Hiện nay rất
nhiều người lầm tưởng Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là Giáo hội Phật
giáo chân chính trong nước và đang bị VC trù dập, khác với Giáo hội Phật Giáo
Việt Nam quốc doanh của VC. Qua tìm hiểu để xin thưa với quí ông bà, cô bác, anh
chị em bạn hữu những sự thật và suy nghĩ của Quê Hương Nguyễn về :
GIÁO HỘI PHẬT
GIÁO VÀ GIÁO HỘI PHẬT GIÁO THỐNG NHẤT NGÀY NAY.
***Những ngày tháng trước 1960, Phật Giáo có tên gọi là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam. Trong hệ thống giáo quyền
Phật giáo thuở đó có tất cả các nhà sư, ni cô chân chính cũng như rất nhiều tên
VC nằm vùng đội lốt sư ni.
Cuộc phản loạn vào ngày 1/11/1963 đã đưa đến kết
quả là: Tổng Thống Đệ I Việt Nam Cộng Hòa Ngô Đình Diệm đã bị sát hại.
Sau cuộc đảo chính và Tổng Thống Diệm bị giết
chết ngày 2/11/1963; Liên Phái Phật Giáo họp tại chùa Xá Lợi hai ngày 31 tháng
12/1963 và 1 tháng 1/1964 để "thống nhất" thành Giáo Hội Phật Giáo Việt
Nam Thống Nhất (GHPGVNTN). Sau đó tăng ni quốc doanh này xúc tiến mọi hoạt động
và kế hoạch tranh đấu chính trị và bạo lực thật nhanh để đuổi Mỹ và cướp chính
quyền trước khi tình hình quân sự chuyển mạnh và Mỹ có thể mang quân vào miền
Nam.
Ngày
14/1/1964, Dương Văn Minh ký giấy phép hoạt động cho GHPGVNTN. Hai ngày sau,
Dương văn Minh ra lệnh thả hết tù Cộng sản. Trong số này có gián điệp nằm vùng
Vũ Ngọc Nhạ ở trong tổ tình báo chiến lược bí số A-22, thiếu tướng Bảy Liếm, chỉ
huy Biệt Động Nội Thành Sài Gòn Ờ Chợ Lớn, Một đội đặc công chuyên ám sát và
phá hoại miền Nam.
Mục đích của
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất hoạt động nằm vùng là đánh phá các chính
quyền quốc gia để tiếp tay hỗ trợ cho Cộng sản. Thích Minh Châu cầm đầu Phật Học
Viện Vạn Hạnh, chuyên môn đào tạo cán bộ công an sư quốc doanh để làm
"giám tự" cai quản các chùa chiền quốc doanh.
Từ năm 1963 đến 1975, Giáo Hội Phật Giáo Việt
Nam Thống Nhất (GHPGVNTN) đã đánh phá Quốc Gia và chính quyền miền Nam bằng đủ
kiểu, đủ cách, bằng vũ trang, nội chiến, đảo chính, nằm vùng cho đến khi miền
Nam sụp đổ ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Trí Quang và
Quảng Độ trong khoảng thời gian 1962-30/4/1975 là 2 tên cán bộ cộng sản phụ
trách tôn giáo vận cho đảng cộng sản Việt Nam, là người của tên Hồ Chí Minh, nằm
vùng trong Phật giáo miền Nam.
Ngày 8/4/1966. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống
Nhất lập Ủy Ban Tranh Đấu Chống Chính Phủ ( dĩ nhiên là chống chính phủ Quốc
Gia).
Thượng tọa Thích Thiện Minh thông cáo:
"Các tướng
lãnh nhất là tướng Nguyễn văn Thiệu không giữ lời cam kết (với GHPGVNTN nên Phật
giáo (GHPGVNTN) phải chống đến cùng, dù phải đổ máu!"
Còn Thích Quảng
Độ thì viết trên một tờ báo Mỹ : "Nếu Thiệu không từ chức thì chúng tôi sẽ kéo Thiệu xuống!"
