phát Xít Nhật trao lại quyền cho vua Bảo Đại vì cái ông vua này có cũng như không, nhất là Phát Xít Nhật vẫn giữ về đối ngoại và quốc phòng. Nghĩa là Việt Nam từ thân phận nô lệ trọn vẹn của thực dân Pháp thành nô lệ bán phần cho Phát Xít Nhật mà thôi, bởi vì Phát Xít Nhật đã biết ngày sụp đổ của chúng chỉ còn tính theo từng tháng!
Vua Bảo Đại trao cho Trần Trọng Kim lập chính phủ. Ông ta là một người yêu nước, có nhiều công trạng trong ngành giáo dục nhưng không có bản lãnh chính trị vào cái thời điểm quan trọng đó.
Chính vì thế, TRẦN TRỌNG KIM ĐÃ ĐƯA RA HAI CÁI LỆNH “YÊU NƯỚC” THÀNH RA “HẠI NƯỚC” hệt như sự tích con trâu. Một vị thần đã đổ hạt giống cỏ trước, đổ lúa giống sau. Cho nên cỏ mọc tràn lan, lúa không còn chỗ mọc. Cái ông thần “đãng trí” đó phải mang kiếp trâu để ăn cỏ, kéo cầy bừa trồng lúa cho loài người.
a) Lệnh Thứ Nhất: Thả hết các tù nhân. Nhờ đó lũ cỏ dại việt gian cộng sản Đông Dương mới có nhân lực để chiếm quyền lực của kẻ thả chúng ra.
b) Lệnh Thứ Hai: Huyền chức và truy tố các quan lại, hào lý bị kết tội tham nhũng, nhất là lũ giúp giặc Nhật nhổ lúa của dân, trồng đay cho chúng, khiến gần 2 triệu nông dân Bắc Việt Nam bị chết đói năm Ất Dậu 1945.
Vì thế bộ máy hành chính bị những khoảng trống vận hành. Việc làm “vô chính trị” này đã giúp tên đại tội đồ Hồ Chí Minh khi cướp được cái ghế chủ tịch của chính phủ Liên Hiệp với các đảng”Quốc Gia” của Nguyễn Hải Thần, Vũ Hồng Khanh, Nguyễn Tường Tam… đã cho lệnh hoãn thi hành. Nhờ thế chỉ cần một lời đề nghị trong cuộc họp chính phủ, một chữ ký và nhân danh chính phủ, tên đại ma đầu VGCS Hồ Chí Minh đã nhận được sự trung thành của đám quan lại, hào lý tham nhũng để điều khiển sự vận hành của bộ máy hành chính có lợi tuyệt đối cho tổ chức việt gian cộng sản Đông Dương, núp trong cái áo Việt Minh!
2/ Trong những bài bình luận trước, Chính Khí Việt đã chứng minh rằng sự ngoan cố một cách tham lam và ngu xuẩn của thực dân Pháp khi chúng quay lại Việt Nam, là nguyên nhân làm bùng lên ngọn lửa yêu nước truyền thống của nhân dân Việt Nam. Họ sẵn sàng hy sinh mạng sống bản thân và tài sản nhiều đời tích luỹ được để phục vụ cho cuộc chiến tranh chống Pháp. Sự cuồng nhiệt đó với lòng chân thành cho nên họ đã bị lèo lái bởi tập đoàn việt gian cộng sản Đông Dương Hồ Chí Minh, được sự hỗ trợ của những tên chính trị gia từ tâm khảm chỉ muốn làm tay sai để dựa dẫm hoàn toàn vào ngoại bang,như bè lũ Nguyễn Hải Thần, Vũ Hồng Khanh, Nguyễn Tường Tam… và những anh trí thức, văn nghệ sĩ hoang tưởng…mù loà trí tuệ, đã cúc cung làm nô tài cho tên đại tội đồ Hồ Chí Minh để hắn thực thi thành công việc lèo lái cuộc kháng chiến chống Pháp thành cuộc chiến giành thuộc địa, bằng chính xương máu người Việt Nam cho thực dân đỏ Leninist Nga Xô và Tàu Mao đối với ba nước Việt Nam, Lào, Cam Bốt. Và cũng dịp đó, đại tội đồ Hồ Chí Minhđã sử dụng thành công khẩu hiệu “tiểu thổ kháng chiến”, bước thứ nhất trong việc bần cùng hóa toàn dân Việt Nam!
Cần lưu ý rằng:
a) Phía cộng sản Đông Dương, từ tên đại tội đồ Hồ Chí Minh đến những tên đảng viên cốt cán, loại trừ những người vì cái mồi “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh” mà vào đảng VGCS. Họ đã chết cho âm mưu của tên đại VGCS Hồ Chí Minh, nên ai đó sống sót trong chiến đấu thì cũng bị đại tội đồ Hồ Chí Minh và đồng bọn cho giết chết trong các cuộc gọi là “cách mạng” của chúng. Những đứa được lưu dụng lại trong đảng VGCS là những đứa chấp nhận tẩy não tốt, có hành động cụ thể biểu lộ sự trung thành tuyệt đối như: Nguyễn Đình Thi, Bùi Bằng Đoàn, Bùi Tín, Đặng Văn Việt, Cù Huy Cận, Xuân Diệu, Hoài Thanh, Ngyên Ngọc, Lưu Trọng Lư, Lưu Hữu Phước, Huỳng Văn Tiểng, Mai Văn Bộ, Trần Duy Hưng, Phan Anh, Phan Mỹ, Vũ Đình Hoè, Nguyễn Văn Huyên, Hoàng Đạo Thuý, Vũ Văn Cẩn, Vũ Khiêu, Nguyễn Huy Tưởng, Tạ Quang Bửu, Tạ Quang Đạm, Nguyễn Bá Thuyên, Trần Duy Hưng, Tô Hoài, Tô Hải….
Nghĩa là cái đảng VGCS và bộ máy nhà nước cùng toàn bộ hệ thống chính trị của nó do Nga Xô và Tàu Mao chỉ đạo mọi mặt hoạt động và xét duyệt nhân sự một cách toàn diện, kể từ sau Hiệp Định Geneve 1954 về Việt Nam. Từ địa phương tới trung ương KHÔNG MỘT ĐỨA NÀO DO NHÂN DÂN VIỆT NAM BẦU RA, MÀ DO NGOẠI BANG QUYẾT ĐỊNH!!!
b) Phía gọi là “Quốc Gia” với quốc trưởng Bảo Đại thì nhân sự cũng doThực Dân Pháp Quyết Định với sự hoạt động của một số đảng phái như Đại Việt, VNQDĐ, Đại Việt Quốc Dân Đảng… Nghĩa là KHÔNG MỘT AI DO NHÂN DÂN VIỆT NAM BẦU RA MÀ DO THỰC DÂN PHÁP QUYẾT ĐỊNH!!!
3/ Sau Khi Hiệp định Geneve 1954 Về Việt Nam có hiệu lực thi hành. Việt Nam bị chia đôi với vĩ tuyến 17 là ranh giới.
Tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh nắm giữ và quản lý phía Bắc Việt Nam. Hai toà đại sứ Nga Xô và Tàu Mao chiếm những trường học, villas đẹp nhất Hà Nội làm Toà Đại Sứ và các cơ quan ngoại vi. Lập tức chúng cho ra đời hai tổ chức làHội Hữu Nghị Việt Xô do Dương Bạch Mai, Uỷ viên trung ương đảng VGCS, Uỷ viên thường vụ Quốc Hội VGCS, làm hội trưởng. Còn Hội Việt Trung hữu nghị do việt gian Bùi Kỷ, cha đẻ Bùi Diễm (Đại Việt), làm hội trưởng.
Cả hai cái hội này có nhiệm vụ quảng bá tinh thần sùng bái Nga Xô và Tàu Mao một cách cụ thể, từ ngôn ngữ, văn hoá văn nghệ, cách ăn mặc… đến mức độ một tủ sách ở nông thôn Miền Bắc Việt Nam cũng toàn là tác phẩm văn học của Nga Xô và Tàu Mao! Hai cái hội gọi là “hữu nghị” đó còn là nơi để Nga Xô và Tàu Mao chọn điệp viên tái theo dõi lại chính mọi hoạt động của tập đoàn VGCS; kiểm tra lại những nội dung của các báo cáo mà tập đoàn VGCS đã báo cáo cho Mẫu Quốc Nga Xô và Tàu Mao xem chính xác ở mức độ nào. Hai cái hội đó được quyền phát triển hội viên ở tất cả mọi ngành, mọi giới, mọi tổ chức…nghĩa là toàn bộ hệ thống chính trị của VGCS, kể cả ở bộ quốc phòng VGCS và ở bộ công an VGCS cũng có các chi hội hoạt động trong giới cán bộ Trung, Cao cấp.
Những điều cần lưu ý là:
a) Tất cả các cơ quan từ Trung ương tới địa phương trong toàn bộ tổ chức đảng VGCS, Quốc hội, Hội đồng nhân dân chính phủ VGCS, uỷ ban hành chánh các cấp, cho đến trường học, chợ búa, ga xe lửa, ga tàu điện, bến tàu thuỷ, tổ dân phố, trường mẫu giáo, đền chùa nhà thờ cho đến các công trường, nông trường, lâm trường…và nhà riêng tư nhân thuộc “hộ đơn lẻ” cho tới “hộ tập thể”… đâu đâu cũng có thờ hình ảnh của Marx, Engel, Lenin, Krupscaia (vợ Lenin), Stalin, Malenkov, Molotov, Vorochilov, Zukov. Về phía tàu cộng thì có các ảnh của Mao, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Đức, Chu Ân Lai, Bành Đức Hoài, Trần Nghị.
b) Đại việt gian Hồ Chí Minh cho huỷ bộ Tư Pháp và Khoa Luật ở trường đại học, cai trị bằng sắc lệnh. Chúng bắt đi tù khổ sai tất cả những người mà VGCS cho là không thích hợp với chế độ của chúng, kể cả trẻ vị thành niên, hoặc bị phát lưu đi làm nông nghiệp ở nơi đèo heo hút gió cả gia đình, chỉ căn cứ vào ý kiến của một tên công an nhãi ranh đường phố hầu hết trên dưới 20 tuổi.
c) Tất nhiên những cái gọi là “cách mạng” cũng được tiếp tục thực thi mà đối tượng bị đấu tố, tù đày, tử hình vẫn là Trí, Phú, Địa Hào của thời Xô Viết Nghệ Tĩnh 1930-1931!!!
d) Một điều RẤT QUAN TRỌNG là lực lượng được mệnh danh những người“tập kết” từ Miền Nam ra, hầu như chỉ một số rất ít cán bộ cao cấp mới được đem theo vợ con, còn hầu hết vẫn phải để lại gia đình ở Miền Nam. Tập đoàn VGCS dụ khị những người “tập kết” là -sau hai năm tổng tuyển cử như quy định của Hiệp Định Geneve 1954 về Việt Nam- sẽ thắng lợi và họ sẽ được trở về Miền Nam để đoàn tụ, sum vầy với vợ con. Nhưng lý do thực là Âm Mưu Về Tổng Tuyển Cử của VGCS mà Chính Khí Việt đã trình bày ở những bài trước.
Số phận những người "tập kết" rất gian nan. Hầu hết bị tống đi các nông trường quốc doanh; nông trường quân đội (nếu người tập kết là quân nhân); đi làm “công nhân” trồng rừng ở các lâm trường quốc doanh thuộc các vùng hoang hoá. Những trẻ vị thành niên thì biên chế vào các “nhà tù kiểu mới” gọi là “Trường Miền Nam”, sống khổ sở, đói rét, thiếu tình cảm gia đình, bị kỷ luật khắt khe và còn phải lao động cực nhọc nên rất nhiều trẻ trốn ra ngoài, trộm cắp, làm điếm, bị tù đày hoặc cải tạo ở các trại nhi đồng (cũng là một thứ tù khổ sai).
Xin đưa những thí dụ cụ thể:
Thí Dụ 1: Trần Văn Thành, từng giữ chức tổng thư ký Công đoàn giải phóng của VGCS ở Miền Nam, có hai con trai đưa tập kết ra Bắc, học Trường Miền Nam ở Hà Đông. Ngày Trần Văn Thành ra Bắc được đại tội đồ Hồ Chí Minhcho gặp ôm hôn thắm thiết cho kẻ đại diện giai cấp công nhân ở Miền Nam! Sau khi gặp Hồ, Trần Văn Thành xin được gặp hai con trai. Phải mấy ngày sau mới tìm được hai đứa nhỏ, đang bị lao động khổ sai ở trại cải tạo Ấm Thượng vì đói quá trốn trường ra Hà Nội ăn cắp ở cửa hàng mậu dịch quốc doanh, phố Tràng Tiền! Không biết Trần Văn Thành phản ứng ra sao mà sau đó MẤT TÍCH CẢ 3 CHA CON.
Thí Dụ 2: Bác Sĩ Phùng Văn Cung, thành viên trung ương mặt trận giải phóng Miền Nam có cô con gái cưng cũng được ra tập kết với đại việt gian cộng sản Hồ Chí Minh. Đói khổ quá, trốn học ra bến xe Kim Liên (Hà Nội) vừa bán thuốc lá lẻ, vừa làm … điếm! Ngày Bác sĩ Phùng Văn Cung ra Hà Nội có người cho biết tin đã tìm gặp con và bị cô con gái chửi cho một trận, đại ý là:Mi đã hại cả đời tao, cút đi tên cộng sản ác độc! Sau đó cô con gái cũng bốc hơi mất tích. Còn bác sĩ Phùng Văn Cung thì “tinh thần cách mạng” tụt dốc thảm hại!
Thí Dụ 3: Con gái của Nguyễn Văn Trấn, tác giả “Gởi Mẹ Và Quốc Hội” cũng làm điếm, bị bắt lên bắt xuống, nhờ Trấn ở ngay tại Hà Nội nên xin cho ra tù để vội vã ghép duyên với một cầu thủ bóng đá, gốc Miền Nam tập kết, của đội bóng Thể Công (tức của nguỵ quân VGCS)!
Tóm lại, số phận của những người Miền Nam có liên quan tới tổ chức VGCS bị buộc tập kết ra Miền Bắc là do họ bị doạ dẫm ở lại sẽ bị “chính quyền Miền Nam” trả thù, chứ không phải là họ tự nguyện. Đó là lý do tại sao rất nhiều nơi những người Miền Nam tập kết “đã làm loạn” đến mức có một số bị tử hình không xét xử bởi bàn tay máu của tên Thượng tướng Phùng Thế Tài của VGCS. Hoặc rất nhiều người đã biết tới câu chuyện con trai của tướng VGCS Đồng Văn Cống đã cầm đầu học trò Trường Miền Nam tập kết đóng tại địa bàn Hà Đông “làm loạn” suốt từ Hà Đông ra tới Hà Nội !!! Thân phận của đại đa số “tập kết” đó, ngay khi vừa bước chân vào Miền Bắc là trở thành NÔ LỆ ĐỎ như dân Miền Bắc vậy!
e) Điều lưu ý quan trọng nhất là toàn bộ hệ thống nhân sự và tổ chức của cả đảng VGCS cho đến bộ máy nhà nước của chúng hoàn toàn do Nga Xô và Tàu Mao sắp đặt. Ngay nhân sự cao cấp của VGCS cũng không phải do đảng viên của chúng được quyền bầu ra mà do Nga Xô và Tàu Mao quyết định duyệt danh sách. Các đảng viên VGCS chỉ có quyền bầu đúng như danh sách giới thiệu. Bộ máy nhà nước của việt gian cộng sản cũng vậy là do “Đảng cử Dân bầu”. Có khác tí chút là bộ máy của đảng thì “NGA XÔ, TÀU MAO CỬ, ĐẢNG VIÊN CỘNG SẢN VIỆT GIAN BẦU” !!!
CÒN MIỀN NAM VIỆT NAM THÌ SAO
Khi Bảo Đại với tư cách Quốc Trưởng của Việt Nam mời CỤ NGÔ ĐÌNH DIỆM ra làm Thủ Tướng Nam Việt Nam, thì tối thiểu đã có gần 1 triệu người dân Miền Bắc Việt Nam, đã bỏ cả nhà cửa ruộng vườn cùng mồ mả Cha Ông cùng truyền thống không bao giờ tán tổ ly hương của người dân Việt Nam để vào Nam theo Cụ Ngô Đình Diệm một cách tự nguyện, không bị dụ dỗ hoặc một cưỡng ép nào. Số người còn có thể nhiều hơn nữa nhưng bị hạn chế bởi phương tiện chuyên chở cũng như sự ngăn cản và dùng bạo lực khủng bố của tập đoàn VGCS.
Ngày 9 tháng 8 năm 1954. Chính phủ Quốc gia Việt Nam của tân Thủ Tướng Ngô Đình Diệm, lập Phủ Tổng Uỷ Di Cư Tỵ Nạn
VÀ
(Gần 1 Triệu Đồng Bào Miền Bắc Đã Bỏ Phiếu Tín Nhiệm Cụ Ngô bằng cả Tài Sản, Ruộng Vườn cùng mồ mả Cha Ông)
Điều cần phải nhớ ở đây là chưa tới thời điểm để tổng tuyển cử như quy định của Hiệp Định Geneve 1954 về Việt Nam, mà dân chúng ở Miền Bắc Việt Namđã TỪ TRÁI TIM MÌNH BẦU RA THỦ TƯỚNG NGÔ ĐÌNH DIỆM MÀ SAU NÀY TRỞ THÀNH TỔNG THỐNG CỦA NỀN ĐỆ NHẤT VIỆT NAM CỘNG HOÀ.
1/ Ở Miền Bắc Việt Nam, tập đoàn việt gian cộng sản Hồ Chí Minh qua Cải cách ruộng đất, Chỉnh đốn tổ chức, Cách mạng văn hoá tư tưởng… đã tiêu diệt hết để hoàn toàn không có đối lập chính trị. Vì ngay hai đảng Xã Hội Việt Nam và Dân Chủ Việt Nam dù là được VGCS dựng ra đã bị cải tạo và thuần hoá tại chỗ, chỉ còn là cái áo Dân Chủ đa đảng cuội làm mồi câu cho những tên mù loà chính trị ở Miền Nam hoặc người Việt Nam sinh sống ở hải ngoại, chủ yếu là Pháp, chứ Quốc Tế cũng chẳng lạ lùng gì.
Chúng làm chủ trọn vẹn lực lượng binh lính, công an, toà án, ngân hàng, tài chánh, lương thực và thêm chính sách hộ khẩu, nên có thể nói rằng CHÚNG LÀ CHỦ NHÂN TUYỆT ĐỐI.
Chúng lại còn được sự ủng hộ hết mình của các mẫu quốc Nga Xô và Tàu Mao, của thế giới thứ 3, tức khối các nước không liên kết, như Ấn Độ, Indonesia, Ai Cập… kể cả ngay Bắc Âu, Đông Âu và Pháp cùng một số nước ở Phi Châu, nhất là trên mặt trận truyền thông!
2/ Trong khi đó, Cụ Ngô Đình Diệm phải thừa hưởng cái gánh nặng mọi mặt mà Quốc Trưởng Casino Bảo Đại cùng các đời Thủ Tướng trước đó là Trần Văn Hữu, Nguyễn Văn Tâm đã để xảy ra sự cát cứ của các giáo phái với quân đội riêng; của các đảng phái, các tổ chức chính trị cũng đua nhau hình thành và đấu đá lẫn nhau. Lực lượng quân đội thì nằm trong tay tướng Nguyễn Văn Hinh (con trai Nguyễn Văn Tâm), với quốc tịch Pháp, vợ Pháp cho nên thực chất là Pháp vẫn nắm quân đội.
Còn kinh tế thì nằm trong tay hai bang Tàu là Bang Quảng Đông và Bang Triều Châu!
Xin cũng đừng quên là, ở thời điểm đó, ngay tại Miền Nam Việt Nam, tập đoàn VGCS vẫn còn để lại những bộ mặt VGCS nặng ký như Lê Duẩn, Nguyễn Văn Linh, Nguyễn Đức Thuận, Nguyễn Văn Sô, Phan Văn Đáng, Trần Lương (tức Trần Nam Trung, sau giữ Bộ trưởng Quốc phòng chính phủ Nguyễn Hữu Thọ - Huỳnh Tấn Phát), Võ Chí Công, Đoàn Khuê, Trần Bạch Đằng, Lê Minh Hương, Võ Văn Kiệt, Mai Chí Thọ, La Văn Liếm, Cao Đăng Chiếm,… cùng rất nhiều vũ khí và lực lượng du kích, cũng như lực lượng vũ trang chính quy. Tụi nằm vùng này chỉ thay đổi chỗ ẩn náu CHỦ YẾU LÀ CẠO TRỌC ĐẦU VÀO CHÙA,dựa vào những gia đình có chồng con đi tập kết ra Bắc. Cũng thời gian đó còn có lũ trí thức hám danh như kiểu luật sư Nguyễn Hữu Thọ, luật sư Trịnh Đình Thảo… toa rập với tên VGCS Phạm Huy Thông từ Pháp về phá bĩnh công khai bằng biểu tình tuyệt thực…
Những điều đó chắc chắn bộ máy mật thám của Pháp biết có khi còn rõ hơn chính phủ non trẻ của Thủ Tướng Ngô Đình Diệm, vì chúng đã cắm rễ ở Việt Nam gần 100 năm và có nhiều cá nhân, tổ chức không là con đẻ thì cũng là con nuôi của chúng được chúng đào tạo và sử dụng. Tại Hà Nội, Pháp là nước ở Phương Tây duy nhất có đại diện ở cấp đại sứ nhưng đổi dưới cái tên Tổng đại diện và có cả phóng viên thường trú tại Hà Nội ngay từ khi VGCS vào ăn cướp và giết người ở Hà Nội nói riêng, cả Miền Bắc Việt Nam nói chung, ngay trước mặt Uỷ Ban Đình Chiến và Giám Sát Quốc tế với Canada, Ấn Độ, Ba Lan, khi đó đang có mặt tại Hà Nội. Cái uỷ ban này dùng hai toà building thuộc loại lớn nhất của Hà Nội để làm trụ sở. Đó là trụ sở hãng xăng Shell ở ngã tư Trần Hưng Đạo – Ngô Quyền và phòng thương mại cạnh bưu điện Hà Nội đối diện Hồ Gươm. Còn lính Ấn Độ phục vụ cho cái uỷ ban đó lại đóng tại nơi sau này là Bộ Nông Trường VGCS, cách nhà “ngài” trí thức gà mờ “lưỡng khoa tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tường” độ 100 metters mà Ông Hồ Hữu Tường đặt tên cho là “Thần Đồng…Cứt”, do xuất thân từ làng Cổ Nhuế. Lính Ấn Độ làm việc thì ít còn buôn lậu thì nhiều. Vì thế bãi đá banh trước trại của chúng từ chập tối tới 10 giờ đêm thành cái chợ mua bán đồ lậu công khai. Tất nhiên có bàn tay của công an VGCS chỉ đạo, thông qua vợ tên Lê Nghĩa, phó giám đốc kiêm Bí thư đảng uỷ VGCS của sở công an Hà Nội!
3/ Phải thẳng thắn nhìn nhận rằng, mặc dù lúc đó chưa có một cơ quan thăm dò dư luận nào, nhưng nếu lấy kết quả của việc làm thì không ai có thể bác bỏ được sự sáng suốt về chính trị; lòng can đảm dám lãnh trách nhiệm vào thời điểm hỗn loạn và phức tạp lúc đó; tinh thần vì dân mà phục vụ nên được nhân dân chân thành ủng hộ… của Thủ Tướng Ngô Đình Diệm.

Đấy là cơ sở nền tảng để Thủ Tướng Ngô Đình Diệm có cái nhạy bén của người có bản lãnh chính trị hiếm có, đã chặt được cái gốc của mọi biến loạn. Đó là, làm cuộc “trưng cầu dân ý” để phế truất Bảo Đại, từ đó có đủ quyền quyết định hành động để dẹp tan các loại cát cứ của giáo phái, đặt tất cả quyền lực vào bộ máy nhà nước và lập tức cho xây dựng Hiến Pháp cùng tổ chức tự do bầu cử để thành lập bộ máy nhà nước DO DÂN BẦU RA NỀN ĐÊ NHẤT VIỆT NAM CỘNG HOÀ. Đấy là việc mà hằng trăm năm bị thực dân Pháp đặt ách thống trị, LẦN ĐẦU TIÊN MỘT LÃNH TỤ CỦA VIỆT NAM ĐƯỢC BẦU RA THEO ĐÚNG LUẬT PHÁP. Nghĩa là từ 1945 đến thời điểm đó Tổng Thống Ngô Đình Diệm là người lãnh đạo HỢP HIẾN DUY NHẤT CỦA CẢ NAM VÀ BẮC VIỆT NAM.
Những việc làm sau này của Tổng Thống đầu tiên của Việt Nam là Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã có đầy đủ tài liệu, xin quý bạn đọc tham khảo những links bên dưới bài viết này.
Chính Khí Việt chỉ xin phép lưu ý đặc biệt bằng so sánh đường lối phục vụ nhân dân và Tổ Quốc Việt Nam của Tổng Thống Ngô Đình Diệm với sự cai trị của tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh. Đó là:
a) Tôn chỉ cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà là: Tổ Quốc – Danh Dự - Trách Nhiệm. Còn tôn chỉ của tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh cho nguỵ quân việt gian cộng sản của chúng là: Trung Với Đảng (VGCS).
b) Cải cách điền địa và những vấn đề về kinh tế xã hội khác của Việt Nam Cộng Hoà là: Hữu sản hoá nông dân, không cần phải đấu tố, giết chết địa chủ. Đồng thời giúp đỡ các nhà công thương phát triển, làm giàu cho bản thân và đất nước, nhưng phải tôn trọng luật lệ bảo vệ đối với công nhân do chính phủ có những văn bản Luật Pháp rõ ràng và người công nhân có quyền tự do lập nghiệp đoàn của mình.
Nói một cách khác là Nền Đệ Nhất VNCH bảo vệ quyền tư hữu, tư liệu sản xuất (trong đó có cả ruộng đất, nhà xưởng…) song song với việc bảo vệ người lao động.
c) Đệ Nhất VNCH là bộ máy nhà nước đầu tiên tại Việt Nam sau khi thoát khỏi ách thực dân Pháp đã sử dụng luật pháp để điều hành mọi hoạt động xã hội cả sản xuất, cả tái phân phối phúc lợi chung, cả bảo tồn văn hoá nghệ thuật, cả giữ trọn vẹn đất đai sông biển, tài nguyên của Việt Nam…
Trong khi đó ở Bắc Việt Nam tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh thi hành chính sách bần cùng hoá toàn dân. Chúng ghi rõ trong văn bản là tập đoàn VGCS là chủ nhân tuyệt đối, còn các tầng lớp nhân dân của mọi giới ĐỀU LÀ NÔ LỆ, có nghĩa thân phận cũng là một thứ tài sản của tập đoàn VGCS. Nói cho dễ hiểu nếu ở phần lãnh thổ Việt Nam Cộng Hoà người dân được Pháp Luật bảo vệ quyền làm chủ thì đối với Bắc Việt Nam cộng sản các sắc lệnh của VGCS là chỉ để bảo vệ quyền làm chủ của tập đoàn VGCS mà thôi. Người dân sống trong chế độ VGCS cai trị hoàn toàn không có quyền làm người chỉ là một loại trâu bò mang hình người.
VGCS cai trị bằng sắc lệnh và lệnh miệng (như kiểu khẩu dụ thời phong kiến chuyên chế). Tất cả các nghiệp đoàn lập ra đều do VGCS tổ chức và trực tiếp điều hành với mục đích kiểm soát tư tưởng, năng xuất lao động, sinh hoạt của mỗi ngành nghề, bảo đảm phục vụ cho tập đoàn VGCS nhiều nhất, tốt nhất có thể được theo mục tiêu chính trị của chúng được Nga Xô – Tàu Mao định hướng. Thí dụ từ công nhân, nông dân, nhà văn, nhà giáo, phụ nữ, thanh niên, thiếu nhi, nhi đồng, phụ lão, công nhân viên chức về hưu… chính những tổ chức kềm kẹp chuyên ngành đó của VGCS đã đẻ ra các khẩu hiệu không giống con giáp nào. Thí dụ như “Phụ Nữ 3 Đảm Đang”; “Tay Cày Tay Súng” (với nông dân); “Tay Búa Tay Súng” (với công nhân); “Cháu Ngoan Bác Hồ” (với thiếu nhi và nhi đồng); “Thanh Niên 3 Sẵn Sàng” (với thanh niên)…. thậm chí đám cưới, tổ chức dù ở cấp nào cũng có khẩu hiệu “Vui Duyên Mới, Không Quên Nhiệm Vụ”…!?
4/ Ngay khi ở đỉnh cao quyền lực, lãnh tụ Ngô Đình Diệm vẫn giữ nếp sống giản dị, cần kiệm và những cộng tác viên thân cận cũng thế. Hoàn toàn ngược lại với tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh. Vừa vào đến Hà Nội chúng cướp những biệt thự sang trọng; thành lập các cửa hàng cung cấp đặc biệt cho nhu yếu phẩm riêng của chúng; bệnh viện riêng; khu vui chơi, giải trí riêng; các khu nghỉ mát riêng cùng với chữa bệnh, nghỉ mát ở nước ngoài. Cho sắm xe hơi sang trọng. Cho thành lập uỷ ban bảo vệ sức khoẻ riêng để chế biến các loại thuốc bổ như bào thai người ngâm mật ong Hà Giang, vì ong ở đó hút mật hoa cây thuốc phiện; nấu cao hổ cốt, cao Ban Long, cao Tiều. Gạo tám thơm Hương Canh (Vĩnh Phú) là một đặc sản của Miền Bắc Việt Nam, nhưng sản lượng thấp nên tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh cấm trồng mà chỉ hạn chế đủ để phục vụ cho Trung Ương VGCS và hai đại sứ quán Tàu Mao và Bắc Hàn (vì Nga Xô không ăn gạo). Nói chung các đặc sản của Miền Bắc Việt Nam đều chỉ dành cho nhu cầu của Trung Ương VGCS, ưu tiên Bộ chính trị và ban Bí thư VGCS. Thí dụ như: Cốm Làng Vòng, Hà Nội; Hồng không hột Yên Minh, Hà Giang; Trà Lũng Phìn, Hà Giang; Cam Bố Hạ, Bắc Giang; Nhãn lồng, Hưng Yên; Cá Anh Vũ, Bạch Hạc Phú Thọ; Cá Rô Đầm Sét, Hà Nội… Chúng cho cất rượu từ nếp than, nếp ở Từ Sơn; tinh trùng ngựa giống; sữa tươi củ bò giống Hà Lan, nuôi ở các trại bò Ba Vì và Sơn La, hằng ngày đều có máy bay trực thăng mang về. Nghĩa là đủ thứ sơn hào, hải vị, sâm nhung… cho nên từ tên đại tội đồ Hồ Chí Minh đến lũ gọi là Trung Ương, đứa nào đứa nấy mặt mũi đỏ au, béo tốt mượt mà. Cho đến nay thử xem đứa nào cũng ngoài 90 tuổi mà còn CHƯA CHẾT! Cái trò đã “no cơm – ấm cật” thì liền sau đó là “Rậm Rật Chân Tay” nên tên đại tội đồ Hồ Chí Minh còn cho xây khu nhà “Con Rùa” ở Quảng Bá, Hồ Tây Hà Nội để chứa gái tơ cho chúng CHƠI. Đó là các cô gái tuổi từ 17 đến 20, được tuyển chọn từ vùng cao Sơn La, Lai Châu, Cao Bằng là người Tày và người Thái trắng. Họ được đào tạo để tự hào PHỤC VỤ SINH LÝ CHO “LÃNH TỤ VÀ LÃNH ĐẠO” cũng là hoạt động cách mạng!?
Không chỉ một khu nhà “CON RÙA” ở Hồ Tây mà các tỉnh cũng có “nữ phục vụ viên” để phục vụ cho các “Cán Bộ Cao Cấp” và “Chuyên Gia” trong những ngôi nhà gọi là “nhà giao tế”. Đặc biệt ở Hưng Yên, tên Bí thư tỉnh uỷ VGCS là Lê Quý Quỳnh còn cho lập đội “gái điếm” núp dưới tên “đội thuỷ lợi thường trực” của tỉnh; và ở Quảng Bình thì Bí thư tỉnh uỷ VGCS là Nguyễn Tư Thoan cho lập đội văn công tỉnh để phục vụ sinh lý cho “lãnh đạo”!
Chưa kể đến những tên chóp bu VGCS trong “đại đoàn cận vệ yêu râu xanh” của đại tội đồ VGCS Hồ Chí Minh còn công khai “ăn nằm” ngay với vợ cán bộ cấp dưới. Thí dụ như chính Hồ Chí Minh (cứ hỏi Vũ Thư Hiên, tác giả “Đêm Giữa Ban Ngày” thì….biết….). Ngoài ra trưa nào tên đại tội đồ Hồ Chí Minh cũng cho xe hơi đón “CHÁU LINH NHÂM” , ở đoàn văn công Trung Ương vào Phủ Chủ Tịch ăn cơm trưa với “BÁC” và ngâm thơ cho “BÁC” được RÊN LÊN … đi vào giấc ngủ trưa!? Tên đại VGCS Phạm Văn Đồng thì cặp bồ với diễn viên Đàm Liên của đoàn tuồng Khu V; đại đao phủ VGCS Võ Nguyên Giáp thì với Hồng Hạnh, vợ nhà văn Đào Vũ; Thiếu tướng nguỵ quân VGCS Nguyễn Trọng Vĩnh thì ngủ với con gái nuôi là diễn viên Mai Sinh của đoàn xiếc Trung ương; Ung Văn Khiêm với vợ goá của Bộ trưởng nông nghiệp nguỵ quyền VGCS Hồ Chí Minh là Huỳnh Văn Lộc (đã chết), bị vợ đánh ghen nên Tố Hữu ép duyên cho văn nô Hoài Thanh; Nguyễn Văn Trân cặp bồ với cả hai mẹ con nhà tư sản Phó Gia Tường ở Phố Hàng Bồ Hà Nội; hắn còn cặp bồ với cả bạn của con hắn là cầu thủ bóng bàn trong đội tuyển quốc gia là Nguyễn Thị Mai. Đó là nguyên nhân Nguyễn Văn Trân với tư cách Bí thư Trung ương VGCS cho san bằng trường Bách Nghệ thời thực dân Pháp để làm câu lạc bộ bóng bàn! Nhiều lắm làm sao có thể kể hết được. Cứ nhìn tên đại đao phủ Trần Độ, thần tượng của lũ trí nô trẻ ở Canada, do mụ lang tây Lâm Thu Vân cầm đầu. Hắn vào Saigon bị bắt trong lúc đang “tâm sự” với một “cháu tiếp viên” lẳng lơ ở khách sạn Hữu Nghị! Đại VGCS Nông Đức Mạnh thì cướp người yêu của con trai hắn là Nông Quốc Tuấn. Và, nhà đấu tranh cuội Cù Huy Hà Vũ bị bắt lúc đang cởi trần mập như heo với một cô gái ở khách sạn có hai bao cao su đã qua sử dụng (chắc là đánh lạc hướng điều tra của lũ chó săn VGCS)!? Ngay tên trọc Không Tánh cũng bị bắt quả tang trong một phòng giường đôi ở khách sạn ba sao Hoàng Yến trong lúc tên trọc này đang làm “phật sự” với một Phật Tử thuần thành!!!
Bao nhiêu năm các sự thật nói trên đã bị VGCS bưng bít, nên ngay nhân dân Miền Bắc Việt Nam còn không biết huống chi nhân dân Miền Nam Việt Nam, kể cả những “đội quân tóc dài và mẹ chiến sĩ” của tổ chức VGCS hoạt động trên lãnh thổ VNCH.
5/ Ngày nay người dân Việt Nam bị trị đã biết một số sự thật về diện mạo quá khứ và hiện tại của tập đoàn VGCS, không chỉ qua tin tức nghe được, mà còn là chứng nhân hoặc nạn nhân với những sự việc cụ thể được lập đi lập lại trong mọi tầng lớp nhân sự của toàn bộ hệ thống chính trị của tập đoàn VGCS!
Tuy nhiên, nếu còn một số nào đó vẫn còn nghi ngờ là do âm mưu của VGCS tạo ra những chuyện hư hư thực thực thông qua lũ đặc công đỏ Vũ Thư Hiên, Bùi Tín, Nguyễn Minh Cần, Tô Hải (thằng hèn Tô Hải này viết rằng: “không có việc các ông Lê Đức Thọ và Tố Hữu cấm nhóm Nhân Văn Giai Phẩm viết lách mà chính họ tự cấm mình”…) cũng như những tên an-ten của VGCS cầm bút kiểu như Trương Minh Hoà, Hứa Vạng Thọ… trên tinparis.net. Những tên này bịa đặt cũng như thêm râu thêm ria vào một số tin nào đó,khiến nhân dân bị trị trong nước là chứng nhân hoặc nạn nhân của VGCS BUỘC PHẢI HOÀI NGHI NHỮNG THÔNG TIN TỪ HẢI NGOẠI TRUYỀN VỀ. Điều đó đã khiến hiệu quả của mặt trận truyền thông từ hải ngoại tác động vào trong nước ít có hiệu quả trong việc vạch mặt tập đoàn VGCS!
6/ Giờ đây, những người dân Việt Nam bị trị mới hiểu được một mảng lớn sự thật về tập đoàn VGCS, nhưng về những sự thật của nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà với Tổng Thống hợp hiến đầu tiên của Việt Nam sau thế chiến thứ hai là Cụ Ngô Đình Diệm thì còn rất khiếm khuyết! Do không biết hết sự thật đã và đang diễn biến trên toàn cõi Việt Nam, nên người dân Việt Nam bị trị vẫn còn hoang mang, nghi ngờ về sức mạnh của dân tộc nên rơi vào sự thụ động một cách tiêu cực; ngả vào lưới các tổ chức, cá nhân, đảng phái… đấu tranh cuội. Lũ này nếu đa số không do VGCS dựng ra thì cũng do một thế lực duy lợi nào đó dựng ra. Cái thứ “uy tín mạ kền” của chúng là do VGCS hoặc thế lực duy lợi đánh bóng, hoặc do sự hợp tác của đôi bên vì có chung quyền lợi được bóc lột sức lao động, vơ vét tài nguyên, xử dụng xương máu, lãnh thổ, lãnh hải, bầu trời Việt Nam vào những canh bạc quốc tế!!!
Hiện nay đang là đỉnh điễm cũa sự lựa chọn của toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước:
a) Hoặc sẽ bị Tàu hoá trọn vẹn và toàn diện nếu chưa lựa chọn cho mình thái độ ứng xử trước nguy cơ của Tổ Quốc và dân tộc.
b) Hoặc từ thân phận nô lệ đỏ theo sự dẫn giắt của VGCS đóng vai trò gọi là “cấp tiến cuội”, hoặc thành nô lệ xanh theo ngõ tắt của lũ dân chủ cuội, nhân quyền dzổm như Nguyễn Đan Quế, Cù Huy Hà Vũ, Phạm Chí Dũng…cùng các đảng phái ma trơi trong và ngoài nước!
c) Hoặc đi theo con đường tự chủ, tự trọng, nhân bản, công bằng và thực sự độc lập, tự do như thời Lãnh Tụ Ngô Đình Diệm với 9 năm của chính thể Đệ Nhất VNCH, chỉ vỏn vẹn dựa vào 6 chữ là Tổ Quốc – Danh Dự - Trách Nhiệmđể hoạch định chính sách đối nội và đối ngoại cũng như dựa vào 6 chữ đó để kiểm tra việc thi hành các chính sách đề ra.
Quân Dân Cán Chính VNCH và tất cả những người Việt Nam bị trị trong cả nước hãy tự vấn lương tâm xem mình đã làm gì cho tổ quốc, mình đã làm gì để bảo vệ danh dự của Tổ Quốc và Dân Tộc, mình đã có trách nhiệm như thế nào đối với Tổ Tiên Việt Nam trong quá khứ, đối với bản thân và đồng bào trong hiện tại, và cuối cùng là đã thấy được trách nhiệm của mình đối với gia tài mà Tổ Tiên Việt Nam để lại, những việc mà bản thân là nhân chứng và nạn nhân trên đất nước của mình trong hiện tại và trách nhiệm của mình đối với thế hệ con cháu phải làm gì và đã làm được như thế nào, sẽ phải làm gì cho hoàn thiện cái trách nhiệm đối với dân tộc và tổ quốc Việt Nam của mình?
(B) TÍNH ƯU VIỆT CỦA NỀN ĐỆ NHẤT VIỆT NAM CỘNG HOÀ
-
-o
Saigon 1960 - Nữ sinh Trưng Vương diễn hành trong ngày Phụ Nữ
1/ Nếu so sánh các bộ máy cầm quyền ở cả Nam và Bắc Việt Nam từ 1945 cho đến nay là 2021 thì dù có mù cũng không thể nào phủ nhận được nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà của Tổng Thống Ngô Đình Diệm là duy nhất phục vụ cho Nhân Dân và Tổ Quốc Việt Nam. Lần đầu tiên những mầm mống dân chủ, nhân quyền, công bằng xã hội, tự do tôn giáo, y tế toàn dân, giáo dục toàn dân theo tinh thần bảo tồn truyền thống trên cơ sở tiếp thu sự hiện đại của nền văn minh thế giới một cách có chọn lọc. Tự do tư tưởng cả trong học thuật, văn hoá, văn học, nghệ thuật… Những thành tích Việt Nam Hoá xã hội vốn còn đầy rác rưởi của thực dân Pháp, của suy thoái cuối đời Nhà Nguyễn, vốn thực chất là công cụ của thực dân Pháp.
Vấn đề quốc phòng cũng đã thực sự được quan tâm như xây dựng Trường Võ Bị Đà Lạt. Quân Đội được chính quy hoá theo hướng hiện đại và được xác định mục tiêu cao cả và duy nhất là “TỔ QUỐC – DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM”, hoàn toàn khác biệt với nguỵ quân VGCS là “TRUNG VỚI ĐẢNG” (VGCS). Nghĩa là nguỵ quân VGCS không có nhiệm vụ bảo vệ Nhân Dân và Tổ Quốc Việt Nam!
Về kinh tế đã thực hiện hữu sản hoá tất cả các tầng lớp nhân dân Việt Nam. Đã bước đầu hạn chế một số ngành nghề đối với người mang quốc tịch nước ngoài, hạn chế sự lũng đoạn nền kinh tế của Việt Nam.
Nói chung mục tiêu đề ra cho mọi hoạt động xã hội trên mọi lãnh vực của chính trị là bảo đảm cho Nhân Dân và Tổ Quốc Việt Nam giữ được độc lập thực sự, có tự do thực sự, đang xây dựng công bằng thực sự trong chính sách đối nội cũng như đối ngoại, từ đó bảo đảm cho một Việt Nam hội nhập với thế giới trong tư thế bình đẳng, cùng có lợi chứ không phải là tay sai, tà lọt như tập đoàn VGCS từ thời tên đại tội đồ Hồ Chí Minh cho đến nay là bè lũ hậu duệ của hắn!
2/ CHÚ Ý: Nhưng có một điều quan trọng nhất là Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà được Tổng Thống Ngô Đình Diệm lãnh đạo đã COI TRỌNG SINH MẠNG VÀ TRÍ TUỆ CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM. Không chỉ vì tinh thần Nhân Vị mà còn hiểu sâu sắc rằng nếu Việt Nam không có những người Việt Nam và Trí Tuệ Việt Nam thì đất nước, biển đảo, núi rừng của Việt Nam có cũng như không, sẽ tồn tại trong mọi biến tướng của chủ nghĩa thực dân như một thứ nô lệ đời này qua đời khác!
Tổng thống Ngô Đình Diệm đã ra Bản tuyên cáo vào ngày 17 tháng 4 năm 1963 mở đầu chiến dịch Chiêu hồi.
ĐÓ LÀ CHÍNH SÁCH CHIÊU HỒI. Phải có lòng tin vào Nhân Dân, phải có trách nhiệm với Tổ Quốc Việt Nam, không chỉ đối với Tổ Tiên trong lịch sử dựng nước và giữ nước bằng trí tuệ, xương máu, hạnh phúc cá nhân của nhiều đời, mà còn thấy trách nhiệm với những thế hệ tương lai của Việt Nam.
Nếu như tập đoàn Việt Gian Cộng Sản tận diệt bốn tầng lớp rường cột của Việt Nam ngay từ khi cái tổ chức việt gian của chúng được Nga Xô cho ra đời năm 1930. Và từ đó chưa bao giờ chúng ngưng nghỉ cái tội ác với ngàn thế hệ Tiền Bối và các thế hệ tương lai cho đến khi chúng bị tiêu diệt, thì hệ quả tội việt gian bán nước buôn dân của chúng vẫn để lại nhiều gánh nặng cho nhiều thế hệ phải quét sạch lại ngôi nhà Tổ Quốc Việt Nam, hàn gắn lại những vết thương chia rẽ trong nhân dân Việt Nam và lấy lại niềm tin của Cộng Đồng Quốc Tế để trở thành những đối tác bình đẳng chứ không phải sự “tôn trọng, bình đẳng” giả tạo của lũ con buôn chính trị và niềm tin bị hạn chế trong mối quan hệ CHỦ - TỚ như hiện nay tập đoàn VGCS đối với các cái gọi là “đối tác” của chúng!?