Tăng ni quốc
doanh GHPGVNTN nhờ sự tiếp tay của ma tang Thích Nhất Hạnh đã thành công trong
việc khích động phong trào phản chiến tại Hoa Kỳ khiến cho dư luận Mỹ đòi Mỹ
phải rút quân.
Tập thể tăng
ni GHPGVNTN rất khéo léo . Không tỏ vẻ ra mặt thân Cộng hay hoạt động Cộng sản.
Nhưng chỉ đòi Mỹ rút quân là đương nhiên Cộng sản có lợi!
Ngày
15/5/1975, khoảng 2,000 tăng ni GHPGVNTN đi diễn hành chiến thắng trước dinh Độc
Lập cùng với bộ đội Cộng sản Bắc Việt. Đến tối ngày 15/5, trong tiệc liên hoan
vĩ đại mừng chiến thắng tại khách sạn Majestic, Thích Trí Quang và Phật giáo Việt
Nam Thống Nhất đã được thưởng huân chương Sao Vàng.
Thích Trí Quang và một số cán bộ cao cấp khác,
chánh phó Viện trưởng Hóa Đạo Ấn Quang, Vạn Hạnh, Vĩnh Nghiêm... cũng được
thăng lên các cấp tướng công an gián điệp và phản gián.
Thích Trí
Quang, Thích Huyền Quang, Viện trưởng Vạn Hạnh Thích Minh Châu được đặc cách
thăng chức tướng công an phản gián.
Ngày
19/5/1975, để dương cao tinh thần Cộng sản, biểu dương lực lượng và ăn mừng “đại
thắng”, Thích Trí Quang ra lệnh cho Thích Mãn Giác tổ chức mừng sinh nhật Hồ
Chí Minh thật long trọng ngay tại khuôn viên chùa Ấn Quang. Khoảng 40,000 tăng
ni Ấn Quang và phật tử đã tụ tập đông đảo và tràn ra ngoài chùa, đông nghẹt đường
Sư Vạn Hạnh và tràn sang đường Minh Mạng, Lý Thái Tổ... (Thích Mãn
Giác đã vượt biên sang lập chùa tại Los Angeles, Hoa Kỳ, và xưng danh là Hòa
Thượng Hội Chủ Tổng Hội Phật giáo Việt Nam., và đã chết tại Hoa Kỳ)
Sau ngày
30/4/1975, GHPGVNTN Ấn Quang được coi là tổ chức đầu não của Phật Giáo trong Mặt Trận Tổ Quốc. Phật giáo Việt Nam Thống
Nhất được họp đại hội 5 năm một lần như Đảng Cộng sản và Mặt Trận Tổ Quốc. Cán
bộ công an phản gián của đảng sẽ tùy tiện cạo đầu làm sư. Các chùa chiền sẽ trở
thành trụ sở hoạt động bí mật và ngoại vi của đảng Việt Gian Cộng sản.
ÂM MƯU THÂM
ĐỘC CỦA ĐẢNG VIỆT GIAN CS là:
Khi đảng Cộng sản nắm chính quyền thì GHPGVNTN
Ấn Quang sẽ trở thành một thứ "quốc giáo" và là một tổ chức ngoại vi
Cộng sản, nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc.
Khi đảng
không nắm chính quyền hoặc có thể bị lật đổ như trong thập niên 1990, sau khi đế
quốc Cộng sản Liên Xô sụp đổ, thì GHPGVNTN Ấn Quang liền chuẩn bị biến Đạo
thành Đảng.
Đảng viên
cao cấp nòng cốt sẽ cạo đầu giả sư trốn trong chùa. Chùa chiền sẽ trở thành trụ
sở hoạt động từ bí mật đến công khai để đánh phá các chính quyền Quốc Gia cho đến
khi cướp được chính quyền.
Từ 1972 đến 1978 các cán bộ sư quốc doanh như
Thích Quảng Độ, Thích Trí Siêu, Thích Tuệ Sỹ... của đảng bộ Vạn Hạnh được đề
cao với hải ngoại là những người có học, có bằng cấp Hoa Kỳ, để gây uy tín
"trí thức" cho GHPGVNTN Ấn Quang.