Dưới Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà, những người bị lầm đường lạc lối đã theo VGCS làm Cán Nô - Binh Nô cho tập đoàn VGCS, tay sai của Nga Xô và Tàu Mao xâm lược Việt Nam đã được giúp đỡ để hiểu rõ đúng sai, được cho tiếp tục đi học và đi thi (ngay tên Lê Hiếu Đằng, lúc sắp chết cũng phải công khai thừa nhận điều này), được cho học nghề, được ưu đãi kiếm việc làm để tham gia vào công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước, đó là trách nhiệm chung và cũng là tài sản chung của người Việt Nam. Và, nên nhớ rằng ngay những kẻ ám sát và làm phản mà Lãnh Tụ Ngô Đình Diệm cũng vẫn cho xử công bằng theo Pháp Luật.
3/ Trong khi đó tập đoàn VGCS từ Hồ Chí Minh cho đến lũ hiện nay đã giết một cách tàn bạo những người yêu nước, đã có công đóng góp rất lớn cho sự thành công của chúng. Thí dụ như tử hình bà Nguyễn Thị Năm (Cát Hanh Long), tử hình kỹ sư Đào Đình Quang (bố vợ của tên VGCS Nguyễn Khánh Toàn); tịch thu tài sản của Trịnh Văn Bô (chủ ngôi nhà mà đại Việt Gian Cộng Sản Hồ Chí Minh ngồi cùng Patty, tình báo Mỹ và Võ Nguyên Giáp, Hoàng Minh Giám, để soạn cái gọi là Tuyên Ngôn Độc Lập mùng 2 tháng 9, 1945)!!! Cũng như những nhà tư sản khác đã góp tiền của, làm kinh tài cho tập đoàn VGCS như chủ nhân hãng Đồng Tháp, Phú Gia, Vạn Lợi, Tân Vinh, Phát Đạt, Cự Vương, Cự Phát, Cự Đà, Điện Cơ, Vạn Vân, Hồng Khê, Vũ Đỗ Long, Vũ Đỗ Thìn, Đức Minh,... cho đến lưỡng khoa tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tường, đã cúng cho tập đoàn VGCS từ 1944 ngôi villa ở đường Nguyễn Cảnh Chân Hà Nội, sau này làm nơi tiếp dân oan!
4/ Ngay cái điều mà Việt Gian Cộng Sản cùng tay sai và lũ trí thức ngựa ngoại quốc toa rập bịa đặt để tìm cớ ám sát Lãnh Tụ Ngô Đình Diệm và những người cộng tác thân cận, rằng Nền Đệ Nhất VNCH kỳ thị và đàn áp tôn giáo, tức lũ VGCS Ấn Quang trong băng Việt Gian Cộng Sản đó có cả tên ma tăng Việt Gian Cộng Sản tội đồ Quảng Độ aka Đặng Phúc Tuệ, mà nay hắn vẫn còn đang tiếp tục hoạt động, phục vụ cho quyền lợi ích kỷ của lũ VGCS và các ông bà chủ của chúng!
Như tập đoàn Việt Gian Cộng Sản vẫn tuyên truyền rằng (cho đến tận nay) bộ máy đàn áp, cảnh sát, an ninh của nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà là khát máu, lùng sục hãm hại “những người yêu nước” (?), vậy sao lũ Việt Gian Cộng Sản đầu trọc Ấn Quang không bị phát hiện, tù đày tra tấn. Điều đó chứng minh rằng vì chúng núp trong tổ chức của Phật Giáo nên chúng được tự do hoạt động, phát triển gần như tuyệt đối, đến mức chúng sử dụng nơi chúng tu hành giả, làm nơi ẩn náu và chôn cất vũ khí của Việt Gian Cộng Sản rất an toàn. Vì Sao? Vì nếu Nền Đệ Nhất VNCH lùng sục và khám xét các chùa, kỳ thị theo dõi các tăng ni, phật tử như chúng đặt điều bịa chuyện thì làm sao chúng lại có thể cộng tác với các lũ phản tướng và ngoại bang để hãm hại, lật đổ Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà. Chính Phái đoàn Phật Giáo Quốc Tế đến tận nơi điều tra cũng không thể tìm ra bằng cớ về những sự bịa đặt nhà nghề đó của Việt Gian Cộng Sản thông qua lũ ma tăng Ấn Quang!
(C) CỦNG CỐ ĐỘC LẬP - XÂY DỰNG DÂN CHỦ
Củng cố độc lập vừa là một chính sách cũng vừa là một phương pháp điều hành đất nước của Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Trong mệnh đề này, tuy ngắn gọn nhưng bao hàm một sự khẳng định về Nhiệm Vụ của người dân Việt Nam nói chung đối với Tiền Đồ của Tổ Quốc và Dân Tộc Việt Nam, qua việc Chính Phủ Việt Nam Cộng Hoà thực sự là một chính phủ Vì Dân, Vì Nước để khẳng định mình có trách nhiệm phục vụ dân ý.
Trước hết mệnh đề khẳng định rằng Việt Nam Cộng Hoà là một đất nước đã có độc lập, nghĩa là sự hình thành Chính Phủ Việt Nam Cộng Hoà không phải theo ý muốn của các thế lực Duy Tiền gợi ý và áp đặt, hoặc nó là một tổ chức Tự Phong. Bởi vì sự khẳng định việc có độc lập đó đã chứng minh rằng Chính Phủ của Cụ Ngô Đình Diệm là chính phủ Duy Nhất từ 1945 trên toàn cõi Việt Nam là một chính phủ có sự nối tiếp liên tục và kế thừa những Chính Phủ hợp pháp trước đây của Việt Nam, những triều đại phong kiến trước đây của Việt Nam mà triều đại gần nhất là triều đại Nhà Nguyễn Gia Long kéo dài cho tới Hoàng Đế Bảo Đại. Từ vị trí đó Hoàng Đê Bảo Đại với danh xưng mới là Quốc Trưởng của Việt Nam đã được chính phủ Cộng Hoà thực dân Pháp trao trả lại đất nước Việt Nam cho Người. Xét về tình hình khó khăn của Tổ Quốc và Dân Tộc Việt Nam lúc đó, xét về tài đức và sự tín nhiệm của toàn Dân Tộc nên đích thân Quốc Trưởng Bảo Đại sau nhiều suy tư chọn lọc đã cung kính mời Cụ Ngô Đình Diệm ra gánh vác việc nước. Điều đó khẳng định chính phủ của Cụ Ngô Đình Diệm là một chính phủ hoàn toàn có tính CHÍNH DANH và có TÍNH KẾ THỪA LIÊN TỤC. Cho nên sự khẳng định Việt Nam Cộng Hoà có độc lập có nghĩa là như vậy.
Tuy nhiên trong mệnh đề cũng có hai tiếng “CỦNG CỐ”, nghĩa là Chính Phủ của Cụ Ngô Đình Diệm cũng đã có viễn kiến chính trị lâu dài để hiểu rõ hoàn cảnh của Việt Nam lúc đó cần phải CỦNG CỐ nền độc lập của mình là một Chính Sách ưu tiên hàng đầu. Bởi vì khi nói đến củng cố độc lập cũng có nghĩa là nói đến củng cố sự độc lập của Toàn Dân, có nghĩa người dân được độc lập trong suy nghĩ và nhận xét của thực tế để lựa chọn những thành phần tham gia vào chính phủ Cụ Ngô Đình Diệm. Như vậy là chính bản thân người dân Việt Nam đã khẳng định mình có trách nhiệm ủng hộ tuyệt đối chính phủ của Cụ Ngô Đình Diệm để bảo vệ độc lập tự do cho ngay chính bản thân mình.
Vì thế, mệnh đề tiếp sau Cụ Ngô Đình Diệm mới đặt ra vấn đề là phải “Bảo Vệ Tự Do”. Mà “bảo vệ tự do” đúng với ý nghĩa của tự do thực sự thì phải “Xây Dựng Dân Chủ” mỹ mãn tận gốc, nghĩa là dân chủ của toàn dân Việt Nam.
Chính vì thế chỉ có Chính Phủ Việt Nam Cộng Hoà mới có chính sách Chiêu Hồi, cũng như chính sách thành lập các ấp dân sinh.
Hiện nay có tình trạng là, để đánh phá những chính sách vì dân, vì nước đó của Chính Phủ Cụ Ngô Đình Diệm, tập đoàn VGCS đã sử dụng lũ mà chúng tôi gọi là Hội Cờ Đỏ truyền thông của VGCS và cái gọi là: Các tổ chức hoặc các nhóm: “Tinh Thần Ngô Đình Diệm” (?)để mượn việc đề cao Cụ Ngô Đình Diệm nhằm HỀ HOÁ vai trò của Cụ Ngô Đình Diệm và tinh thân tư tưởng của Người!!!
Chỉ xin đưa ra vài thí dụ: Nếu quý bạn đọc vào trang Hồn Việt UK Online do giáo gian Nguyễn Đức Chung làm chủ thì sẽ thấy chúng lưu manh và bỉ ổi như thế nào. Riêng việc trong ngày lễ Tưởng Niệm lần thứ 45 ngày Cụ Ngô Đình Diệm bị thảm sát, chúng đã cho một con nhà thổ già chuyên nghiệp hành nghề tại Đà Nẵng lên để giảng dạy cho tất cả giáo dân giáo xứ Birmingham, Anh Quốc. Rồi nó cùng với thằng lưu manh trốn quân dịch ở Bình Định xưa kia là thằng chó nhảy bàn độc Ngô Ngọc Hiếu từ London tới để làm trò khỉ. Chúng nói gì, chúng đã làm những gì và giáo dân của Giáo Xứ Birmingham đã im phăng phắc như thế nào, xin quý bạn đọc vào xem những youtube do chính chúng tự quay và tung lên quảng bá trên internet.
Đến bây giờ, chúng vẫn tiếp tục làm trò bỉ ổi đó, chẳng lẽ giáo gian Nguyễn Đức Chung có còn nghĩ tới việc khi lìa đời có thể thấy được nhan thánh của Chúa???
Mỗi tụi truyền thông cờ đỏ, tuỳ theo cách thức và quan niệm của chúng, do tên đứng đầu trang mạng đưa ra, như trang Ba Cây Trúc chẳng hạn, chúng đã làm gì, chúng đã đưa các loạt bài như thế nào đều có hình ảnh minh chứng. Ngoài ra một minh chứng còn quá rõ ràng là xin quý bạn đọc hãy nhìn tấm ảnh chủ trang mạng đó là tên Lê Hùng, thử xem cái mồm của hắn có khác gì thí sinh đi dự thi lễ hội Phồn Thực ở Nhật Bản???
Và đây là những hình vẽ do Ba Cây Trúc phỉ báng Giáo Lý và Tín Lý của Giáo Hội Công Giáo:
(Hình 1)
(Chú Thích H1: Xin hỏi có một Nữ Tu -thuộc các Dòng Tu bên Công Giáo- nào lai mặc áo lòi cả vú ra như thế này?)

(Hình 2)
(Chú Thích H2: Chúa Chết Vì CỨU CHUỘC toàn thể Loài Người, chứ chúa không chết vì "CHỐNG CÁI ÁC")
(Hình 3)
(Chú Thích H3: Đức Giáo Hoàng nào nói câu nói trên mà Ba Cây Trúc dám Phỉ Báng Cả Giáo Hoàng???)
(Hình 4)
(Chú Thích H4: phỉ báng 1 Đức Giám Mục của Công Giáo "mê lá đa" của Trần Kiều Ngọc; nếu chỉ nêu tên của Ông Giám Mục thì còn có thể châm chước được vì Ngài không mặc Áo Lễ)
(Hình 5)
(Chú Thích H5: CHÚ Ý "NƯỚC THÁNH" CHỈ CÓ NGƯỜI CÔNG GIÁO DÙNG ĐỂ THANH TẨY MÌNH TRƯỚC KHI THAM DỰ THÁNH LỄ MISA)
(Hình 6)
( Chú Thích H6: Có vị Linh Mục nào trong Toà Giải Tội lại có thể nói rằng: "nói láo hoặc làm chứng dối CHẲNG CÓ TỘI TÌNH CHI" không? Đây là một cách Ba Cây Trúc phỉ báng Bí Tích Giải Tội, là một trong 7 Bí Tích Quan Trọng Nhất của Giáo Hội)
(Hình 7)
(Chú Thích H7: Trong bức hình này với lời đối thoại cho thấy Ba Cây Trúc muốn tiêu diệt công giáo về sự đóng góp của Giáo Dân trong các việc công ích và mục vụ, để sử dụng số tiền đó cho thân nhân các vị Linh Mục đi sắm sửa quần áo??? )
(Hình 8)
(Chú Thích H8:Xin hỏi "Bản Năng" nào của "Công Giáo là 'yêu kẻ ĐÂM MÌNH' và cam chịu"; xin chú ý đến cụm chữ "CỠI LÊN BÀ" và "ĐÂM MÌNH" LÀ HOÀN TOÀN MANG TÍNH CHẤT DUNG TỤC CỦA THẾ GIAN" THẾ MÀ LŨ BA CÂY TRÚC LẠI SỬ DỤNG TRONG VIỆC BÔI BÁC CÔNG GIÁO!!!)
(Hình 9)
(Chú Thích H9: Ba Cây Trúc với Lê Hùng, Nguyễn Kim Khánh, JB Trường Sơn... PHỈ BÁNG "THÁNH GIÁ" bằng biểu tượng búa liềm và chúng còn đem so sánh lời bịa đặt của chúng gán cho Trần Kiều Ngọc với LỜI TRỐI TRĂNG CỦA CHÚA đối với THÁNH GIOAN "NÀY LÀ MẸ CON". Đồng thời chúng còn hỗn láo để tấm hình bẩn thỉu này ngay bên cạnh hình Ngô Tổng Thống!!!)
Còn nữa, có những nhóm gọi là “Nhóm Tinh Thần Ngô Đình Diệm” như cái gọi là cuộc họp mặt “Tù Chính trị” gốc Quảng Nam – Đà Nẵng mà sự xuất hiện cùng lúc của giáo gian Nguyễn Đức Chung và con nhà Thổ già chuyên nghiệp, đã từng bán trôn nuôi miệng ở ngay chính cái đất Quảng Nam – Đà Nẵng, thì có phải chúng đang lố bịch hoá “Tinh Thần Ngô Đình Diệm” hay không? Thử hỏi có ai có thể tin được khi giáo gian Nguyễn Đức Chung đưa hình ảnh và lời tuyên bố của cái tổ chức ba trợn đó!!!
Cho nên chúng tôi chỉ mong mỏi quý bạn đọc, nếu thấy mình còn có trách nhiệm, dù đang sinh sống ở trong hay ngoài nước cần phải lên tiếng vạch mặt bọn chúng. Tuy là một việc làm nhẹ nhàng nhưng nếu được nhiều người quan tâm sẽ tạo ra một sức mạnh truyền thông chân chính có thể hạ đo ván bất kể tên chủ trang mạng nào của Hội Cờ Đỏ VGCS, dù chúng hoạt động ở trong hay ngoài Việt Nam!!!
Chúng tôi đã đề cập đến vấn đề “Bảo Vệ Tự Do” theo quan niệm của Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm cùng với Chính Phủ của Người. Nhưng điều cốt lõi chính là việc Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm đã đặt ra vấn đề “XÂY DỰNG DÂN CHỦ”.
Muốn củng cố độc lập thật sự và vĩnh cửu thì lực lượng nào mới có thể thực hiện được việc đó?
Xin thưa rằng chỉ có đại đa số nhân dân Việt Nam là những người trong thực tế đã bảo vệ và xây dựng Tổ Quốc Việt Nam. Nhưng nó chỉ có hiệu quả khi người dân được thừa nhận sự tự do trong suy nghĩ và hành động của mình. Nghĩa là người lãnh đạo chính phủ phải thực sự thực thi Trách Nhiệm làm công cụ của Nhân Dân để hiện thực hoá khát vọng mọi tự do chính đáng của toàn dân, chứ không phải là sự ban phát tự do với tư cách mình là người nắm quyền cai trị đất nước.
Cho nên muốn làm được việc đó thì chỉ có một con đường phải “XÂY DỰNG DÂN CHỦ”.
Điều này cũng đã khẳng định sự sáng suốt của Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm. Là người Việt Nam dù ở Phía Bắc hay ở Phía Nam đều CHƯA CÓ DÂN CHỦ. Nói cách khác ở Việt Nam từ thời phong kiến cho đến khi đất nước Việt Nam bị chia đôi một cách võ đoán bởi Hiệp Định Geneve 1954 Về Việt Nam, thì ở cả phía Bắc do cái gọi là “Chính Phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà”, công cụ của Đảng Lao Động Việt Nam (cũng tức là Đảng cộng sản Việt Nam của tập đoàn việt gian Hồ Chí Minh).
Còn ở Phía Nam Việt Nam, tuy là có chính thể Việt Nam Cộng Hoà, nhưng vấn đề dân chủ cũng chưa có và nếu có cũng chưa được hiểu đúng với ý nghĩa của Cộng Hoà và Dân Chủ. Bởi vì thời Phong Kiến dưới những triều đại có Minh Quân thì vì chịu ảnh hưởng của tư tưởng Nho Giáo cho nên vấn đề tự do và dân chủ chỉ dành cho những cá nhân cầm đầu trong các triều đình của chế độ phong kiến. Nhà Vua tự nhận mình là CON TRỜI, nhưng tối thiểu nhà vua vẫn còn tôn trong người dân cho nên mới gọi người dân là “THẦN DÂN”. So với tập đoàn Việt Gian Cộng Sản thì dù có mù trí tuệ cũng thấy được tập đoàn VGCS Hồ Chí Minh cho tới nay, chúng khinh miệt nhân dân, chúng coi nhân dân chỉ là những đại gia súc biết nói mà thôi. Vì thế cái danh xưng mà chúng áp đặt cho toàn dân Việt Nam là “QUẦN CHÚNG NHÂN DÂN CỦA ĐẢNG”.
Quý bạn đọc có suy nghĩ gì về cái danh xưng đó?
Vì thế, chỉ có quan điểm chính trị VÌ DÂN của Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm mới đặt vị trí của người dân Việt Nam là chủ nhân thực sự và duy nhất của Tổ Quốc Việt Nam và dù chính phủ nào, dùng danh xưng nào cũng chỉ là công cụ mà toàn dân Việt Nam sử dụng để bảo vệ vĩnh viễn quyền làm chủ của mình đối với Tổ Quốc Việt Nam.
Quan điểm đúng đắn đó không phải ai cũng có thể chấp nhận và ủng hộ, ngay cả các nước được gọi là Dân Chủ, Tự Do ở Phương Tây. Bởi vì ở những nước đó, chẳng cần phải quan sát nhiều quý bạn đọc cũng có thể thấy rõ ràng cái chính phủ ở nước đó thực sự chỉ phục vụ cho các tập đoàn tài phiệt khác nhau và chính nó cũng coi nhân dân là một thứ tài sản làm ra tiền cho các tập đoàn tài phiệt có thế lực mà thôi. Lớn ăn lớn, nhỏ ăn nhỏ.
Đối với họ thì nhân dân Việt Nam cũng chỉ là đồng tiền biết nói. Cho nên đừng ngạc nhiên khi thấy họ đua nhau o bế, công nhận rất nhiệt tình cái tổ chức việt gian cộng sản bán nước buôn dân!!!
Theo chúng tôi, chúng ta không nên trách họ, bởi vì truớc khi có tư tưởng về dân chủ rất vĩ đại và rất đúng đắn của Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm, thì các chính phủ thời Phong Kiến cũng như ở cả Phía Băc và Phía Nam Việt Nam đều cũng có lối suy nghĩ như vậy. Việt Nam từ Bến Hải đến Cà Mau là một minh chứng rất cụ thể!
Nhưng chúng ta cũng cần phải nhớ rằng điều cốt lõi mà thế giới Phương Tây o bế tập đoàn VGCS là vì chúng đã quản lý được bằng tất cả mưu ma chước quỷ đại đa số nhân dân Việt Nam và toàn bộ tài sản của Tổ Quốc Việt Nam. Có nghĩa là Phương Tây coi vấn đề tuyệt đối quan trọng là đại đa số nhân dân Việt Nam chứ không phải 5 triệu 5 thằng Đảng Viên của tập đoàn VGCS.
Chính vì thế, nếu toàn dân Việt Nam hiểu rõ ràng như vậy thì sẽ thấy rằng Nhân Dân Việt Nam đang nắm đằng chuôi của một con dáo sắc bén, còn tập đoàn VGCS chỉ nắm đằng lưỡi của con dao. Việc chúng trang bị đến tận răng cho các lực lượng bảo vệ chúng cũng như tổ chức kiểm tra tư tưởng, lập trường chính trị của các sỹ quan, chiến sĩ nguỵ quân trong các lực lượng bảo vệ của chúng nó đã lộ ra một TỬ HUYỆT không thể nào bảo vệ hoặc che dấu được. Với những tài liệu công khai đó của chúng thì xin hỏi ngay cái lực lượng bảo vệ của chúng có phải là đất sét không mà không biết suy nghĩ? Đó là chưa nói đến vì tham tiền, tham quyền, tham danh lợi… nên tự thân bọn chúng đã như một lũ CHÓ tranh xương. Nói một cách khác chúng không có đồng nhất hành động mà chỉ muốn cho mình ăn ốc để kẻ khác đổ vỏ mà thôi! Còn về phía nhân dân Việt Nam thì hiện có một thuận lợi rất lớn, đó là hầu hết đã thấy được bộ mặt Việt Gian, Bán Nước, Giết Dân của tập đoàn VGCS. Hầu hết nhân dân Việt Nam dù là ở những cộng đồng nhỏ, từ nhóm cho tới làng xã, cho đến các công nhân ở các nhà máy, đã đoàn kết với nhau để bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình. Đó chính là những quả bom tấn, khi gặp thời cơ thuận lợi sẽ nổ dây chuyền và nếu không đánh sập toàn bộ thì cũng làm chao đảo nghiêng ngả sức mạnh của 5 triệu 5 thằng đảng viên VGCS!!! Bấy giờ chính những chính phủ Phương Tây đã o bế tập đoàn VGCS sẽ nhanh chóng giúp nhân dân Việt Nam ban cho cái xác đang dãy chết của tập đoàn VGCS một phát súng ân huệ. Và họ sẽ còn nhanh chóng hơn cả wifi để giúp đỡ nhân dân Việt Nam thành lập một chính phủ Dân Chủ, Tự Do, Tôn Trọng Luật Pháp và Bao Dung (vốn là một thuộc tính truyền thống của nhân dân Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử dựng nước và giữ nước của mình).
Mong rằng quý bạn đọc hãy bớt bàn về những chuyện vô bổ, chưa có lợi thiết thực cho nhân dân và tổ quốc Việt Nam trong lúc này. Hãy thưc hiện tư tưởng và lập trường chính trị Vì Dân của Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm, đã được chứng minh cụ thể rằng không phải ngẫu nhiên mà có cái lập trường chính trị Vì Dân. Nó đã được thai nghén và nghiên cứu cẩn thận trong cụm chữ “CẦN LAO, NHÂN VỊ”. Nghĩa là phục vụ cho những người đã, và chỉ có họ mới thực hiện được việc DỰNG NƯỚC VÀ GIỮ NƯỚC VĨNH VIỄN. Còn Nhân Vị nó còn có một nghĩa nữa là làm cho toàn thể nhân dân Việt Nam xứng đáng là một người và là một chủ nhân thực sự của Tổ Quốc Việt Nam.
(D) CÁI GỌI LÀ "CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM" (!?)
“CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” LÀ GÌ?


Hôm nay Chính Khí Việt xin phép quý bạn đọc cho phép CKV dời lại một vài kỳ về loạt bài “Thằng Mã Giám Sinh Thế Huy trong Hội Cờ Đỏ ở hải ngoại đã tự lột mặt nạ của bản thân và đồng bọn!!!, để chia sẻ ý kiến với quý bạn đọc trong và ngoài nước, nhất là thế hệ trẻ cũng như quý vị đã, đang thực sự cống hiến hoặc chưa có dịp cống hiến, nhưng mang nặng lý tưởng phục vụ cho Tổ Quốc và Nhân Dân Việt Nam.
Chính Khí Việt xin phép được nói về sự ra đời của cái gọi là “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM”. Ai đã đẻ ra khái niệm này, và với mục đích gì???
Những người Việt Nam thực sự yêu nước cần phải biết đến cái khái niệm “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” một cách thật rõ ràng với những chứng cớ trung thực mà không ai có thể phản bác được. Bởi vì, có hiểu rõ khái niệm “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” và tác giả của nó là ai, thì chúng ta mới có thể có phương cách và biện pháp tốt nhất để giữ nước và dựng nước, như Tổ Tiên chúng ta đã làm và đã truyền lại cho các thế hệ con cháu Việt Nam những thành quả cụ thể trong kinh nghiệm giữ nước và dựng nước.
LƯU Ý 1: Nếu ai đã có một số kiến thức về lịch sử học và khảo cổ học, thì có thể quán triệt được về sự vận động xã hội, mà người ta đã khẳng định từ khi xuất hiện loài HOMO SAPIEN.
Từ đó đã xuất hiện những nhóm, những bầy đàn, tiến tới vệc thành lập các bộ tộc nguyên thuỷ của loài người.
Vì đảm bảo không bị tiêu diệt và cũng vì bảo đảm nguồn lương thực cho nhóm hoặc cho bộ tộc mình, nên cũng đã bắt đầu có các cuộc chiến tranh giữa các nhóm hoặc giữa các bộ tộc khác nhau!
- Tính chất chiến tranh lúc đó với mục đích là bảo vệ sự an toàn và sinh tồn mình. Cho nên kẻ thắng trận bắt được tù binh thì coi như đó là lương thực ăn uống để tồn tại.
Theo cái đà ấy, có một số bộ tộc nào đó đã lớn mạnh hơn qua chiến thắng đối phương. Lúc bấy giờ người ta mới nghĩ ra việc thuần hoá những tù binh để họ làm lính trong các cuộc chinh phạt lẫn nhau cũng như tìm kiếm và sản xuất ra lương thực. Rồi từ đó, đã xuất hiện kẻ chiến thắng là CHỦ, những tù binh bị thuần hoá, kể cả đàn bà, trẻ em của kẻ thua thận đều trở thành Nô Lệ.
Điều này phát triển không ngừng cho đến giai đoạn mà lịch sử gọi là “Thời Kỳ Chiếm Hữu Nô Lệ”.
Từ đó, ngày càng phát triển của cái xã hội thời nguyên thuỷ, trải qua các bước tiến của lịch sử, thì vấn đề rất quan trọng của loài người là, dù ở bất kể nơi nào trên toàn thế giới đều có sự hình thành và tồn tại của hai loại người trong xã hội. Đó là Chủ Nô và Nô Lệ.
- Xét cho cùng cuộc chiến tranh giữa chủ nô để chiếm nô lệ và địa phận hoạt động của nô lệ, đều trở thành tài sản của Chủ Nô, đã mang một ý nghĩa mới nhưng người ta lại không chịu nói ra. Đó là sự hình thành của Chủ Nghĩa Thực Dân đi chiếm thuộc địa.
- Nhưng, về sau này, cuộc chiến của Chủ Nô chiếm nô lệ đã tạo ra cuộc chiến giữa các chủ nô với nhau và cũng là dịp để các nô lệ nổi lên đòi thoát khỏi ách thống trị, nên lũ thực dân đã phải đưa ra một thứ MỸ TỰ để che bộ mặt con người thực dân của lũ Chủ Nô, bằng việc tuyên truyền rằng Chủ Nghĩa Thực Dân có mục đích KHAI SÁNG VĂN MINH cho những nơi còn lạc hậu.
LƯU Ý 2: Chính Khí Việt xin phép được lấy hai thí dụ để chứng minh lập luận của mình:
1/ La Mã Cổ Đại: Từ sự thành lập thành phố Rome ở thế kỷ thứ 8 trước công nguyên, cho đến sự sụp đổ của Đế Quốc Tây La Mã vào thế kỷ thứ 5 sau công nguyên, Đế quốc La Mã đã mở rộng thuộc địa tới 5 triệu Km2, và chiếm 20% dân số thế giới lúc đó, nghĩa là Dân La Mã có khoảng từ 50 – 90 triệu dân theo ước tính. Nhưng Đế Quốc La Mã đã thống trị cả khu vực Địa Trung Hải, Tây Âu, Tiểu Á, Bắc Phi và nhiều khu vực của Bắc và Đông Âu.
Năm 27 trước công nguyên, lãnh thổ và thuộc địa của Đế Quốc La Mã bành trướng suốt từ Đại Tây Dương tới Ả Rập và từ cửa sông Rhine tới Bắc Phi!!!
Nhưng cuối cùng thì nó cũng tan rã vào thế kỷ thứ 5 trước Công Nguyên chỉ vì:
“Bất ổn nội bộ, cộng với sự tấn công của nhiều dân tộc di cư”. Phía Tây của Đế Quốc La Mã đã bị chia cắt thành những vương quốc độc lập của các dân tộc bị gọi là “MAN DI MỌI RỢ”!!!
2/ Nước Tàu: Cũng giống như Đế Quốc La Mã, nó cũng đã bị xé vụn ra mà những hình ảnh rõ nét nhất là Thời Đông Chu Liệt Quốc, cũng như thời Hậu Hán, đã được mô tả lại trong các tác phẩm “Đông Chu Liệt Quốc” và “Tam Quốc Chí”!!!
Và tụi Tàu cũng rất giống Đế Quốc La Mã, cũng coi những sắc dân không phải là Tàu ở các nước thuộc bốn phương của nó là “DI, ĐỊCH, MAN…” với bộ trùng của chữ Tàu! Nghĩa là chúng cho rằng chỉ có Tàu mới là người, còn tất cả đều là sâu bọ trong lốt người!!!???
Chú Ý 1: Qua những thí dụ dẫn chứng từ hai nước nói trên, cả hai đều có dân số đông, đất đai rộng lớn và tư tưởng phân biệt chủng tộc rất cực đoan (như Phát Xít Đức vậy). Cho nên chúng ta có thể rút ra kết luận:
Dù là chiến tranh bành trướng hay chiến tranh chống bành trướng thì thực chất, gọi cho đúng PHẢI LÀ “CHIẾN TRANH XÂM LƯỢC” và “CHIẾN TRANH CHỐNG XÂM LƯỢC” !!!
Bọn xâm lược từ Đông – Tây – Nam - Bắc, dù ở gian đoạn thời đại nào của lịch sử, chúng đều là tụi TỘI ĐỒ đối với sự an bình và hạnh phúc của NHÂN LOẠI.
Cuộc “CHIẾN TRANH XÂM LƯỢC” do chúng điều hành, dù che đậy bằng mỹ từ nào thì VĨNH VIỄN VẪN LÀ PHI NGHĨA!!!
Còn cuộc “CHIẾN TRANH CHỐNG XÂM LƯỢC” DÙ Ở THỜI ĐẠI NÀO thì VĨNH VIỄN CŨNG VẪN LÀ CHÍNH NGHĨA.
Cho nên cái khái niệm “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” vẫn chỉ là bức màn khói đối với người nhẹ dạ và thiếu thông tin trung thực, nhưng lại vô trách nhiệm và bị bội thực bởi thông tin dổm mới không nhìn ra rằng, đằng sau cái gọi là ‘CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” là bộ mặt đầy máu me của bất kể tụi XÂM LƯỢC nào!!!
3/ Tại sao chúng lại hớn hở với sự phát minh ra cái gọi là “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM”???
Tại vì:
Sau khi đẻ ra những thứ gọi là “chiến tranh QUỐC CỘNG”, “NỘI CHIẾN”. “chiến tranh HUYNH ĐỆ”, rồi lại “chiến tranh Ý THỨC HỆ” thì đã có một sơ hở lòi ra là những khái niệm nói trên chỉ như cái lá đa làm sao có thể che đậy được lũ thực dân KIỂU MỚI dù là đỏ hay xanh. Cho nên “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” là cách tốt nhất để hạ thấp cuộc chiến tranh “CHỐNG XÂM LƯỢC” của nhân dân Việt Nam bị trị đã nhuần nhuyễn tinh thần vì TỔ QUỐC Việt Nam, vì DANH DỰ là người Việt Nam, và vì TRÁCH NHIỆM đối với Tổ Quốc và dân tộc Việt Nam để có thể hữu hiệu, đúng đắn trong cuộc chiến dấu giữ nước và dựng nước mà Tổ Tiên Việt Nam đã hành xử.
Cái công thức cơ bản: Tổ Quốc – Danh Dự - Trách Nhiệm mà Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm đề xướng, chính là sự xuất phát từ khi còn là Quan Triều Nguyễn trong chức vụ dưới một người trên vạn người, rồi khi bôn ba tìm đường cứu nước đã ngộ được cái nền tảng thành công của Tổ Tiên Việt Nam. Vì chỉ có sự thực lòng và hiểu thấu 6 chữ nói trên thì mới có thể đề xuất và thi hành một chính sách phục vụ dân sinh, phục vụ nhân dân và tổ quốc Việt Nam được AN BÌNH, VỮNG MẠNH, HẠNH PHÚC và có quan hệ bình đẳng thực sự trong mọi lãnh vực đối với các nước lân bang cũng như toàn thể các nước trên quả địa cầu này. Chính sách đó chính là: GIÁO DỤC Không Học Phí - Y TẾ Không Viện Phí và XÃ HỘI Không Tham Nhũng.
oOo

Nguyễn Văn Thiệu đặt bia lưu niệm vai trò của Hoa Kỳ trong cuộc chiến tranh Việt Nam với sự chứng kiến của Đại sứ Mỹ Ellsworth Bunker
Đại sứ Cabot Lodge (bên phải) và cẩu nô tài Dương Văn Minh
CHÚ Ý 2: Thực ra khái niệm “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” cũng chẳng phải mới mẻ gì. Cụm chữ “CHIẾN TRANH UỶ NHỆM” được sử dụng trong cuộc chiến “CHỐNG XÂM LƯỢC ĐỎ” Ở VIỆT NAM chỉ là sự sao chép lại một cách láo cá của mấy anh tác giả mù loà trí tuệ mà thôi.
Kể từ khi có “CHIẾN TRANH XÂM LƯỢC” và “CHỐNG XÂM LƯỢC” trong lịch sử thế giới, đã nảy sinh sức mạnh của các loại thực dân khác nhau; mục tiêu của chúng tuy cũng có lúc khác nhau vì nhu cầu khai thác THUỘC ĐỊA và NÔ LỆ, có những yêu cầu cụ thể của mỗi loại thực dân; cũng như cách thức đấu tranh “CHỐNG XÂM LƯỢC” của người nô lệ cũng khác nhau do nhận thức về bộ mặt thực dân các loại không đồng nhất. Cho nên tụi thực dân các loại cũng sử dụng những phương cách MẠNH, YẾU, hoặc uyển chuyển bằng những MỸ TỪ có tính chất ngoại giao, lịch sự đối với những người nô lệ. Nhưng dù DÙNG cách nào thì nó cũng có mục tiêu là sử dụng những nô lệ đó phục vụ cho “CHIẾN TRANH XÂM LƯỢC” của chúng một cách hiệu quả nhất.
LƯU Ý 3: Chính Khí việt xin được dẫn chứng trở lại về hai tập đoàn thực dân: Thực Dân La Mã và Thực Dân Tàu”
1/ Thực dân La Mã:
Để có thể khai thác tối đa xương máu của nô lệ, chúng đã dùng ngôn ngữ rất ngoại giao. Thí dụ giao cho nô lệ làm chiến tranh bành trướng thế lực của thực dân La Mã, những tên thực dân La Mã cầm quyền đã nói rằng: "Uỷ nhiệm cho Spartacus" cầm đầu lũ chiến binh nô lệ ra trận. Cho nên từ chuyện này chúng ta phải thấy rằng 2 chữ Uỷ Nhiệm chính là sự RA LỆNH một cách tế nhị trong ngôn ngữ!
2/ Thực dân Tàu: Trong dẫn chứng về tụi thực dân Tàu, Chính Khí Việt xin được lấy thí dụ cụ thể từ chuyện Tam Quốc, đoạn viết về Khổng Minh đem quân đi xâm lược phía Nam.
Hiểu biết rằng Mạnh Hoạch là một viên tướng giỏi, đồng thời là lãnh tụ của một bộ lạc, có tài thao lược cũng như uy tín đối với các bộ lạc khác. Cho nên Khổng Minh quyết tâm thu phục hắn qua việc làm trong cái gọi là “THẤT CẦM MẠNH HOẠCH” (7 lần bắt, 7 lần tha- CKV), vì thế Mạnh Hoạch đã khẩu phục tâm phục đến mức trở thành một nô lệ TỰ NGUYỆN cho Khổng Minh. Bấy giờ Khổng Minh mới nói rằng, Khổng Minh Uỷ Nhiệm cho Mạnh Hoạch đi thực hiện việc bành trướng chủ nghĩa thực dân Tàu xuống phía Nam.
Cụm chữ “UỶ NHIỆM” này của Khổng Minh chỉ có tính cách ngoại giao, nhưng thực chất rõ ràng là: TA SAI MÀY ĐEM QUÂN CỦA MÀY, XƯƠNG MÁU BỘ TỘC CỦA MÀY ĐỂ MỞ RỘNG LÃNH ĐỊA CHO TA, tức thực dân Tàu!
Vì thế, nếu trở lại cuộc chiến “CHỐNG XÂM LƯỢC” của Việt Nam Cộng Hoà thì không thể quên rằng thời Đệ Nhị Cộng Hoà mới có cái trò gọi là “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM”. Còn ở Đệ Nhất Cộng Hoà thì không có cái trò chấp nhận cụm chữ “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM”. Cuộc chiến chống tập đoàn VGCS, công cụ XÂM LƯỢC của chủ nghĩa thực dân đỏ Nga – Tàu trên đất nước Việt Nam nói riêng và ba nước Đông Dương nói chung, đấy là vì 6 chữ: TỔ QUỐC – DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM.
Một vấn đề rất cần được chú ý đặc biệt là Chính Phủ Mỹ không cần phải làm cái gọi là “Thất Cầm Mạnh Hoạch”, mà chỉ cần quăng ra hơn 40 ngàn USD để có thể dùng được một lũ CẨU TƯỚNG NÔ TÀI và lũ chính trị đầu bọ hung như bè lũ Đại Việt… gian Hà Thúc Ký; bè lũ phản loan Vũ Hồng Khanh; bè lũ Nguyễn Tường Tam cũng như bè lũ chính khách mà Chính Khí Việt đã gọi chúng nó là một lũ “HẰNG NGÀY CHÚNG CHỈ THÍCH ĂN CỨT THAY CƠM” cho nên chúng đã phản bội Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà.
Cũng cần phải kể đến những lực lượng nằm vùng của VGCS cài đặt trong cái gọi là việt gian trọc đầu, như thằng Thích Trí Quang, thằng Thích Đôn Hậu, thằng Thích Quảng Đức, thằng Huyền Quang, thằng Quảng Độ, thằng Minh Châu, thằng Trí Dũng, thằng Hộ Giác, thằng Chánh Lạc (người Thày đa dâm của con mụ Tôn Nữ Hoàng Hoa)..., Và lũ việt gian áo chùng thâm như: Phan Khắc Từ, Nguyễn Ngọc Lan, Chân Tín, Vương Đình Bích, Trần Hữu Thanh… cũng như lũ gọi là thành phần thứ 3, du sinh phản chiến như thằng Võ Văn Ái, thằng Nhất Hạnh, con Cao Ngọc Phượng...Tất cả lũ nói trên, sứ quan Mỹ thời Henry Cabot Lodge, Jr và Bunker đều không lạ gì hoạt động của chúng là phục vụ cho ai, nhưng vẫn nhắm cả hai mắt làm ngơ!!!
Cụm chữ “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” là Chính phủ Mỹ sử dụng đối với tất cả các cấp đầu lãnh của Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hoà, từ thằng Dương Văn Minh, Nguyễn Khánh, Nguyễn Cao Kỳ cho đến thằng Nguyễn Văn Thiệu, thằng Trần Thiện Khiêm, thằng Tôn Thất Đính, thằng Mai Hữu Xuân, thằng Trần Văn Đôn, thằng Nguyễn Hữu Hạnh, thằng Nguyễn Hữu Có, thằng Phan Hoà Hiệp, thằng Dương Hiếu Nghĩa…
LƯU Ý 4: Chính Khí Việt xin tiếp tục đặt ra mấy câu hỏi để chúng ta cùng phân tích:
- Tại sao tụi việt gian Cẩu Tướng Nô Tài và những cá nhân, đảng phái, hội đoàn… gọi hành động LIÊN MINH của chúng nhằm lật đổ Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà (trong đó mục tiêu quan trọng hàng đầu là PHẢI GIẾT BẰNG ĐƯỢC ANH EM NGÔ TỔNG THỐNG và kế đến là BÔI NHỌ không ngưng nghỉ TOÀN GIA CỦA TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM), lại xưng là “LÀM CÁCH MẠNG”???
- Nếu thực “LÀM CÁCH MẠNG” thì tại sao chúng lại cho ra đời cái nguỵ quyền Việt Gian ĐỆ NHỊ CỘNG HOÀ mà không gọi bằng những danh xưng khác, thí dụ như Việt Nam Cộng Hoà Dân Chủ hoặc Việt Nam Dân Chủ???
Chính Khí Việt xin góp ý kiến cá nhân của mình như sau:
1/ Cụm chữ “Đệ Nhị Cộng Hoà” là một trò lưu manh chính trị, mà chắc chắn từ lũ cẩu tướng nô tài cho đến mấy Đảng phái Việt Gian bán nước và làm loạn thời Đệ Nhất Cộng Hoà, chúng tự sướng là chính khách nhà nghề… KHÔNG THỂ NGHĨ RA ĐƯỢC!!!
- Kẻ nghĩ ra cái trò đó có ÂM MƯU là LÀM CHO QUỐC TẾ và nhất là QUÂN DÂN CÁN CHÍNH ĐỆ NHẤT VNCH NÓI RIÊNG và NHÂN DÂN BỊ TRỊ TOÀN VIỆT NAM NÓI CHUNG KHÔNG NHẬN RA ĐƯỢC SỰ KHÁC BIỆT TRẮNG ĐEN GIỮA ĐỆ NHẤT VÀ ĐỆ NHỊ CỘNG HOÀ!!! Nghĩa là Chính Quyền của Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà hoạt động VÌ DÂN, VÌ NƯỚC còn lũ nguỵ quyền Đệ Nhị Cộng Hoà là bán nước!!!
- Kể từ đó Quân Dân Cán Chính Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà, là những người không trực tiếp nắm bộ máy cầm quyền của cái gọi Đệ Nhị Cộng Hoà, vì thiếu thông tin trung thực nên vẫn tiếp tục lãng phí nhiệt huyết và thân xác để giúp cho nguỵ quyền việt gian Đệ Nhị Cộng Hoà, thực thi âm mưu trời không dung đất không tha, đó là: Tiêu Diệt Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, trụ cột bảo đảm độc lập, an bình và hạnh phúc cho toàn Việt Nam.
- Nguỵ quyền Đệ Nhị Cộng Hoà bắt đầu thi hành chính sách làm băng hoại xã hội thời Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà về mọi mặt. Chúng xoá bỏ hoàn toàn những công trình của Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm. Chúng để cho lũ nguỵ quân Việt Gian Cộng Sản, công cụ của thực dân đỏ Nga – Tàu thâm nhập vào Miền Nam Việt Nam một cách công khai, chắc chắn và rộng khắp trên mọi bình diện hoạt động của Xã Hội Miền Nam Việt Nam!
2/ Từ cái thời gọi là Đệ Nhị Cộng Hoà, nạn đĩ điếm, nạn ma tuý, nạn ăn cướp táo tợn, nạn tham nhũng nẩy mầm và lan như cỏ dại. Một nền văn hoá vật chất tầm thường, lai căng đã nung mủ trong các giá trị truyền thống đặc thù Việt Nam, loang lổ khắp cả mọi miền ở Nam Việt Nam. Phòng trà, quán bar, sàn nhẩy, đèn xanh, đèn đỏ nhấp nháy không chỉ từ những đô thị lớn mà nó còn lan đến các thị trấn nhỏ!!! Từ đó những chứng bệnh như ho lao, lậu mủ, giang mai và HIV bắt đầu xuất hiện!!!
Những thiệt thòi tàn bạo, lớn lao nhất vẫn ngày đêm đổ lên các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà nằm ngoài chiến trường. Rất hiếm có người chiến binh nào biết rằng mình đang “BỊ ĐẨY VÀO TRÒ CHIẾN TRANH GIẢ”, nhưng CHẾT CHÓC THÌ THẬT cho bàn cờ của các trùm THỰC DÂN!!!
Trong tay nguỵ quyền việt gian gọi là Đệ Nhị Cộng Hoà, lũ Cẩu Tướng Nô Tài “THAM NHŨNG TRẮNG TRỢN VÀ CÔNG KHAI”!!!