Cán bộ Cộng
sản hải ngoại tạo ra cảnh tượng bịp bợm rằng Trí Siêu và Tuệ Sỹ bị Cộng sản
"xử tử hình" nhưng không có lý do và cũng không chết
Chúng hô hoán rằng Quảng Độ cũng bị quản thúc
bị tù mấy chục năm, bị đuổi ra khỏi Thanh Minh Thiền Viện nhưng không tù thật.
Tóm lại chúng không hề hoạt động gì gọi là chống Cộng để đến nỗi bị tử hình hay
bị tù.
Cộng sản gian ngoan ở điểm những tên sư VC này
vẫn sống nhăn, vẫn làm công việc bóp méo lịch sử, vẫn bình an vô sự nhưng miệng
vẫn hô hoán rằng bị tử hình "oan" bị xử án "oan" và bị xử tù
"oan" mà thật ra không có gì xảy ra!
Khôi hài hơn
nữa là bọn cò mồi, báo và đài phát thanh TV của bọn cán bộ Cộng sản hải ngoại vẫn
trơ tráo trắng trợn tung hô, tâng bốc và đề cao rằng đó là những nhà
"tranh đấu" nhân quyền, những người "dám" dấn thân tranh đấu
với Cộng sản! Chúng tưởng như vậy là đã đánh lừa được người hải ngoại phải tôn
vinh bọn nằm vùng này, và người Mỹ phải đổi hướng chính sách, chính trị.
Bộ máy tuyên
truyền báo chí thân Cộng và tuyên vận Cộng sản ở hải ngoại loan truyền những
chuyện bịa đặt này. Nhưng ở trong nước hoàn toàn yên lặng , không ai nghe thấy
những tên Quảng Độ, Tuệ Sỹ, Trí Siêu và Đoàn Viết Hoạt là ai?
Chúng nhằm gây uy tín và tiếng tăm với quốc tế
và hải ngoại để tạo một cái "vốn chính trị". Cái vốn chính trị này sẽ
giúp GHPGVNTN an toàn, xóa tên "quốc doanh" không sợ người quốc gia
và thế hệ sau biết chúng về tội làm Cộng sản. Chúng làm ra vẻ không dính líu gì
đến Cộng sản. Nhưng không ai thấy chúng nói năng một chút tí gì đến tội ác Cộng
sản. Chúng không hề đả động đến vấn đề Cộng sản cai trị bạo tàn trong hơn mấy
chục năm qua. Chúng đánh lừa, muốn làm cho mọi người Việt hải ngoại quên hẳn
các hoạt động và thành tích Cộng sản của chúng.
Nếu Cộng sản
có bị tiêu diệt nay mai thì bọn sư "trí thức quốc doanh Cộng sản Vạn Hạnh"
này có thể thoát nạn để tiếp tục hoạt động gây uy tín và lãnh đạo GHPGVNTN.
Chúng tin với thành tích bịp bợm "đã" bị Cộng sản "xử tử
hình", có thành tích bị Cộng sản "bỏ tù" lại có tiếng tăm với hải
ngoại quốc tế, thì chính quyền mới sẽ không dám xử tội việt gian của chúng.
Gian đảng VC
và GHPGVNTN cùng nhau tìm cách tồn tại dưới hình thức GHPGVNTN công an trị để
thành thế Cộng sản công an trị.
Bọn tăng ni
quốc doanh và tuyên vận Cộng sản vẫn gây ấn tượng với người Mỹ và người Việt hải
ngoại rằng trong nước vẫn có tự do phát biểu, chống đối và đối lập với các
"tù lương tâm nhân quyền Cộng sản". Có chống đối mà nhà nước VC vẫn
khoan hồng.
Gây chú ý quốc
tế vào những cán bộ trá hình thành tù nhân nhân quyền và lương tâm của Cộng sản để
không chú ý tới hàng ngàn trại tù và hàng triệu tù nhân khác trong đó còn có rất
nhiều người lính VNCH.