Xe Quân Cảnh hụ còi ầm ĩ đường phố, dẹp lối cho các xe tải chở mọi thứ hàng lậu, hàng ăn cắp từ Quân Tiếp Vụ của cả phía Việt Nam lẫn cái gọi là phía Đồng Minh. Chủ nhân những loại hàng như vậy là toàn do các con vợ của LŨ CẨU TƯỚNG!!! Đặc biệt chúng còn nhố nhăng đến mức sử dụng xe Quân Cảnh hụ còi dẫn đường cho các xe chở các món ăn bổ và hiếm (dành cho đại tiệc) đến tư gia thằng Cẩu Tướng Đỗ Cao Trí. Tiệc do các nhà hàng của Chệt ở Cholon mang ra cho con vợ nhỏ thằng cẩu tướng Đỗ Cao Trí, con mụ vợ nhỏ này là con của thằng Đảng viên Đại Việt, từng giữ chức Thủ Hiến Bắc Việt là Nguyễn Hữu Trí!!!
Còn thằng việt gian cẩu tướng Nguyễn Cao Kỳ thì cho đáp máy bay ngay giữa đường Lê Lợi, Saigon để tán tỉnh mụ Đặng Tuyết Mai, mẹ của con Nguyễn Cao Kỳ Duyên! Cặp vợ chồng việt gian này cho đến tận nay (2018) vẫn còn có thằng việt gian thờ như thần tượng. Đó là tên Bằng Phong Đặng Văn Âu mà Chính Khí Việt đã lôi đầu nó ra để thiên hạ biết đến bộ mặt vừa ngu vừa háo danh của nó, cộng thêm cái óc việt gian vào hàng ngoan cố… nhất!
Lũ cẩu tướng còn công khai cho lựa chọn những thằng trai trẻ làm nghề đấm bóp, uốn tóc mặc quần áo ... “ lính kiểng” (để trốn quân dịch –CKV). Lũ lính kiểng này chỉ chuyên có một việc là hầu hạ mấy con đĩ già hồi xuân vợ của lũ cẩu tướng. Nó tởm lợm đến mức, nhiều tên mang lon cấp tá được đưa về Bộ Tổng Tham Mưu cho oai. Nhưng chúng hầu như không đến nhiệm sở, mà ngày đêm hầu hạ cờ bạc cho những con vợ có máu đỏ đen của lũ việt gian cẩu tướng. Chính Khí Việt xin đưa một thí dụ cụ thể: Tên Thiếu tá Bùi Văn Phú, tốt nghiệp Khoá 4 Trường Võ Bị Đà Lạt, cả hai vợ chống nó chỉ ngày đêm hầu cờ bạc cho những con vợ của lũ cẩu nô tài phản tướng, và còn thêm nhiệm vụ giới thiệu đám trai trẻ rành nghệ thuật thoả mãn nhục dục cho mấy con mụ nạ dòng, để chồng chúng, lũ cẩu tướng tha hồ đi lang chạ!!! Một thí dụ cụ thể khác như thằng cẩu tướng nô tài Nguyễn Văn Thiệu được thoải mái hành lạc với mụ lai tây, con của mụ Tuần Chi Đào Thị Xuân Yến, vợ của thằng việt gian đầu trọc Thích Đôn Hậu, tăng thống thứ 3 của cái gọi là Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (hậu thân Ấn Quang); nên một tên cù lần như Trần Văn Trung đã được Thiệu ký đại cho cái lon Trung Tướng và cho nắm chức Tổng Cục Trường Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị. Nhưng cục thịt béo bở nhất là trong Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị có một bộ phận hái ra tiền, đó là việc quản lý hệ thống Quân Tiếp Vụ!!!
Bọn cẩu tướng nô tài là sự kế tục của Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà hay chúng là việt gian phản quốc, bán xương máu những chiến sĩ yêu nước trong Quân Đội Việt Nam Cộng Hoà, cũng như giết dân VNCH và tự nguyện thực thi “CHIẾN TRANH UỶ NHIỆM” để thi đua với tập đoàn VGCS bán nước, giết dân, CẢ HAI đều phục vụ rất hữu hiệu, rất trọn vẹn, rất toàn diện nhằm tiêu diệt những tinh hoa của Dân Tộc Việt Nam!!!???
Chính Khí Việt rất mong quý bạn đọc trong và ngoài nước hãy tìm đọc cuốn “ĐỨA CON CỦA PHẬT” mà tác giả là thằng cẩu tướng nô tài Nguyễn Cao Kỳ. Thằng Nguyễn Cao Kỳ đã kể lại trong sách của nó rằng, toàn bộ những thằng cẩu tướng nô tài tự sướng trong cái gọi là “HỘI ĐỒNG QUÂN NHÂN CÁCH MẠNG” của chúng đã được Bunker cho gọi đến Sứ Quán Mỹ ở Saigon và chửi chúng còn hơn lũ anh chị chửi đàn em ở cầu Ông Lãnh, vậy mà cả lũ cúi mặt câm miệng như lũ chó NGẬM CỨT. Thế nhưng -có lẽ để chữa thẹn- việt gian nô tài Nguyễn Cao Kỳ vội cười nịnh và nói với Bunker rằng: “BỐ chửi thì chửi, nhưng RƯỢU VÀ BEEFSTEAK của BỐ cho ăn NGON QUÁ”!!!???
Xin hỏi quý bạn đọc không chỉ lịch sử Việt Nam từ ngàn xưa cho đến ngày Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà bị phản bội, mà ngay cả trên toàn thế giới, có bè lũ cầm quyền nào lại BỈ ỔI, ĐỐN MẠT VÀ HÈN HẠ còn hơn cả lũ THÚ VẬT như lũ gọi là “HỘI ĐỒNG QUÂN NHÂN CÁCH MẠNG” với cái áo khoác che mặt là ĐỆ NHỊ CỘNG HOÀ hay không!!!???
3/ Chính Khí Việt xin nêu lên một vấn đề khác của cái thời lũ cẩu tướng nô tài được cho lên sân khấu chính trị ở Miền Nam Việt Nam để thấy thêm tội ác của chúng đối với việc TIÊU DIỆT một cách toàn diện những thành quả mà Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hoà do lãnh tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm lãnh đạo đã xây dựng và định hình, không chỉ bằng trí tuệ, không chỉ bằng mồ hôi mà còn bằng rất nhiều MÁU VÀ NƯỚC MẮT của Quân Dân Việt Nam Cộng Hoà Đệ Nhất.
Lũ cẩu tướng nô tài đã phá nát hệ thống Giáo Dục, Y Tế và đặc biệt là Văn Học Nghệ Thuật đặc thù của Việt Nam. Chúng đã sử dụng và khuyến khích những con mụ được gọi là Nhà Văn “cuồng dâm” tung ra thị trường để đầu độc mọi giới nhất là tuổi trẻ, bằng những tiểu thuyết dung tục. Chúng đĩ điếm hoá chữ nghĩa nhằm mô tả mọi cảnh, mọi kiểu làm tình còn hơn sự thật, nghĩa là “Thậm Xưng”. Nội dung toàn là cha ruột ngủ với con gái; anh em ruột lấy nhau; thầy và trò làm tình mùi mẫm; mẹ đẻ và con ruột ngủ với nhau như loài heo…
Chưa kể đến việc xuất hiện những ngòi bút, những tuần báo hoặc nhật báo công khai tuyên truyền cho tập đoàn VGCS như kiểu tờ Thần Chung, Điện Tín, rồi lại còn cả những thằng ra báo để làm tiền kiểu như “Con Ong” với Duyên Anh và Minh Vồ, thằng Duyên Anh thì toàn viết các sách đầu độc giới trẻ, nó mô tả những thằng giang hồ cộm cán như MỘT LOẠI ANH HÙNG; NHỮNG THẰNG NHÃI RANH thích làm ĐẠI CA như kiểu Dũng Dakao, mà chính thằng an-ten Chu Tất Tiến đã từng coi là THẦN TƯỢNG và bắt chước theo! Nhưng điều mà nó mô tả mới là tài liệu để cho tập đoàn VGCS lấy làm bằng chứng về sự thoái hoá của Xã Hội Miền Nam Việt Nam. Như cảnh nhiều trẻ em mới 5, 7 tuổi đã bị cha mẹ vất ra các bến xe, sống lây lất. Nếu là con gái thì chưa tới tuổi thành niên đã đi làm điếm hoặc làm bồ cho một đại ca nào đó để có cuộc sống thoát ly gia đình làm “anh chị” chốn bụi đời! Nếu là con trai thì lại theo làm kẻ bán máu, bán sự sống của mình cho các đại ca. Phần lớn sống lay lắt, kiếm ăn dưới gầm bàn các nhà hàng ăn uống của lũ Chệt ở Cholon, tranh dành với lũ chó hoang!!! Không có LÝ TƯỞNG mà cũng chẳng có TƯƠNG LAI!!!
Riêng đối với các loại truyện dịch từ nước ngoài thì được ca ngợi hết lời với Quỳnh Giao của Tàu Đài Loan, toàn những nhân vật sống “SIÊU THỰC” do một đầu óc bệnh hoạn tưởng tượng ra! Tiếp theo là nạn dịch hạch của con chuột cống Ba Tàu KIM DUNG qua các truyện chưởng của nó!!! Ổ vi trùng ôn dịch đó vẫn còn dấu ấn đặm đặc của những ngòi bút “CHỐNG CỌNG” trong bang Hội Cờ Đỏ, như con mụ Tôn Nữ Hoàng Hoa, thằng con chó sống Lão Móc cho đến nhóm thằng Lê Hùng!!!
Số còn lại là nạn nhân nằm trong khối sinh viên thì có bàn tay của VGCS chỉ đạo, đẻ ra đủ trò bát nháo. Để tỏ ra ta là “Trí Thức Tương Lai”, mở mồm ra là Sartre, ngậm mỏ lại thì chỉ nghĩ đến nào là Platon, Diderot, Hegels, Rousseau… hoàn toàn mù mắt, mù óc, không thấy thực tế diễn ra hằng ngày trong xã hội mà mình đang sống và cần phải có trách nhiệm như thế nào???
TÓM GỌN LẠI LÀ SÁU TIẾNG TỔ QUỐC – DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM đã bị xoá bỏ trong đầu óc của từng người trong cái xã hội bị lèo lái bởi LŨ CẨU TƯỚNG NÔ TÀI VÀ QUAN THÀY có sự cố vấn hữu hiệu của những tên VGCS được phép nằm vùng!!!
Xin hỏi quý quý bạn đọc, những điều Chính Khí Việt nêu trên, chắc gì người Việt Nam nào cũng đều biết và suy nghĩ nghiêm chỉnh. Vậy xin hỏi có chi tiết nào nhỏ nhoi nhất của cái gọi là Đệ Nhị Cộng Hoà giống -dù nhiều dù ít- với THỜI ĐỆ NHẤT VIỆT NAM CỘNG HÒA do LÃNH TỤ ANH MINH NGÔ ĐÌNH DIỆM LÃNH ĐẠO hay KHÔNG???
Khi được Nga Xô đổi tên cho từ “Đảng Cộng Sản Việt Nam” sang “Đảng Cộng Sản Đông Dương” thì phải thấy rằng Nga Xô thông qua cái gọi là “Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản” (thực chất là Bộ thuộc địa của Nga Xô để che dấu bộ mặt thật là Thực Dân Đỏ; vì cả tổ chức, cả đường lối hoạt động lẫn bỏ tiền nuôi đều do Nga Xô trực tiếp chỉ đạo và nuôi dưỡng), đã đặt mục tiêu XÂM LƯỢC cả ba nước trên bán đảo Đông Dương, lấy Việt Nam làm căn cứ địa của Nga Xô, và tập đoàn cộng sản Đông Dương là đội xung kích chủ lực.
Để chào đón việc được giao trọng trách đó, tập đoàn cộng sản Đông Dương đã tổ chức cuộc Xô Viết Nghệ Tĩnh 1930-1931. Kể từ đó tập đoàn cộng sản Đông Dương chưa bao giờ ngưng nghỉ việc làm lính đánh thuê cho Nga Xô trên mọi lãnh vực từ chiếm thuộc địa; tiêu diệt các tầng lớp rường cột; vô sản hoá toàn dân Việt Nam để buộc họ phải chấp nhân thân phận Nô Lệ Đỏ; tha hóa các tổ chức tôn giáo, nhất là Phật Giáo để Việt Gian Hóa tổ chức đó phục vụ cho cuộc xâm lược nhanh chóng và thiết lập bộ máy cai trị của Nga Xô được tinh vi, hiệu quả và bền vững trong cái tổ chức Việt Gian Cộng Sản với gốc Việt làm chiếc áo khoác!
Sau này cùng với Nga Xô, tập đoàn cộng sản Đông Dương còn buộc phải phục vụ cho Tàu bành trướng, vì lệ thuộc nhiều mặt nên từ nhen nhóm đến bộc lộ công khai một số nhân sự được Tàu bành trướng đào tạo để thành phe “giáo điều” chống lại phe tay sai trung thành của Nga Xô có tên là “xét lại”.
NHỮNG BẤT HẠNH MÀ TỔ QUỐC VÀ NHÂN DÂN VIỆT NAM PHẢI GÁNH CHỊU TỪ KHI NGA XÔ ĐƯA ĐƠN VỊ XÂM LƯỢC VIỄN CHINH CỦA NGA XÔ MÀ NHÂN SỰ LÀ GỐC VIỆT TRỞ VỀ VIỆT NAM, ĐỘI LỐT TRONG CÁI ÁO ĐẢNG CHÍNH TRI VÀ TRONG CÁI BÁNH VẼ “CÁCH MẠNG GIẢI PHÓNG DÂN TỘC, PHẢN PHONG, PHẢN ĐẾ”. SAU NÀY LẠI THÊM BÀN TAY NGÀN ĐỜI ĐẪM MÁU NGƯỜI VIỆT NAM CỦA TÀU BÀNH TRƯỚNG GÓP VÀO!
Những sự hiểu lầm về các khái niệm “Chiến Tranh Quốc Cộng” và “Chiến Tranh Uỷ Nhiệm” đã được phản biện ở những bài trước. Nay cần thiết phân biệt sự khác nhau giữa thời kỳ chống xâm lược của Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa dưới sự lãnh đạo của Tổng Thống Ngô Đình Diệm và nền Đệ Nhị VNCH do lũ việt gian phản tướng và các đảng phái vô tài hám danh ĐƯỢC chính phủ Hoa Kỳ điều hành.
1/ Sau khi được chính phủ Hoa Kỳ quăng cho khoảng 40 ngàn USD, lũ cẩu nô phản tướng (gọi chúng là cẩu nô vì cả bon chúng chỉ có giá trị khoảng 40 ngàn USD, trong khi đó một con chó ngao Tây Tạng hiện nay giá 2 triệu USD; như thế là vinh dự cho bọn chúng lắm rồi). Chúng đã ám sát tàn bạo và hèn hạ Tổng Thống Ngô Đình Diệm và những người cộng sự.
Cho nên phải thấy rằng trong nền Đệ Nhị VNCH tầng lớp cầm quyền hoàn toàn là lũ Việt Gian tay sai trung thành của Chính Phủ Hoa Kỳ. Còn những sĩ quan, quân nhân cấp dưới của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa và Nhân Dân Việt Nam Cộng Hòa vì thiếu thông tin, nên vẫn tiếp tục con đường chống quân xâm lược đỏ của Nga Xô và Tàu bành trướng qua công cụ của chúng là toàn bộ hệ thống chính trị của tập đoàn Việt Gian Cộng sản dùng máu xương của Nhân Dân Việt Nam cả hai Miền Nam – Bắc Việt Nam cho mục tiêu chiếm thuộc địa của Nga Xô và Tàu bành trướng trên cả ba nước Đông Dương. Nhờ lũ cẩu nô phản tướng và tập đoàn việt gian đầu trọc Ấn Quang mà chính phủ Hoa Kỳ đã có thể đưa quân vào Miền Nam Việt Nam theo kiểu: “đến không thèm hỏi, đi không thèm chào”, cho đến nay đã một nửa thế kỷ, vậy mà nhiều ngòi bút không chỉ của ngoại quốc mà của ngay người gốc Việt Nam vẫn tiếp tục rao bán của giả. THẬT LÀ BẤT LƯƠNG! Đấy cũng là một thứ bút nô phản lại quyền được biết sự thật của Nhân Dân Việt Nam! Nếu không cứ phải chịu ơn, quỳ lạy, van xin, cầu phúc, cầu nhân quyền ở Chùa Bà Banh vậy?!
Có bao giờ chúng ta tự hỏi Chính Phủ Hoa Kỳ lại âm mưu hạ sát Lãnh Tụ Ngô Đình Diệm của toàn dân Việt Nam, chỉ vì NGƯỜI không chấp nhận cho chính phủ Hoa Kỳ đem binh lính vào lãnh thổ Việt Nam để nắm lấy quyền điều hành cuộc chiến!?
Làm gì có chuyện tử tế một cách khẳng khái và vô tư như vậy? NGƯỜI TA KHÔNG MUỐN MÌNH PHẢI CHẾT VÌ NGƯỜI TA MÀ CỨ LẠI ĐÒI CHẾT THAY CHO NGƯỜI TA BẰNG CÁCH NHẤT ĐỊNH MUỐN CHẾT THAY NÊN PHẢI ÁM SÁT NGƯỜI TA, thế là thế nào???
Sự thật đã chứng minh rằng, kể từ khi chính phủ Hoa Kỳ đổ quan vào lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa và trực tiếp điều hành cuộc chiến mà lũ cẩu nô phản tướng cùng các đảng phái ma cô, ma bùn vẫn dùng cái mồi “chống cộng” để sử dụng lòng yêu nước của Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa chết cho nước cờ của ngoại bang!!! Tại sao chính phủ Hoa Kỳ giúp cho Đại Hàn, Tây Đức chống cộng lại thành công???
3/ Cái sự thật đó là chính phủ Hoa Kỳ đưa quân vào Việt Nam là giúp cho Tàu bành trướng có đủ lòng tin mà chống lại Nga Xô nhằm thanh lọc những phần tử thân Nga trong Đảng cộng sản Tàu, yên tâm Nga Xô sẽ không đủ can đảm động binh, vì có sự hiện diện của Người Mỹ ở Việt Nam. Và cái guồng máy chiến tranh đó đã sẵn sàng kể cả việc đã có Hiệp Định phòng thủ chung với Đài Loan và viện trợ thay mới vũ khí cho Đài Loan. Không phải chính phủ Hoa Kỳ lo sợ Tàu Mao đánh Đài Loan với trò bắn đại bác vào các đảo Bành Hồ và Mã Tổ. Cái đó chỉ là tạo lý cớ cho việc chính phủ Hoa Kỳ ký Hiệp Định phòng thủ chung và trang bị vũ khí mới cho Đài Loan mà thôi. Nếu như Nga Xô động thủ như ở Ba Lan, Tiệp Khắc, Hungary thì “quốc - cộng” của Tàu sẽ liên hiệp chống Nga Xô như đã từng chung sức chống Phát Xít Nhật!
Vì thế, ngày 5 tháng 8, 1965 thì phi cơ Hoa Kỳ mở đầu đánh ra Nghệ An và Hòn Gai, rồi theo chiến thuật leo thang dần dần tới tận Lai Châu, Lào Cai, Lạng Sơn, Cao Bằng. Thì đến 16 tháng 5, 1966, Mao bắt đầu cái trò gọi là “Đại Cách Mạng Văn Hóa Giai Cấp Vô Sản”, mà mục tiêu thực sự là tiêu diệt và loại bỏ các nhân vật chóp bu trong đảng cộng sản Tàu và binh lính Tàu có xu hướng thân Nga. Nghĩa là có đường lối khác với Mao.
Mao đã sử dụng đúng bài bản là dùng “hồng vệ binh” gây ra hỗn loạn xã hội, vô chính phủ, từ đó mà cướp được toàn bộ quyền lực vào trong tay mình.
Cũng xin lưu ý là Mao cho làm cách mạng văn hóa khắp nơi trừ Tân Cương do Mao chỉ định nguyên soái Trần Vân nắm quyền. Vì ở đó có cơ sở nguyên tử, do ai gián tiếp giúp thì chắc quý bạn đọc đã thừa biết!
Sau đó Mao được suy tôn theo cung cách gọi là “sùng bái cá nhân” mà Đại Hội 20 của Đảng cộng sản Nga Xô đã lên án.
NGA – HOA từ đó thành kẻ thù không đội trời chung. Sự việc diễn biến về sau đã được công bố trong nhiều tài liệu cho nên không cần thiết phải nêu ra ở đây.
KẾT LUẬN
Nếu tập đoàn Việt Gian Cộng Sản đã và đang là tội phạm rước Nga Xô và Tàu bành trướng vào để đặt ách thống trị Việt Nam, thì lũ cẩu nô phản tướng, đảng phái lưu manh cũng có đầu óc và hành động việt gian, cùng với tổ chức GIẶC TRỌC ĐẦU ẤN QUANG mà nay là lũ Quốc Doanh Tôn Giáo và bè lũ Quảng Độ, trí nô, chống cộng cuội, dân chủ cuội… cũng đã và đang là tội phạm góp phần rất lớn với tập đoàn Việt Gian Cộng Sản trong việc DUY TRÌ NHÂN DÂN VIỆT NAM làm chuột trong phòng thí nghiệm; đất nước, núi sông, biển đảo của Việt Nam thành nơi thí nghiệm các loại vũ khí kể cả vũ khí hoá học và vũ khí vi trùng cũng như là đấu trường để các siêu cường thử gân cốt của nhau và thí nghiệm các chiến lược chiến tranh cục bộ nhưng trước mắt là bán được những vũ khí cũ để sản xuất ra loạt vũ khí mới. Chắc chắn tiền lời không phải là nhỏ!!!

Số phận Nhân Dân và Tổ Quốc Việt Nam phụ thuộc vào sự thức tỉnh theo tinh thần Tổ Quốc – Danh Dự - Trách Nhiệm. Giữ và Thực Hiện được 6 chữ đó sẽ làm cho người Việt Nam thực sự là chủ của bản thân mình và Tổ Quốc của mình. Trên nền móng đó mới xây dựng được đất nước Việt Nam theo hướng văn minh, tiến bộ, đoàn kết để bảo vệ và xây dựng Tổ Quốc.Vì thế cần phải thấy kể từ lũ cẩu nô phản tướng lập ra nền Đệ Nhị VNCH, thì cuộc chiến chống xâm lược Nga Xô và Tàu bành trướng với sự tham gia của lính Hoa Kỳ đã thành Cuôc Chiến Tranh Ma Quỷ.
(Con Chó Ngao với giá 2 Triệu USD. Lý Do: Vì Chúng Rất Trung Thành với chủ)===>(Cả Lũ Cẩu Nô Phản Tướng mới chỉ đáng khoảng 40 Ngàn USD. Lý Do vì đám cẩu nô này là loại chó phản chủ)
Ai thua, ai thắng đã quá rõ ràng và con đường cho Việt Nam, Độc Lập, Tự Do, Phồn Vinh chỉ có Duy Nhất Một: ĐÓ LÀ CON ĐƯỜNG LÃNH TỤ NGÔ ĐÌNH DIỆM CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM ĐÃ VẠCH RA VÀ ĐÃ CÓ HIỆU QUẢ THIẾT THỰC TRONG THỰC THI
--------------------------
NHỮNG TỘI PHẠM LÀ AI?
Hiện trạng bi thảm của Nhân Dân và Tổ Quốc Việt Nam đều bắt nguồn từ hai bọn tội phạm như đã phân tích và nêu danh trong những bài bình luận vừa qua. Đó là:
- Tập đoàn Việt Gian Cộng Sản.
- Lũ Cẩu Nô Phản Tướng và các Đảng Phái bất tài, hám danh như Việt Nam Quốc Dân Đảng của Vũ Hồng Khanh; như Đại Việt Quốc Dân Đảng của Nguyễn Tường Tam; Đại Việt của Hà Thúc Ký cũng như các hệ phái Đại Việt khác. Và các Hội Đoàn chủ yếu là lũ Việt Gian đầu trọc Ấn Quang mà hiện thân của chúng hiện nay là bọn Quốc Doanh đội lốt Phật Giáo và Tổ Chức của Việt Gian Quảng Độ. Hai nhóm này làm nhiệm vụ tay phải và tay trái của tập đoàn Việt Gian Cộng Sản. Nghĩa là hoạt động chủ yếu của chúng ở trong Việt Nam do tụi Quốc Doanh đội lốt Phật Giáo chịu trách nhiệm. Còn tổ chức của Việt Gian Quảng Độ thì chịu trách nhiệm những người không chấp nhận Quốc Doanh Phật Giáo ở trong nước cũng như hầu hết sự hoạt động của chúng là tìm cách Việt Gian Hóa Phật Tử ở Hải Ngoại!
Xương người Việt Nam chất thành núi, máu người Việt Nam chảy thành sông. Biển đảo, núi rừng, sông suối, tài nguyên bị tàn phá, bị xâm chiếm. Xã hội thì tha hóa, đạo đức thì bị băng hoại, các Truyền Thống Việt bị xoá bỏ, lai căng chẳng ra Tây cũng chẳng ra Tàu. Những hiện tượng nhố nhăng và tởm lợm này đang diễn ra hằng ngày từ thành thị đến nông thôn Việt Nam. Tương lai của Nhân Dân và Đất Nước Việt Nam đến nay vẫn còn mờ mịt trước viễn cảnh tái lập CUỘC CHIẾN MA QUỶ, có thể dẫn tới sự mất nước và Nhân Dân Việt Nam lại phải phiêu bạt để trở thành sắc dân thiểu số ở các nước trên thế giới để tạm cư hoặc định cư!
Ai cũng có thể hiểu sự tàn phá đó là bất đầu từ sự tranh giành để độc tôn ban ơn, phát lộc cho cả thế giới của ba siêu cường Nga, Tàu và Hoa Kỳ.
Nhưng một câu hỏi cũng cần phải đặt ra là tại sao không ít nước vẫn giữ được mình trong vòng xoáy của các siêu cường như Đài Loan, Nam Hàn, Bắc Hàn, Philippines, Indonesia, Thái Lan, Mã Lai, Brunei cho đến Singapore và ngay cả Miến Điện???
BÀI HỌC LỊCH SỬ CỦA VIỆT NAM
Lịch sử thế giới cũng như lịch sử của Việt Nam đã có biết bao bài học thực tế chứng minh cái chân lý rằng “chẳng ai cho ai không điều gì mà không có lợi cho mình”, “chẳng nước nào giúp nước nào một cách vô tư”!
Chính nước Việt Nam cũng thế, nếu không thì làm gì có Châu Ô, Châu Rí, đất đai mở đến tận Cà Mau. Và Việt Nam cũng là nạn nhân bị hán hóa mất cả Lưỡng Quảng vậy!!!
1/ Về Phía Tập Đoàn Việt Gian Cộng Sản:
Trí thức là vốn quý của một Quốc Gia. Ở Việt Nam xưa kia, các Khoa Cử nhằm chọn hiền tài để chỉ đạo việc dựng nước và giữ nước. Đến Nhà Lê, thi cử được tổ chức đều đặn nhất là dưới Triều Vua Lê Thánh Tông vì “HIỀN TÀI LÀ NGUYÊN KHÍ CỦA QUỐC GIA” trở thành quan niệm chính thống trong công cuộc dựng nước và giữ nước, xây dựng xã hội phồn vinh.
Đó là lý do các giai đoạn Việt Nam bị quân xâm lược Tàu, rồi đến thực dân Pháp, Phát Xít Nhật, thực dân đỏ Nga Xô, và Tàu bành trướng…. cho đến Hoa Kỳ, Pháp, Nhật thời nay đều quan tâm đào tạo những trí thức Việt Nam để làm kẻ chỉ đường cho Nhân Dân Việt Nam đi tìm trái SUNG VÀNG nơi các nước họ được đào tạo. Nghĩa là thả cái mồi thực “trí tuệ Việt Nam” để đi tìm cái ảo, giống hệt chuyện con chó trong ngụ ngôn của La Fontaine!
Không phải ngẫu nhiên mà tập đoàn Việt Gian Cộng Sản đã đặt khẩu hiệu hành động của chúng trong việc tiêu diệt bốn tầng lớp rường cột của Việt Nam lại xếp cho TRÍ lên hàng đầu để Đào Tận Gốc, Trốc Tận Rễ! Cũng như chúng là kẻ diệt TRÍ, nhưng cũng chính chúng đề ra khẩu hiệu trong giáo dục đào tạo là “XÂY DỰNG ĐỘI NGŨ TRÍ THỨC XÃ HỘI CHỦ NGHĨA ngày càng lớn mạnh”!
Những khẩu hiệu hành động đó hiển nhiên không do tập đoàn Việt Gian Cộng Sản nghĩ ra, mà đó là chúng thực hiện theo lệnh của CHỦ NHÂN thực dân Đỏ Nga Xô của chúng và sau này thêm cả Tàu bành trướng.
Cho nên một điều quan trọng là phải thấy được cái tổ chức Việt Gian Cộng Sản chỉ có thể tồn tại, phát triển và lớn mạnh như hiện nay chính là công lao khuyển mã của lũ TRÍ THỨC do thực dân Pháp đào tạo vốn đã được giáo dục để trở thành công cụ của thực dân Pháp. Nghĩa là họ đã bị tẩy rửa TÍNH DÂN TỘC TRONG BẢN CHẤT!
Những người Việt Nam yêu nước cần phải ghi ơn các ngòi bút thấm đậm tinh thần dân tộc, không bị tẩy rửa như các vị: Vũ Trọng Phụng, Phan Khôi, Nam Cao, Tam Lang, Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu, Tú Xương, Nguyễn Khuyến… vì tác phẩm của các vị đó đã vẽ trung thực hình ảnh cuộc sống, tâm tư… của cái lũ TRÍ THỨC bị các loại thực dân xóa bỏ TÍNH DÂN TỘC trong tư tưởng của họ. Đặc biệt là trong tác phẩm “SỐ ĐỎ” nhà văn tiên tri, đại tài Vũ Trọng Phụng đã mô tả những nhân vật có thật chỉ bị đổi tên khi đưa vào tác phẩm. Thí dụ như Hoàng Văn Hoan và cha con Bùi Kỷ. Còn tác giả Phan Khôi thì đã viết “Một việc rất có ảnh hưởng đến tâm thuật của sĩ phu: cách chức và khai phục Ông Ngô Đình Diệm” rằng: “Thật, chúng tôi nói 50 năm nay mới có một người như Ông Ngô Đình Diệm, không phải là nói quá”. (Báo Tràng An (Huế) Số 9. 29 Mars 1935), Trang 1. Phan Khôi:Tác Phẩm đăng báo 1935, Lại Nguyên Ân sưu tầm và biên soạn. Nhà xuất bản Trí Thức Hà Nội. Phát hành tháng 10, 2013).
Và tác giả Phan Khôi đã nhận xét về tập đoàn Việt Gian Cộng Sản là “Cây Cứt Lợn” và đổi tên cho loại cây đó là “Cây Cộng Sản”; và gọi đại tội đồ Hồ Chí Minh là “Ông Bình Vôi” (Càng Sống Càng Tồi, Càng Sống Càng Bé Lại- Theo thơ của Lê Đạt).
Bản chất của Nhân Dân Việt Nam là cần cù, sẵn sàng hy sinh tính mạng và tài sản vì Tổ Quốc; tôn trọng những người khoa bảng và hơi tự ti vì cho rằng các bậc khoa bảng là “Nguyên Khí Của Quốc Gia” nên đi theo người khoa bảng mà quên và cũng không đủ thông tin để nhận xét xem con đường bọn họ dẫn dắt đúng hay sai, phục vụ cho thế lực nào???
Đấy chính là điểm YẾU CƠ BẢN của người dân Việt Nam nên hay bị các thế lực xâm lược lợi dụng thông qua LŨ TRÍ THỨC NGỰA do họ đào tạo!!!
Thằng Việt Gian Trần Văn Hương
LƯU Ý 5: Chính Khí Việt đã chứng minh để hầu quý bạn đọc trong và ngoài nước với những chứng cớ cụ thể, nhất là đối với người Dân Miền Nam Việt Nam, dù ở thành thị hay nông thôn, dù là quân nhân hay dân sự…. ở tuổi thành niên 1975 trở về trước CHẮC CHẮN PHẢI BIẾT! Đó là guồng máy nhà nước của cái gọi là Đệ Nhị Cộng Hoà, thực chất 100/100 là nguỵ quyền Việt Gian!!!
Những phần bên trên, Chính Khí Việt đã lôi cổ lũ nô tài phản tướng Việt Gian.
Chính Khí Việt lại xin lôi cổ lũ dân sự, trong đó có một thằng việt gian cộng sản nằm vùng rất quan trọng, nhưng có thể nói rằng, cho đến nay cả tập đoàn VGCS lẫn tên tay sai nằm vùng đó của chúng vẫn tưởng rằng tên này được hạ cánh an toàn. Nhưng chúng đã lầm to, bởi vì Chính Khí Việt sẽ lôi đầu thằng này ra trong cuộc chiến dùng bút để đập tan truyền thông việt gian cộng sản cùng với Hội Cờ Đỏ của chúng ở cả trong và ngoài Việt Nam
Thằng VGCS nằm vùng này chính là THẰNG TRẦN VĂN HƯƠNG!!!
Thằng này là Phó Tổng Thống của thằng PHẢN QUỐC CẨU TƯỚNG NÔ TÀI NGUYỄN VĂN THIỆU. Nó đã đóng góp phần rất quan trọng nhưng ít người chú ý đến, trong việc bàn giao quyền lực từ nguỵ quyền việt gian Nguyễn Văn Thiệu sang cho thằng cẩu nô tài Dương Văn Minh, để thằng này BÀN GIAO TOÀN BỘ NHÂN DÂN VÀ ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM CỘNG HOÀ cho tập đoàn VGCS, công cụ của thực dân đỏ Leninnist Nga – Tàu.
Vậy thằng Trần Văn Hương này là ai???
Thằng này đã từng là một cán bộ lãnh đạo cao cấp của cái gọi là Việt Minh (đã bị tập đoàn Hồ đại việt gian CƯỚP cái danh xưng đó)!
Nó cùng hoạt động chung với một người bạn chí thân của nó là thằng Đặng Quang Minh, cha đẻ của Yung Krall (Đặng Mỹ Dung). Nó đã từng được gặp gỡ và được sự tin tưởng của hai thằng đại việt gian Lê Duẩn và Lê Đức Thọ. Sau năm 1954 nó đã từ bưng vào thành hoạt động với tư cách là một nhà giáo kỳ cựu, theo đúng chỉ thị của Hội Nghị Bộ Chính Trị mở rộng do đích thân thằng Hồ Đại Việt Gian triệu tập và trụ trì, trong cái gọi là Hội Nghị VI, Khoá 2 ngay trước khi Hiệp Định Geneve về Việt Nam được ký kết. Nội dung của cái Hội Nghị 6, Khoá 2 đó là, như Chính Khí Việt đã rất nhiều lần đề cập tới khi vạch mặt bè lũ Hứa Vạng Thọ và Trương Minh Hoà.
Trong phần nói về “Cách Mạng Miền Nam”, chúng chỉ thị ra lệnh cho cái gọi là Trung Ương Cục Miền Nam tiếp tục phải DUY TRÌ LỰC LƯỢNG tối đa ở Miền Nam Việt Nam cũng như phải thu thập và cất giấu vũ khí các loại. Những cán bộ việt gian cộng sản trước đây đã ra công khai thì phải thay đổi chỗ ở, thay đổi phương pháp đấu tranh, nghĩa là “hoạt động công khai kết hợp với bán công khai, xây dựng và mở rộng tổ chức, tiếp tục làm cách mạng ở Miền Nam Việt Nam”.
Nếu như thằng Đặng Quang Minh đã được thằng Lê Đức Thọ lệnh đưa con trai của nó tên là Đặng Quang Khôi theo đoàn tập kết ra Bắc và được đặc biệt cho đi học tại Nga Xô cho đến khi được lựa chọn để học về ngành “tên lửa”, thì thằng con trai của thằng Trần Văn Hương cũng được cho theo đoàn tập kết ra Bắc và nó cũng được cho qua Nga Xô để học về lái máy bay phản lực (các loại máy bay MIC của Nga). Ngày Quốc Nạn xảy đến với Miền Nam Việt Nam, trong lúc lũ Phản Tướng, lũ dân sự làm việt gian nằm vùng, rung đùi nhâm nhi rượu vang ở nước ngoài thì tại Saigon thằng Trần Văn Hương cùng gia đình cũng hớn hở ăn tiệc đoàn tụ với thằng con trai “tập kết” ra Bắc năm xưa, nay nó đã trở về với cấp bậc Đại uý Không quân của VGCS, nó cũng hãnh diện với một xấp giấy khen từ khi còn là sinh viên sĩ quan cho đến khi là phi công lái máy bay MIC, đã tham gia bắn rơi máy bay “của giặc lái Đế Quốc Mỹ”, và đã được ghi tên trong danh sách "Chiến Sĩ Thi Đua" của binh chủng Không Quân VGCS!!!
Do thành tích nằm vùng đó nên thằng Trần Văn Hương trong vai trò Phó Tổng thống của thằng đại việt gian Thiệu, cả ngày chỉ làm thơ “gãi háng lăn tăn” và phụ trách về chống tham nhũng cùng với con quạ Trần Hữu Thanh, Nguyễn Văn Kim (Đại Việt)… để làm rối loạn cả ngoài xã hội lẫn trong quân ngũ. Nhưng kết quả ít ai chú ý là một vị tướng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, yêu nước, có tài, liêm khiết…đột nhiên bị bắn chết. Kẻ bắn chết chính là thằng cẩu tướng nô tài Nguyễn Văn Toàn mà nó khai là do lúc rút súng ra sơ ý bị cướp cò nên gây ra án mạng. Tại sao hai viên tướng ngồi với nhau lại tự nhiên rút súng lục để lau chùi nhỉ? Làm tới tướng mà không biết những quy định khi rút súng ra khỏi bao??? Và tại sao cái án sát nhân đó lại bị cho chìm vào lãng quên??? Sau đó tướng Nguyễn Văn Hiếu được biệt phái giúp thằng Trần Văn Hương trong vấn đề chống tham nhũng, nhưng tại sao thằng Trần Văn Hương lại ngậm miệng như chó ngậm cứt?
Mọi người cũng không chịu chú ý tới chi tiết việc thằng Trần Văn Hương được công nhận ngay lập tức là “công dân Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”? Và từ đó nó lặng lẽ hưởng thụ điền viên không bị ai sách nhiễu? Nhất là cái lũ cuội dân chủ cũng như lũ bút nô đóng vai “đấu tranh cuội” đang giữ vai trò "Khung" của Hội Cờ Đỏ cả trong và ngoài Việt Nam.
Nhân danh một người Việt Nam đi theo tôn chỉ Tổ Quốc – Danh Dự - Trách Nhiệm, hôm nay Chính Khí Việt xin phép được lôi cổ thằng đại việt gian nằm vùng Trần Văn Hương này ra ánh sáng của sự thật, để các thế hệ sau hãy nhớ đến những tội ác của nó đối với nhân dân và tổ quốc Việt Nam để trừng trị nó đời đời kiếp kiếp trong lịch sử Việt Nam!!!
LƯU Ý 6: Khi nói đến vụ thằng việt gian Trần Văn Hương, Chính Khí Việt thấy cũng cần thiết phải đề cập đến một vấn đề liên quan trực tiếp đến đề tài mà Chính Khí Việt đã nêu ra nhưng chưa giải thích:
Sau khi đưa ra vấn đề này, Chính Khí Việt đã đặt ra mấy câu hỏi:
1/ Tại sao bài viết của VGCS lại hơi khác thường khi chúng sử dụng hai chữ “Tổng Thống” mà không kèm theo các tiếng “NGUỴ QUYỀN SAIGON” như thói quen của chúng?
Xin thưa với quý bạn đọc rằng sở dĩ nó không sử dụng chữ Nguỵ Quyền Saigon với thằng Dương Văn Minh trong vai trò Tổng Thống, bởi vì nếu thằng Dương Văn Minh là tổng thống của một nguỵ quyền thì việc bàn giao quyền lực của thằng Nô Tài Dương Văn Minh cho tập đoàn VGCS sẽ KHÔNG CÒN GIÁ TRỊ NỮA.
2/ Câu hỏi thứ hai: Tại sao VGCS lại sử dụng cụm chữ “Lệnh Buông Súng” mà không gọi là “Lệnh Đầu Hàng”?
Chính Khí Việt xin phép được giải mã cách chơi chữ của VGCS như sau:
Khi chúng dung cụm chữ “Lệnh Buông Súng” mà không có phần tiếp vĩ ngữ thì phải hiểu thằng cẩu nô Dương Văn Minh chỉ cho “lệnh buông súng” mà thôi, chứ nó không là bảo BUÔNG SÚNG để đầu hàng. Cho nên việc Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà tiếp tục chiến đấu hay buông súng đầu hàng là do quyến định của chính họ!!!
Do không hiểu cách dùng chữ của VGCS cho nên những người buông súng rồi lại đăng ký “học tập cải tạo” là kẻ bị mang tội là đầu hàng giặc chứ không phải thằng Dương Văn Minh ra lệnh cho họ đầu hàng. Vì khi Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà đầu hàng địch rồi thì đương nhiên những người cầm đầu nguỵ quyền Việt Gian Đệ Nhị Cộng Hoà, tức lũ cẩu tướng và lũ việt gian nằm vùng trong vai dân sự phải trốn khỏi Miền Nam Việt Nam là việc làm đúng đắn và cần thiết… “để hy vọng còn phục quốc???”.
Thế là cái cách chơi chữ này của VGCS đã khiến cho nạn nhân trở thành tội phạm (vì tự nguyện đầu hàng VGCS). Còn lũ phản quốc, cẩu tướng nô tài từ là “Tội Đồ của Dân Tộc” thì nay biến thành “Nạn Nhân Ngoài Ý Muốn”!!!
3/ Chính từ những ý kiến giải thích về “Nghệ Thuật Tung Hứng Chữ Nghĩa” là một công cụ cực kỳ nguy hiểm của VGCS mà những người vẫn coi mình là “Chống Cộng” cũng như lũ “CHỐNG CỌNG”, chỉ kể từ 1975 tới này 2018 là 43 năm mà vẫn không biết đến thì thật là ĐÁNG BUỒN.
Cho nên VGCS mới không dùng cụm chữ “RA LỆNH” mà chúng lại dùng cụm chữ “PHỔ BIẾN” để những ai được nghe thì tự hiểu, tự biết là do họ lựa chọn và quyết định!!!
B) BA TRIỆU ĐỒNG (VN) TIỀN MÁU CỦA CIA THUÊ MỘT SỐ CẨU NÔ TÀI PHẢN TƯỚNG, PHẢN TÁ ĐỂ GIẾT T.T ANH MINH NGÔ ĐÌNH DIỆM
đảo chánh 1-11-1963

Đảo chánh 1963 - hội đồng quân nhân cách mạng
đại tá Nguyễn Văn Thiệu ngồi hàng sau, thứ 4 từ bên phải
“Dưới Đây là phiếu đệ trình của Th/tá Hoa, vế việc phân phối số tiền MÁU mà đám cẩu nô tài phản tướng chia nhau.
Phiếu đệ trình,
Ngày 14 tháng 8 năm 1971
Trích yếu: Về số bạc ba triệu đồng của ông Conein cho mượn để thù lao các đơn vị trong ngày Cách mạng 1/11/63.
Kính thưa trung tướng,
Số bạc 3 triệu đồng của ông Conein cho mượn thì đã được trung tướng chỉ thị cấp cho những người sau đây:
Ngày 1/11/63, T/T/TMT Trần thiện Khiêm nhận ………………. 500,000 $
(do đại tá Đặng văn Quang làm biên nhận)
Ngày 1/11/63, T/T Tôn Thất Đính tư lệnh Quân đoàn 3 nhận 500,000 $
(do đại úy Phạm viết Hùng nhận)
Ngày 10/11/63, TT Tôn thất Đính có nhận thêm ………………… 100,000 $
Ngày 4/11/63, tặng Sư Đoàn 5 …………………………………… 50,000 $
(do đại tá Nguyễn văn Thiệu nhận)
Ngày 5/11/63, tặng liên đoàn TQLC của đ/tá Lê nguyên Khan 100,000$
(do đại úy Quế nhận)
Ngày 5/11/63, đại tá Trần ngọc Huyến thị trưởng Đàlạt nhận… 100,000$
Ngày 9/11/63, thiếu tá Phan hòa Hiệp trường thiết giáp nhận … 100,000$
Ngày 19/11/63, đại úy Đào ngọc Diệp câu lạc bộ TTM nhận ..... 100,000$
Tổng cộng ………………………………………………… 1,550,000$
Tất cả số tiền 1,550,000 $ trên đây đều có biên nhận (đính kèm).
Như vậy còn lại 1,450,000 $, trung tướng cũng tặng cho anh em nhưng không có chữ ký biên nhận.