Chúng gây ấn
tượng Việt Nam không còn là một cái nhà tù khổng lồ, và những người chống đối vẫn
được đối xử tử tế...
Gây ấn tượng
là Cộng sản đã thay đổi vì "sợ" bị lật đổ như ở Đông Âu.
Gây ấn tượng
rằng chính Cộng sản cũng muốn xóa bỏ Cộng sản để thành dân chủ và có nhân quyền.
Tạo bộ mặt cải tổ và thay đổi thành dân chủ để
được Mỹ công nhận và bang giao.
Tạo phương tiện điển hình và lý do cho cán bộ
tuyên vận hải ngoại hoạt động với mục đích lái các hoạt động chống Cộng sắt máu
sang hướng hòa giải hòa hợp, tranh dấu bất bạo động và tuân theo luật pháp của VGCS.
Một số cán bộ nằm vùng và tăng ni quốc doanh
được Cộng sản cài cho đi Mỹ trước và sau 30/4/1975, trong dịp di tản, theo các
diện vượt biên, đoàn tụ gia đình, ODP, HO... và vẫn được hoạt động Cộng sản
công khai tại Mỹ cho đến ngày nay.
Các cán bộ quốc doanh và tuyên vận Cộng sản đã
có đủ hậu thuẩn tiền bạc, thế lực để ra báo, đài phát thanh, TV, lập hàng ngàn
chùa chiền trong mấy chục năm qua tại Hoa Kỳ và khắp nơi trên thế giới.
Chúng bình
chân như vại. Nhưng thật khó mà biết rằng ai là Cộng sản giả, ai là Cộng sản thật,
ai là quốc doanh và ai là gián điệp nhị trùng? Cũng không ai có thể đoán rằng sự
nghiệp của bọn cán bộ nằm vùng sẽ kết thúc thê thảm tới mức nào?
Nói tóm lại, bọn sư quốc doanh trong cái gọi là Giáo hội Phật Giáo VN Thống nhất
ngày nay đã qúa ung thối.
Chúng trở lại nguyên thủy những con người trần
tục đầy đũ sân si bởi cái gốc của chúng không phải là nhà sư chân chính cố công
luyện tập con đường tu hành. Dân chúng không thể chấp nhận hình ảnh những tên sư
nhậu nhẹt gái gú, cờ bạc , gian tham v.v... nên cái gian đảng VC muốn đánh bóng
đưa cái tên gọi Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhất lên cho mọi người lầm tưởng rằng
đây là giáo hội PG chính thống, có nề nếp, đạo đức và chúng xếp những tên vc đội
lốt thầy tu sa đọa đó vào trong cái cái tên Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam mà mọi
người gọi là Phật Giáo Quốc Doanh để rửa mặt cho cái tên gọi Giáo Hội Phật Giáo
VN Thống Nhất mà thôi!
Trong thực tế
thì cái tên Giáo Hội Phật Giáo VN thuần túy thuở ban đầu đã lui vào bóng tối. Nếu
mai kia khi lòng dân đã quá chán chường với cái chế độ thối nát này chúng phải
làm bộ rút lui, nhưng thực sự chúng lui vào trong cái võ bọc Giáo Hội VN Thống
Nhất. Cái tên gọi mà chúng đã cố tình lường gạt Phật Tử trong con đường biến đảng
thành đạo -biến đạo thành đảng. Con đường nào người dân Việt Nam cũng sẽ mãi
mãi nằm trong bàn tay sắt máu của chúng và trong tay Tàu bành trướng Bắc Kinh.
Ngày xưa trong nước, dưới lớp bùn đen thiếu thốn
phương tiện mà chúng đã phá nát một miền Nam như vậy, thì ngày nay tại hải ngoại,
kỹ thuật internet tinh vi, tiền bạc dồi dào thì thử hỏi chúng quỉ quyệt tới
đâu?
0 comments:
Post a Comment