Nếu tôi nhớ không lầm thì trung tướng đã tặng cho các ông sau đây:
- Trung tướng Dương văn Minh
- Trung tướng Lê văn Kim
- Trung tướng Tôn thất Đính
- Thiếu tướng Nguyễn hữu Có
- Thiếu tướng Trần ngọc Tám
- Trung tướng Nguyễn Khánh
- Trung tướng Đỗ cao Trí
Ngày 14 tháng 8 năm 1971
Ký tên
Hoa”

Đảo chánh 1-11-1963 - Henry Cabot Lodge Jr. & Trần Văn Đôn

Đảo chánh 1-11-1963 - Cựu phó tổng thống nay là Tân thủ tướng Nguyễn Ngọc Thơ
C) NGUYÊN NHÂN CÁI CHẾT CỦA TT DIỆM
Cố Nhà Văn Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
Vấn đề trên do nhà báo Đinh Từ Thức đặt ra. Nhưng theo thiển ý, cụ Thức giải thích thiếu minh bạch và chính xác. Người viết xin được làm tiếp công việc này. Cụ ĐinhTừ Thức là một nhà báo gạo cội, nổi danh trong làng báo Saigon trước năm 1975 với bút hiệu “Sức Mấy,” thời mà chúng tôi chỉ là một tên lính mới tò te, vừa thay bỏ chiếc quần rách đít vì chà lết trên chiếc ghế nhà trường bằng bộ đồ kaki rộng thùng thình, trông chẳng giống con giáp nào. Cụ Thức mới vừa cho ra đời bài viết có nhan đề là “50 năm sau biến cố 1/11/1963: xét lại nguyên nhân và hậu quả.” Bài của cụ Thức tương đối hơi dài với rất, rất nhiều dữ kiện trưng dẫn. Điều đó chứng tỏ tác giả là một học trò ngoan của Cửa Khổng, thuộc và thực hành đúng câu giáo huấn nơi Sân Trình “tố đa, khán đa, thương lượng đa.” Tôi nhớ cụ Thức có gởi bài lên internet, nhưng lại do một nhân vật mà tôi “kỵ” posted nên không mở ra đọc và delete ngay. Mãi gần đây, có người bạn phương xa gọi hỏi tôi: “đã đọc bài của Sức Mấy chưa?” Tôi làm bộ như không biết, hỏi lại: “chưa, mà ở đâu?” Người bạn chắc không nhớ rõ nên trả lời dấm dớ: “thì tìm mà đọc chứ làm sao tôi biết nó ở đâu bây giờ.” Tôi phải khổ công mò mẫm vào mấy trang web thường lui tới mới thấy nó nằm trong “Ba Cây Trúc” của cụ Lê Hùng tận bên Bỉ. Tôi moi ra nghiền ngẫm - vì của cụ Sức Mấy mà - Thật tình, tôi đọc đi đọc lại rất nhiều lần, cố ý tìm cho ra, xem cái “HuyềnThoại Ngô Đình Điệm” của cụ Sức Mấy là gì, nhưng mơ hồ quá. Đọc chán mà vẫn không tìm ra. Tôi suy nghĩ đắn đo, có nên viết, và phải viết thế nào để giúp cụ Đinh Từ Thức tìm ra được cái nguyên nhân của việc lật đổ TT Ngô Đình Diệm và chính quyền của ông, trả lại hai chữ “HUYỀN THOẠI” về cho nguyên thủy của nó là “SỰ THẬT” mà không gây thêm rối rắm trong dư luận. Hiện nay, bọn bất lương và bè lũ tay sai VGCS tung ra rất nhiều luận điệu hàm hồ nhằm mục đích nhục mạ TT Ngô Đình Diệm và nền Đệ I VNCH, điên cuồng và thậm tệ. Nhiều người vì tinh thần yêu công lý và sự thật đã phải phản ứng lại vì không cầm được bực tức. Dư luận vì thế biến thành bất ổn, và cộng đồng trở nên xáo trộn do việc lời qua tiếng lại giữa đôi bên. Không phải tôi sợ bị chửi, mà sợ tình trạng do đó càng trở nên tồi tệ thêm. Chẳng ích lợi gì. Tôi đắn đo là vì thế. Hơn nữa còn sợ vô lễ với một bậc tôn trưởng.SỰ THẬT hay HUYỀN THOẠI (Xin lưu ý bạn đọc trước: vì sợ dài dòng, chúng tôi sẽ cố gắng tối đa giới hạn việc trích dẫn và vắn tắt lời lẽ.) Cụ Đinh Từ Thức trình bầy tư tưởng, nêu lên như một luận đề: Việc Mỹ giết TT Ngô Đình Diệm với mục đích để đổ quân vào VN, và từ đó mọi người xưa nay ca tụng TT Diêm là nhà lãnh đạo đã hy sinh vì Tổ Quốc chỉ là một huyền thoại. Sau đó, cụ đưa ra rất nhiều dẫn chứng để bảo vệ luận đề của mình. Cuối cùng, cụ kết luận bằng một lời khuyên cho những người ôm ấp cái huyền thoại này rằng: “Những gì chưa rõ ràng từ nửa thế kỷ trước ngày nay đã được sáng tỏ. Chỉ với những sự thật được phơi bầy đã đủ chứng tỏ cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, tuy là người cũng có khuyết điểm, nhưng là một nhà lãnh đạo yêu nước, đạo đức và đáng kính. Những người yêu mến ông không cần hun đúc tình cảm của mình dựa trên một huyền thoại, là ông đã hy sinh chỉ vì chống lại chủ tâm của Mỹ đưa quân chiến đấu vào Việt Nam. Chính nghĩa chỉ tồn tại khi dựa trên sự thật. Chính nghĩa dựa trên huyền thoại, cũng chỉ là huyền thoại.” Cũng may mà cụ Thức còn thừa nhận, cố TT Ngô Đình Diệm là một nhà lãnh đạo yêu nước, đạo đức, và đáng kính. Bài viết của cụ Đinh Từ Thức đưọc chia ra làm 2 phần và đăng trên internet làm hai kỳ trước sau. Phần một, cụ ghi lại một số thông tin và nhận định của vài giới trí thức, học giả, và của một số người VN làm việc gần kề TT Diệm. Phần hai, cụ trình bầy những ý kiến xung đột trong chính quyền Kennedy về các vấn đề nên hay không nên lật đổ TT Diệm và đem quân tác chiến Mỹ vào VN. Ở phần một, cụ liệt kê tên tuổi của một số tác giả đã ấp ủ và nuôi dưỡng cái mà cụ gọi là “huyền thoại Ngô Đình Diệm.” Cụ viết lan man, không tập trung vào một chủ điểm nhất định. Có thể tóm tắt ý tưởng của cụ Thức trong một trích đoạn do chính cụ viết sau đây: “Trong suốt 50 năm qua, đã có rất nhiều người, nhiều đến nỗi không thể liệt kê hết ở đây, gồm cả những “bình luận gia”, “học giả” hay “sử gia”, hầu như ai cũng nói giống nhau, như một sự thật hiển nhiên, không cần dẫn chứng, là Mỹ đảo chánh để có thể mang quân vào trực tiếp tham chiến ở Việt Nam, vì ông Diệm chống lại việc này. Theo “huyền thoại” này, Mỹ phải lật ông Diệm như loại bỏ một chướng ngại vật, để có thể đổ quân vào VN. Đặc biệt là khẳng định này thông dụng trong dư luận người Việt, nhưng hầu như không được nhắc tới trong tài liệu và sách báo của Mỹ.” Những vị thức giả và những nhân vật mà cụ Thức nêu tên như, phía ngoại quốc: bà Ellen T. Hammer, một sử gia, bà Monique Demery, người cầm bút hình như chỉ là nghề tay trái. Phía Vietnam có: BS Trần Kim Tuyến, Lm Cao Văn Luận, ĐT Nguyễn Hữu Duệ. Những người VN được nêu danh tánh tin tưởng rằng TT Ngô Đình Diệm chống việc đem quân đội chiến đấu Mỹ vào VN nên bị Mỹ lật đổ và giết chết. Nhưng theo cụ Đinh Từ Thức, lời họ nói không có căn cứ nên không đáng tin. Phía những người Mỹ còn tệ hơn, như bà Hammer chẳng hạn, chỉ thuật lại những gì nghe được từ những người VN kia nói ra. Nghĩa là chẳng có gì đáng tin cậy hơn. Cụ Thức chê người Mỹ: “Tôi chỉ được biết vài ba cuốn sách của Mỹ nói tới điều này, nhưng lại căn cứ từ sách báo Việt ngữ.” Ngoài ra cụ còn nhắc đến tên một số tác giả và nhân vật ngoại quốc nữa để làm chứng rằng, chính quyền Kennedy không chủ trương đem quân tham chiến tại VN. Những nhân vật này là: Arthur Schlesinger Jr. sử gia, Rufus Phillips, nhân viên CIA dưới quyền TT Lansdale, Robert Dallek, sử gia, Charles Barlet, nhà báo, Seymour Hersh, nhà báo, và một Linh mục Mỹ dòng Tên nhưng không có tên. Có một điều xác thực đáng lưu ý. TT Ngô Đình Diệm có xin Hoa Kỳ thêm quân viện để ông tăng quân số và vũ khí cho địa phương quân, nghĩa quân, cảnh sát, và yêu cầu gởi thêm nhân viên huấn luyện cho QLVNCH. Chuyện này khác hẳn với việc gởi quân tác chiến Mỹ. Sự việc có các tướng Taylor và Rostow làm chứng. Chuyện đáng thắc mắc là, tại sao cụ Đinh Từ Thức lại không tin tưởng ở những nhân chứng và các sách vở dù là của Mỹ. Muốn hiểu chuyện này thì tiên quyết phải biết cái nguyên tắc mà cụ tự đặt ra cho mình để đi tìm chân lý. Cụ viết: “Về phía Hoa Kỳ, ngay từ thời lập quốc, những lời nói việc làm quan trọng liên hệ tới chính quyền thường được ghi chép và lưu trữ. Nếu quả thật chính quyền Mỹ đã có ý định, hay chính thức đòi lập căn cứ quân sự, hay đưa quân vào trực tiếp chiến đấu ở Việt Nam, điều này chắc chắn phải được ghi lại trong những tài liệu công khai hay bí mật. Trong nửa thế kỷ qua, về mối liên hệ giữa Mỹ và Việt Nam, những người trong cuộc đã viết hồi ký, hoặc trả lời phỏng vấn về vai trò của mình, cũng như những tài liệu mật hay tối mật, phần lớn đã được giải mật, không thấy tài liệu nào nói tới ý định hay đòi hỏi của Mỹ muốn lập căn cứ quân sự thường trực tại Việt Nam.” Thì ra cụ Thức cho rằng chỉ có những sự kiện nằm trong các văn thư, tài liệu công khai hay bí mật của chính quyên phổ biến thì mới là sự thật, đáng tin cậy. Ngoại giả đều thiếu căn cứ và không đáng tin. Thế nhưng, điều lạ lùng là tác giả Đinh Từ Thức lại tỏ ra tin tưởng vào tiết lộ của thiếu tướng Lansdale, mặc dầu tiết lộ này cũng chỉ là chuyện “hearsay.” Cụ Thức kể rằng, vào tháng 10, 1961, TT Kennedy gửi cố vấn quân sự là Tướng Maxwell Taylor tới Sài Gòn để trực tiếp lượng định tình hình. Phái đoàn rời Washington ngày 17, ngoài Tướng Taylor còn cố vấn an ninh Walt Rostow, Tướng Lansdale và một số chuyên viên khác. Lansdale, chỉ được coi là chuyên viên trong phái đoàn, không được dự trù có mặt trong thành phần họp với ông Diệm. Nhưng khi phái đoàn vừa tới Sài Gòn, Lansdale đã được mời đi thẳng từ phi trường tới Dinh độc Lập họp riêng với anh em ông Diệm. Lansdale được ông Diệm cho biết ông vừa ban bố tình trạng khẩn trương để đối phó với trận lụt lớn ở miền Tây, và tình hình an ninh chung. Ông Diệm cũng hỏi thẳng Lansdale liệu ông có thể tin tưởng vào chính quyền Kennedy được không? Trong cuốn Edward Lansdale, the Unquiet American xuất bản năm 1988, tác giả Cecil B. Currey đã kể lại cuộc gặp gỡ giữa anh em Tổng Thống Diệm và Tướng Edward Lansdale tại Dinh Độc Lập ngày 18 tháng 10, 1961 (nguyên văn bản dịch): “Nhiều năm sau, Lansdale tiết lộ: “Tôi chưa bao giờ nói với ai điều này. Diệm xác nhận rằng ông đã yêu cầu chính quyền Hoa Kỳ gửi quân chiến đấu Mỹ tới Việt Nam. Lansdale buồn rầu nhìn bạn mình. “Phải chăng ông đã đạt tới tình trạng khiến ông sẽ phải cần đến họ để sống còn?” Ông Nhu có mặt, và giống như chuyến trước của Lansdale, bắt đầu trả lời thay cho anh mình. Lansdale chặn ông ta. “Tôi hỏi anh ông những câu đó, không hỏi ông!” Cả hai người Việt ngồi yên lặng một lúc. Rồi ông Diệm trả lời. “Ông muốn nói rằng tôi không nên yêu cầu gửi quân? Lansdale hỏi một câu khác. “Ông có cần họ không?” Ông Diệm không trả lời ngay và cuối cùng nói “Thật ra, không cần”. Lansdale dịu giọng góp ý “Nên giữ như thế”. Sau này ông nói, “Tôi chống lại việc mang quân chiến đấu tới. Tôi đã nhìn thấy người Pháp làm và phác họa rằng chứng ta cũng sẽ làm như họ thôi - ngay cả với ý hướng tốt.” (tr. 238) Lansdale lúc còn là một đại tá, đã từng một thời là cố vấn của TT Ngô Đình Diệm. Và theo cụ Thức, Lansdale rất thân với TT Diệm và được ông Diệm tin cẩn. Không biết Lansdale nói thế nào, nhưng nhà báo Currey khẳng định: “Diệm xác nhận rằng ông đã yêu cầu chính quyền Hoa Kỳ gửi quân chiến đấu Mỹ tới Việt Nam.” Cũng nên biết, Lansdale là người chống đem quân tác chiến Mỹ vào VN, nên khi nghe TT Diệm gợi ý việc Mỹ đem quân sang bảo vệ VN, Lansdale tỏ ra bất mãn. Thế nhưng ký giả Currey lại tự mâu thuẫn. Tức thì ngay sau câu “Diệm xác nhận rằng ông đã yêu cầu chính quyền Hoa Kỳ gởi quân chiến đấu Mỹ tới VN,” Ông lại viết: “Lansdale hỏi một câu khác: Ông có cần họ không? Ông Diệm không trả lời ngay và cuối cùng nói: Thật ra, không cần.” Như vậy thì TT Diệm tiền hậu bất nhất, hay nhà báo Currey viết câu sau chửi câu trước? Tóm tắt phần một, cụ Đinh Từ Thức khẳng đinh không có chuyện Mỹ đòi đem quân tác chiến vào VN, bởi vì không có tài liệu chính thức nào nói đến chuyện này cả. Và cụ còn nhấn mạnh thêm: tuy nhiên, có chứng cớ từ năm 1961 là, đã có nhiều đề nghị - từ cả giới quân sự và chính trị - đem quân Mỹ vào tham chiến ở Việt Nam. Nhưng điều quan trọng là, tất cả những đề nghị này, đều đã bị Tổng Thống John Kennedy bác bỏ. Trong phần hai, cụ Đinh Từ Thức trình bầy sự bất đồng trong chính quyền Hoa Kỳ và cũng phân chia các ý kiến ra làm hai phe, tạm gọi là phe dân sự và phe quân đội. Phe dân sự phần lớn nằm trong Bộ Ngoại Giao, chủ trương phải loại trừ TT Ngô Đình Diệm và người em của ông là ông cố vấn Ngô Đình Nhu ra khỏi chính quyền bằng một cuộc đảo chánh. Phe quân sự đa số là tướng lãnh thuộc Bộ Quốc Phòng chủ trương ngược lại là chống đảo chánh, và vẫn duy trì TT Diệm. Phe dân sự gồm các nhân vật chủ chốt là: Averell Harriman, George Ball, Roger Hilsman, và Mike Forrestal. Averell Harriman là Thứ Trưởng Ngoại Giao đặc trách Đông Nam Á, George Ball, Thứ Trưởng Ngoại Giao, Roger Hilsman, Phụ Tá Ngoại Trưởng đặc trách Đông Nam Á, và Michael Forrestal, nhân viên Hội Đồng An Ninh Quốc Gia tại Bạch Ốc. Trong số này, Harriman là đầu não của nhóm. Còn Forrestal chỉ là thứ thiên lôi chỉ đâu đánh đó theo chỉ đạo của Harriman. Những nhân vât chủ trương chống đảo chánh TT Ngô Đình Diệm nằm trong Bộ Quốc Phòng là Bộ Trưởng Quốc Phòng McNamara, Tướng Marxwell Taylor, và Tướng Paul Harkins. Robert Kennedy, Bộ Trưởng Tư Pháp, cũng nằm trong số này. Hai điểm chính yếu trong chủ trương của hai phe là việc thay đổi lãnh đạo tại VN, và chuyện Hoa Kỳ có nên đem quân tác chiến vào VN hay không. Hai phe hoàn toàn xung khắc nhau về hai vấn đề này. Tóm tắt như sau:- Phe dân sự chủ trương loại trừ TT Diệm, nhưng chống đổ quân tác chiến vào VN.- Ngược lại, phe quân đội chủ trương đem quân vào VN để thắng CS, nhưng chống lại việc lật đổ TT Diệm. TT Kennedy ý kiến ra sao? Theo cụ Thức thì TT John Kennedy đã nhìn nhận trách nhiệm về mình việc đảo chánh sát hại TT Diệm. Tuy nhiên theo cách trình bầy của Kennedy như báo chí sau này mô tả, thì đó chỉ là chuyện ông đứng mũi nên phải chịu sào. Nói cách khác là con dại thì cái phải mang. Thế thôi. Ông quyết định đảo chánh, nhưng rút lại quyết định không kịp nên phải chịu trách nhiệm. Thế nhưng, ông Kennedy tuyệt đối chống chủ trương gửi quân, và đã bác bỏ mọi đề nghị gửi quân sang VN. Như thế nên kể TT Kennedy đứng về phía phe dân sự trong Bộ Ngoại Giao. Còn TT Ngô Đình Diệm, nạn nhân của chính quyền Mỹ?- Thứ nhất, căn cứ vào bằng chứng của nhiều nhân vật có thẩm quyền xác nhận (có thể kiểm chứng qua nhiều bài viết trên các website và báo chí) người ta tin rằng TT Diệm không đồng ý việc đưa quân đội Mỹ vào VN, tức là cùng lập trường với Kennedy và phe dân sự trong Bộ Ngoại Giao.- Thứ hai, theo tiết lộ của Lansdale, được ký giả currey thuật lại thì TT Diệm có yêu cầu Mỹ đưa quân vào VN. Đây là sự xác nhận duy nhất TT Diệm có yêu cầu đổ quân mà cụ Thức nêu lên. Nếu thế là TT Diệm khác lập trường với Kennedy và Bộ Ngoại Giao Mỹ. Lịch sử và thực tế cho thấy, chính Kennedy và Bộ Ngoại Giao Mỹ đã ra lệnnh đảo chánh và thuê bọn tướng tá côn đồ giết TT Ngô Đình Diệm, một người đứng trên cùng một lập trường với Kennedy và Bộ Ngoại Giao Mỹ. Như vậy có phải là chuyện vô lý và vô luân không? Cọp dữ không ăn thịt con. Chó không ăn thịt đồng loại. Làm sao người lại sát hại người cùng chí hướng. Điểm phi lý này rất cần được giải thích, nhưng rất tiếc, cụ Đinh Từ Thức đã không giải thích. Còn như bảo rằng Mỹ phải lật đổ TT Diệm vì ông đã yêu cầu Mỹ đem quân vào VN theo như Lansdale tiết lộ cũng không ổn. Bởi vì theo lý luận của cụ Thức, đây không là phải tài liệu chính thức của chính phủ nên không tin được. TT Diệm bị giết vì chống việc đem quân Mỹ vào VN thì quá vô lý. TT Diệm bị giết vì yêu cầu đổ quân là chuyện không đáng tin. Rõ ràng cả hai đều không thể là nguyên nhân đưa đến cái chết cửa TT Diệm. Thế nhưng cụ Đinh Từ Thức kết luận: “việc Mỹ tham chiến ở Việt Nam không phải là nguyên nhân, mà là hậu quả của cuộc đảo chánh 1-11-1963.” Và như thế thì, chuyện TT Ngô Đình Diệm bị giết vì chống lại việc Mỹ đem quân tác chiến vào VN chỉ là một huyền thoại. Đến đây thì người đọc nên hỏi tác giả Đinh Từ Thức để xem nguyên nhân đưa đến hai cái chết thê thảm của TT Ngô Đình Diệm và bào đệ là ông cố vấn Ngô Đình Nhu thực sự là gì?Trả SỰ THẬT lại cho LỊCH SỬ Trong bài viết, cụ Đinh Từ Thức kể lể hơi nhiều, nhưng thực tế chẳng nói lên được bao nhiêu. Ngay với cái gọi là “nguyên nhân của cuộc phản loạn” mà cụ cũng không xác định cho minh bạch được, thế mà cụ lại căn cứ vào cái không xác định đó để “xét lại” cái mà cụ gọi là “huyền thoại.” Chúng tôi không biết lập trường của cụ Đinh Từ Thức về vấn đề TT Ngô Đình Diệm và nền Đệ I VNCH hiện nay ra sao. Nhưng nhận thấy, nhờ vào bài viết của cụ, bọn chống đối TT Diệm và VNCH được hưởng lợi rất nhiều. Lý do là vì, cái chính yếu nơi con người Ngô Đình Diệm là tinh thần yêu nước của ông. Và, từ cái tinh thần đó dẫn đến việc, với cương vị là người lãnh đạo quốc gia, ông đã kiên quyết bảo vệ chủ quyền của đất nước cho đến cùng, dù phải hy sinh tính mạng. Thế nhưng, qua bài biết của cụ Thức, TT Diệm xem ra chẳng còn là cái gì cả. Lòng yêu nước và quyết tâm giữ vững chủ quyền quốc gia của ông không phải là một SỰ THẬT như xưa nay người ta tưởng, mà không hơn không kém, chỉ là một HUYỀN THOẠI. Chả thế mà có nhiều tên tay sai VGCS và bọn bất lưong không bỏ lỡ cơ hội, vồ lấy bài viết của cụ Thức như một cái phao cứu mạng khi phe đảng của chúng phải đuối lý và uy tín bị tiêu ma trước cao trào “Phục hồi tinh thần Ngô Đình Diệm” nổi lên cuồn cuộn như hiện nay. Chúng tôi không dám nói tác giả Sức Mấy Đinh Từ Thức là CS hay tay sai CS, nhưng theo ngu ý thì bài viết của cụ quả thực đã đem lại rất nhiều lợi ích cho VGCS. Khó mà chối cãi được. Tâm ý của chúng tôi là đi tìm sự thật. Mục đích duy nhất của chúng tôi là trả sự thật lại cho lịch sử. Cũng giống như cụ Đinh Từ Thức, Chúng tôi không nói: TT Ngô Đình Diệm vì chống việc Mỹ đổ quân vào VN nên mới bị Mỹ lật đổ và sát hại. Nhưng khẳng định rằng: TT Ngô Đình Diệm vì bảo vệ chủ quyền Quốc Gia nên đã bị người Mỹ lật đổ và sát hại.” Đó là sự thật hiển nhiên. Chứng minh sự thật đó không có gì khó khăn cả. Trước hết chúng tôi thừa nhận là có phần thiếu chính xác, việc mà nhiều người nói rằng “TT Ngô Đình Diệm bị giết vì chống lại việc đổ quân Mỹ vào VN.” Nhưng cũng cần minh định là, chỉ thiếu chính xác nhưng không sai. Thiếu chính xác bởi vì, nói như thế không hợp lý và khó thuyết phục. Thứ nhất,TT Kennedy, Bộ Ngoại Giao Mỹ và TT Diệm cùng đứng trên một lập trường không chấp nhận đổ quân. Như thế thì, TTKennedy chỉ không đổ quân là xong chuyện, chứ đâu cần gì phải đảo chánh và giết TT Diệm? Thứ hai, Vào lúc đảo chánh TT Diệm, tình hình chiến sự không cần thiết phải nghĩ đến chuyện đem quân Mỹ vào VN. Sự thể này chính cụ Thức xác nhận: “Bộ Quốc Phòng và các tướng lãnh Mỹ chống lại, hoặc ít nhất không đồng ý đảo chánh, vì vào trước cuộc đảo chánh, tuy tình hình chính trị suy sụp, nhưng tình hình quân sự tương đối còn tốt đẹp. Sự thực là, khi toán thủy quân lục chiến Mỹ đầu tiên đổ bộ lên khu xóm Bắc Ninh, bờ biển Đà Nẵng ngày 8-3-1965, tình hình chiến sự lúc ấy đã thay đổi và trở nên tồi tệ rất nhiều so với thời gian trước đó hơn một năm vào lúc đảo chánh. Ôn lại một chút lịch sử, chúng ta sẽ thấy vấn đề hiện ra rõ ràng hơn. Sau Hiệp Định Geneve, TT Ngô Đình Diệm lên cầm quyền. Ông ổn định xong được tình hình rồi lo phát triển đất nước, được toàn dân tích cực hưởng ứng. Với phong trào tố cộng trên khắp nước, và với sự thành công của hệ thống an ninh tình báo lúc bất giờ, nhất là của Đoàn Công Tác Đặc Biệt Miền Trung, các cơ sở VC nằm vùng hầu như hoàn toàn tan rã. Bọn đầu sỏ Hànội thấy rằng không còn trông chờ vào một cuộc nổi dậy của nhân dân miền Nam, năm 1959 chúng cho quân đội xẻ Trường Sơn làm cuộc Nam Tiến với một đơn vị tiền phương cấp trung đoàn gọi là “Đoàn 559.” Hơn một năm sau, ngày 20-12-1960, CS cho ra đời tổ chức Mặt Trận Giải Phóng để uy hiếp TT Diệm cả về mặt chính trị lẫn pháp lý. Tháng 6-1961, cộng quân đã có khả năng tập trung lực lượng cấp trung đoàn quân địa phương để tấn công tỉnh Phước Thành nằm giữa chiến khu D và chiếm được tỉnh lỵ tuy rằng chỉ giữ được một đêm. Vì những cuộc tấn công đại qui mô này của CS, Chính Quyền của TT Diệm phải gấp rút triến khai quốc sách Ấp Chiến Lược và tăng cường quân số. Quốc Sách ACL tuy có những lạm dụng nhưng vẫn tỏ ra hữu hiệu để ngăn chặn cộng quân. Trước những khó khăn chồng chất, mà cái khó đáng ngại nhất là áp lực của người Mỹ qua chiêu bài cố hữu của họ là mở rộng dân chủ, TT Diệm tâm sự vói Lm Cao Văn Luận: “Nếu bây giờ chúng ta nhượng bộ một bước thì Mỹ sẽ lại đòi thêm, biết nhượng bộ đến bao giờ cho vừa lòng họ? Tôi muốn võ trang đầy đủ cho Bảo an, Dân vệ, thanh niên chiến đấu. Mỹ không chịu. Tôi muốn tăng cường quân đội, Mỹ từ chối không cấp vũ khí và phương tiện, Mỹ chỉ muốn đưa quân qua Việt Nam mà thôi.” Mưu đồ tước đoạt chủ quyền VN của người Mỹ thực hiện qua các chiêu bài mở rộng dân chủ, tự do tôn giáo là con đường mòn bí mật đưa Mỹ sáp lại gần Hànội để hai bên cùng đi đến một mục tiêu chung là trừ khử TT Ngô Đình Diệm. Thực chất của cái mưu đồ này là gây rối loạn tại miền Nam để đưa đến hậu quả là đất nước càng phải lún sâu vào tình trạng lệ thuộc Mỹ. Chính quyền Ngô Đình Diệm hiểu rõ điều đó, nhưng không đủ sức chống lại. Vì thế bị tiêu diệt. Hơn nữa việc ông cố vấn Ngô Đình Nhu bí mật gặp Phạm Hùng có lẽ càng làm cho vấn đề (quyết tân loại trừ TT Diệm) trở nên bức bách hơn đối với người Mỹ. CIA sao lại không biết. Chuyện kín nhưng mà hở. Sự việc này một đàng làm bỉ mặt Hoa Kỳ, một đàng có nguy cơ làm cho mưu đồ của Mỹ phải xôi hỏng bỏng không nếu nó thành công. Do lời tâm tình của TT Ngô Đình Diệm với Lm Cao Văn Luận trên đây, cộng với quyết tâm của Bộ Ngoại Giao Mỹ - do Averell Harriman đầu đảng - phải loại trừ TT Diệm bằng mọi giá, ta rút ra được hai nhận định:- Thứ nhất, TT Mỹ, nói chung, không phải là người hoạch định ra chính sách. Ông chỉ là người đề ra đường lối để thi hành chính sách. Người hoạch định ra chính sách cho nước Mỹ không ai khác hơn là CFR (counsil on Foreign Relations,) một tổ chức tư nhân gồm những tay tổ, nhất là trong ngành ngân hàng và truyền thông. Harriman là một thành viên gạo cội của tổ chức này. Ông có nhiệm vụ thi hành chính sách về VN do CFR đề xướng. Tại sao phải loại trừ TT Diệm, và để làm gì, chuyện này chúng tôi sẽ trình bầy sau.- Thứ hai, TT Kennedy vì có ý định rút chân ra khỏi VN, tức là đi ngược lại chính sách, nên cũng phải chịu chung số phận như TT Diệm. Những nhận định trên phù hợp với sự hiểu biết của những người Mỹ giầu kiến thức về cái nền dân chủ được “định hướng” của họ. Vai trò của nhân vật Harriman trong biến cố TT Diệm bị thảm sát ngày nay đã hiện rõ. TT Johnson chỉ đích danh Averell Harriman là một kẻ tòng phạm giết người. William Corson, một nhân viên cao cấp CIA tại Saigon xác nhận: vào năm 1963, Harriman điều khiển (running) Việt Nam chẳng cần bàn hỏi gì với Tổng Thống hay Bộ Trưởng Tư Pháp. Sau khi TT Diệm bị lật đổ và sát hại, các ấp chiến lược bị bỏ ngỏ, các cơ quan tình báo chống CS xâm nhập hữu hiệu phải dẹp bỏ vì bị cho là Cần Lao ác ôn, tinh thần quân đội chao đảo. Tình hình trở nên suy sụp toàn diện. Tình trạng này xẩy ra là do các nguyên nhân sau:1- Bọn tướng tá võ biền tranh dành quyền hành và đảo chánh nhau như cơm bữa.2- Nhóm trí thức bất tài Caravelle đòi chia quyền dưới chiêu bài cải tổ dân chủ của Mỹ.3- Một nhóm sư sãi CS Ấn Quang được Mỹ yểm trợ nổi lên quậy phá trong cái vỏ bọc tôn giáo.4- 16.000 ấp chiến lược bị bọn tướng đảo chánh phá banh để cộng quân tràn chiếm nông thôn.5- Người dân mất tinh thần và sự tin tưởng, trở nên thờ ơ, lãnh đạm đối với chế độ.6. Và cuối cùng là VC có cơ hội và điều kiện để gia tăng hoạt động. Trước tình trạng bi đát đó, cộng thêm sự vô lãnh đạo của các chính quyền sau TT Diệm, người Mỹđem quân đội của họ vào Việt Nam. Toàn bài viết của tác giả Đinh Từ Thức xin được giản lược như sau:- Để đổ quân (nguyên nhân) ----- Mỹ phải giết TT Diệm (hậu quả) - lý do không thuyết phục.- Vì TT Diệm bị giết (nguyên nhân) ------ nên Mỹ phải đổ quân (hậu quả) - do tình hình đòi hỏi.- Nhận định: việc đổ quân, từ là nguyên nhân đến trở thành hậu quả.- Kết luận: Việc TT Ngô Đình Diệm bị giết vì chống đổ quân như vậy chỉ là một huyền thoại. Nhận thức của tác giả Đinh Từ Thức căn cứ vào thực tế diễn ra có đôi chút lý sự, nhưng xem chừng rất ấu trĩ và thiển cận. Thật sự là một sai lầm tai hại. Tại sao? Bởi vì, trong vấn đề người Mỹ đem quân đội chiến đấu vào VN, muốn biết, người ta cần phải tìm hiểu cặn kẽ, và suy nghĩ cho đến nơi đến chốn. Câu hỏi đầu tiên và quan trọng nhất phải đặt ra là, việc này được thực hiện qua Hiệp Ước nào giữa Hoa Kỳ và VNCH, hoặc do sự yêu cầu của giới chức nào trong chính quyền VNCH lúc đó, Quốc Trưởng Phan Khắc Sửu, Thủ Tướng Phan Huy Quát, hay Ngoại Trưởng Trần Văn Đỗ? Cho đến bây giờ, người ta không hề được thấy một văn kiện chính thức nào nói về vấn đề này. Mà chắc chắn chẳng làm gì có. Có thể có người bắt bẻ rằng, nhưng mà Mỹ là đồng minh, bạn bè của VN. Theo thiển ý thì, cần phải bỏ qua một bên vấn đề bạn-thù, đồng minh hay đối địch, danh dự và quyền lợi của Dân Tộc phải được đặt lên trên hết. Những cái đó là bất khả xâm phạm, và không thể bị hy sinh cho bất cứ ai, vì bất cứ lý do gì. Việc Hoa Kỳ đổ quân lên Đà Nẵng ngày 8-3-1965 là một hành động ngang nhiên, đơn phương, và trái phép, bất chấp luật pháp quốc tế, bất chấp chủ quyền về lãnh thổ của VNCH. Nếu TT Diệm không bị giết thì thử hỏi người Mỹ có dám ngang nhiên tự tung tự tác như thế không? Sau khi đảo chánh và giết TT Diệm, người Mỹ nắm được chủ quyền của VN, vấn đề đổ quân hay không đổ quân không còn là chuyện tranh cãi nữa. Vấn đề này đã nằm trong tay của kẻ nắm chủ quyền VN là người Mỹ, chứ không còn là Chính Quyền VNCH. Tác giả Đinh Từ Thức vì coi nhẹ vấn đề chủ quyền của đất nước, nên cụ đã phạm một sai lầm nghiêm trọng là đem chuyện Mỹ đổ quân vào VN ra bàn bạc, và biến TT Ngô Đình Diệm, người có công bảo vệ chủ quyền quốc gia, thành ra là huyền thoại. Vấn đề đặt ra là tại sao người Mỹ lại cố tình giết TT Diệm để làm cho tình hình VN xấu đi? Câu trả lờilà, vì Mỹ muốn nắm quyền điều hành chiến tranh theo đường lối của Mỹ, TT Diệm là một cản trở nên phải loại trừ. Tình hình càng xấu đi, VN càng phải dựa vào Mỹ, và Mỹ càng dễ lũng đoạn. Có thể Kennedy đã không tiên liệu được tình hình, nhưng những tay tổ trong Bộ Ngoại Giao như Harriman, Hilsman v.v biết chứ, và họ phải biết. “on ne fait pas d'omelette sans casser les oeufs (không làm được món trứng tráng nếu không đập bể trứng.)” Nhất thiết phải như thế. Đó là cái giá phải trả. Cũng có người nêu ra lý do khác khiến Kennedy chạy theo lập trường của nhóm Bộ Ngoại Giao. Theo GS Winters, cũng như nhiều người khác, cho rằng quyết định lật đổ TT Diệm của Kennedy có một cái gì bí ẩn mà họ không hiểu nổi. Đó là: tại sao Kennedy quyết định như vậy một khi ông có ý định rút lui khỏi Việt Nam vào năm 1965, dù rằng có báo cáo nói rằng Ông Diệm, và nhất là bào đệ ông, Ông Ngô Đình Nhu, muốn sự hiện diện của Mỹ bớt đi, và có ngay cả báo cáo nói rằng ông này đang điều đình hòa bình với Hà Nội, nghĩa là tạo điều kiện cho Hoa Kỳ sớm chấm dứt can thiệp của họ vào Việt Nam .... Cho nên Kennedy quyết định lật đổ Ông Ngô Đình Diệm năm 1963 vì nhu cầu cá nhân cải thiện hình ảnh về phía Tả và cả phía Hữu để chắc ăn trong cuộc tuyển cử 1964, và Ông Diệm được coi như là "một mối đe dọa" cho sự tái đắc cử của ông ta. Nhận xét của GS Winter cũng là một ý kiến thực tế rất nên lưu ý. Chủ quyền của đất nước là quyền tối thượng mà TT Ngô Đình Diệm tuyệt đối không bao giờ chịu nhượng bộ. Mỹ đòi, ông không chịu trao ra nên bị giết. Giản dị là như thế. Có thật sự là Mỹ cướp đoạt chủ quyền của VN không thì cứ nhìn vào Hòa Đàm Paris là thấy liền. Phái đoàn VNCH không có mảy may quyền hành gì để tự định đoạt số phận của đất nước mình. Ngồi đó làm cảnh, chịu lép vế, và chịu bị người ta cắt cổ (tiếng của bà Nhu.) Rõ ràng là như thế. TT Diệm cương quyết bảo vệ chủ quyền quốc gia, điều này hiển nhiên, thiết tưởng chúng tôi khỏi cần phải dài dòng. Chỉ cần nhắc lại một vài mẩu đối thoại nhỏ sau đây là quá đủ để chứng minh: NS Lê Châu Lộc kể, một lần khi đại sứ Cabot Lodge đề nghị Tổng Thống thay đổi nhân sự trong guồng máy chính quyền, Tổng Thống trả lời không nể mặt: “Xin Ông Đại sứ biết rằng Ông Đại sứ đang đứng trước mặt Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa.” Chuyện khác, khi đàm đạo liên quan đến vấn đề chủ quyền quốc gia với ông đại sứ Nolthing, TT Diệm thẳng thắn bầy tỏ quan điểm: “Việt Nam không muốn trở thành một xứ bảo hộ [của Mỹ.]” Muốn hiểu tường tận hơn về vấn đề người Mỹ tước đoạt chủ quyền của VN thì cần phải đặt VN vào trong bối cảnh của cuộc chiến tranh lạnh thời đó. Mỹ muốn chiến thắng trong cuộc chiến tranh không tiếng súng với Liên Sô. Để đạt được tham vọng này, điều tối quan trọng trước hết đối với Mỹ là:- Thứ nhất, giành làm chủ nhân VNCH để lèo lái cuộc chiến. Muốn thế phải loại trừ TT Diệm.- Thứ hai, phải lôi kéo cho bằng được Tầu cộng về phe mình. Tầu cộng và Liên Sô là hai đàn anh trong thế giới CS. Một rừng không thể có hai cọp, cho nên chú Chệt ngả theo Mỹ là chuyện dễ hiểu. Chú Sam vuốt ve chú Chệt bằng nhiều hành động rất ngoạn mục. Chẳng hạn đá đít ông bạn Tưởng ra khỏi chiếc ghế Ủy Viên Thường Trực Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc cho Mao vô ngồi thế. Cho Tầu mượn đỡ hai nhà khoa học nguyên tử Mỹ gốc Chệt , giúp Chệt chế tạo“đồ chơi” để hù thiên hạ. Tặng VN cho Chệt xài làm thuộc địa. Vấn đề này không phải chúng tôi nói ngoa, mà đang từng ngày trở thành hiện thực mọi người đều nhìn thấy. VGCS miền Bắc trước đây nửa thế kỷ chỉ là một tên lỏi tì lưu manh, phải đu giây giữa hai thằng đàn anh để mà sống. Nghề đu giây không khéo tuột tay là tan xương nát thịt. Mỹ bắt thóp được điểm này, bèn lên kế hoạch sử dụng VC như một cái mồi câu thằng Tầu Cộng để thắng chiến tranh lạnh. Chiến thuật diệt VC của Mỹ là vừa đánh cầm chừng vừa nuôi béo VC. Nhiều người không hiểu nổi tại sao, trong cuộc chiến VN, người Mỹ đã đánh VC theo một phương thức tác chiến rất ư là quái gở, hoàn toàn ngoài binh thư, binh pháp. Mới đổ quân vào mặt trận, mấy ông lớn tư lệnh đã tuyên bố ầm ĩ: “cuộc chiến VN sẽ không có kẻ thắng người thua.”Tức là huề. Có thứ chiến tranh nào đánh mà không cầu thắng, ngoài Mỹ? Các phi công Mỹ bỏ bom miền Bắc phải chừa ra nhiều mục tiêu không được bắn phá ẩu, trong số đó là các dinh thự cơ quan đầu não của VGCS, hệ thống đê điều miền Bắc, những nhà máy sản xuất quan trọng như khu gang thép Thái Nguyên, nhà máy dệt Nam Định v.v. Khu Khâm Thiên, Hànội, nằm trong kế hoạch giải tỏa để chỉnh trang thành phố của nhà nước VGCS, bỗng dưng Mỹ đem bom đến san bằng. Thế có “may mắn” không? Họ cũng không được phép xâm phạm biên giới Tầu nếu máy bay của VC khiêu khích rồi chạy trốn qua biên giới Tầu. Tầu cộng cấm máy bay Liên Sô chở tiếp tế cho VGCS bay qua không phận Tầu. Tầu đưa 3 trăm ngàn quân qua giúp bảo vệ lãnh thổ Bắc Việt để cho miền Bắc xua quân đánh chiếm miền Nam. Mỹ biết nhưng ngậm tăm. Trong khi đó, Quân Lực VNCH chỉ được trang bị bằng các loại võ khí dưới cơ của quân đội miền Bắc. Quân Lực VNCH không được phép vượt sông Bến Hải để tấn công miền Bắc theo binh pháp “tấn công là phương pháp phòng thủ hữu hiệu nhất.”Vân vân và vân vân. Cuối cùng, chiến tranh VN đưọc kết thúc đúng với chiến pháp của người Mỹ đặt ra: Cuộc chiến không có kẻ thắng người thua (mà chỉ có hai bên cùng hưởng lợi.) Đối với Mỹ đúng là như thế. Tuy về hình thức phải nói là Mỹ thua. Nhưng họ lấy về gấp triệu lần cái mà họ mất đi, tức là bỏ đi VNCH. Họ đạt được mục đích to lớn hơn là thắng cuộc chiến tranh lạnh với Liên Sô. Còn về bên thắng cuộc tức VGCS, tuy nói là thắng, họ thâu tóm được cả miền Nam, thế nhưng thắng được rồi, chúng phải dâng trọn đất nước cho Tầu, phải quay mặt về phương Bắc, khấu đầu xưng THẦN với chú Chệt. Chú Chệt bất chiến tự nhiên thành, dĩ nhiên là hẩu lớ, hẩu lớ. Khi đất nước trở thành thuộc địa Tầu, thì Dân Tộc VN lại một lần nữa, rơi vào vòng nô lệ giặc Tầu, không biết mấy trăm năm, hay mấy ngàn năm nữa!?Kết luận Ở trong nước, đảng VGCS chỉ còn là một cái thây ma thối rữa. Phải dựa vào cái huyền thoại Hồ Chí Minh để sống còn, chúng tô vẽ tượng thần rồi hô hoán lên: Hồ là người yêu nước. Hồ đuổi Pháp, thắng Mỹ. Hồ có công thống nhất Tổ Quốc v.v. Nếu người Việt Quốc Gia cũng lại dựa vào những huyền thoại để tiêu diệt CS thì mơ ước này sẽ mãi mãi là hão huyền. Chỉ có Sự Thật - chứ không phải huyền thoại - mới tiêu diệt được chế độ VGCS. Bè lũ bán nước VGCS ngày nay hiểu rất rõ Hồ Chí Minh chỉ là một huyền thoại, và chúng cũng cầu mong sao cho mọi người tin rằng Ngô Đình Diệm cũng chỉ là huyền thoại như Hồ để hai bên huề cả làng. Tất yếu của một người lãnh đạo yêu nước thực sự là trung thành với tổ quốc, ra công giữ gìn từng tấc đất giang sơn của tổ tiên để lại, và bảo vệ chủ quyền của quốc gia. Cụ Đinh Từ Thức thừa nhận, cố TT Ngô Đình Diệm là một nhà lãnh đạo yêu nước, đạo đức, và đáng kính. Như thế nơi con người Ngô Đình Diệm ắt phải hội đủ những tất yếu kia. Thế nhưng cụ lại đánh giá TT Diệm chỉ là huyền thoại căn cứ trên một sự kiện xẩy ra ngoài những tất yếu của tinh thần Ngô Đình Diệm. Đó là một mâu thuẫn, một sai lầm tai hại. Sự sai lầm này được những tay sai VGCS lợi dụng và khai thác. Tai hại ở chỗ đó. Hãy trả sự thật lại cho lịch sử để chống cộng, kẻo rồi tên tuổi “Sức Mấy” ngày nào bỗng dưng cũng biến thành huyền thoại thì uổng lắm. Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
0 comments:
Post a Comment