CHÍNH KHÍ VIỆT

Thursday, July 11, 2019

SONG NGỮ: LOẠN VINH DANH

LGT:  Trong thời gian gần đây các website của "Hội Cờ Đỏ" hải ngoại điển hình là Dân Làm Báo của tên cựu đảng viên Việt Tân phản tỉnh cuội Vũ Đông Hà và Ba Cây Trúc của tên  giáo gian  già Lê Hùng, chuyên bôi bác và phỉ báng  Đức Tin Công Giáo bằng những hình vẽ dung tục và những chú thích rất mất dạy… đã đăng những bài viết bợ đĩa con đàn bà độc thân có hai con mà 1 trong 2 bố của chúng là một thằng an ninh VGCS!!!

Nhận thấy trò tung hứng này của chúng có thể làm ảnh hưởng đến một số bạn trẻ thiếu thông tin, không hiểu rõ về "con Mẹ Nấm",  nên chúng tôi một lần nữa xin lần lượt đăng lại các bài viết  về "con Mẹ Nấm".  Bài thứ nhất có tên "Loạn Vinh Danh" bằng song ngữ dưới đây:

LOẠN VINH DANH

http://www.chinhkhiviet.net/2017/03/loan-vinh-danh.html
https://plus.google.com/114629819241419490202

  
 
 
  
Tin blogger Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được giải thưởng dũng cảm, được Dân làm báo đăng tải, trong đó Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam – Ted Osius đã viết rằng:

"Vào ngày 29/3, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ sẽ tôn vinh Nguyễn Ngọc Như Quỳnh với Giải thưởng dành cho Phụ nữ Quốc tế Dũng cảm của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vì sự dũng cảm của cô trong việc đưa ra các vấn đề xã hội dân sự, truyền cảm hứng cho sự thay đổi ôn hòa, kêu gọi sự minh bạch hơn trong chính phủ và việc tiếp cận các quyền cơ bản của con người, đồng thời là tiếng nói đại diện cho quyền tự do ngôn luận.
   
Kể từ khi giải thưởng International #Women of Courage Award (Giải thưởng dành cho Phụ nữ Quốc tế Dũng cảm) được thành lập vào năm 2007, Ngoại trưởng Hoa Kỳ đã tôn vinh phụ nữ trên toàn cầu, những người đã thể hiện lòng dũng cảm phi thường và khả năng lãnh đạo trong việc vận động cho nhân quyền, bình đẳng giới và trao quyền cho phụ nữ. Giải thưởng này thường tôn vinh những phụ nữ đã bị giam giữ, tra tấn, bị đe dọa tới tính mạng hoặc chịu tổn thương nghiêm trọng vì đã đứng lên cho công lý, nhân quyền và pháp quyền." (sic)

Chắc quý bạn đọc người Việt Nam đã biết tới cái LOẠN VINH DANH này có từ thời kỳ Lê Đức Thọ của VGCS và Kissinger, Bộ trưởng ngoại giao Hoa Kỳ đã cùng được chia nhau cái giải Nobel Hoà Bình.  Lê Đức Thọ do hai tay luôn luôn dính đầy máu tươi của nhân dân Việt Nam, cho nên nó không dám nhận và đã trả lại  ngay cho Uỷ ban Giải thưởng Nobel. Còn tên Kissinger vì yêu dollars quá nên nó phải bấm bụng suốt mấy năm trời sau mới công bố trả lại. 
 
Các loại giải thưởng nói chung khi bị CHÍNH TRỊ HOÁ thì đều trở thành trò cười, nhất là trong vụ tặng giải Nobel Hoà Bình cho ông Tổng Thống Obama, khi ông này mới vừa nhậm chức được vài ngày!!!

Người Việt Nam khi nhìn thấy một ai đó được các tổ chức vinh danh cho  giải này giải nọ thì cũng cần tìm hiểu xem: ai vinh danh họ, ai tặng thưởng họ?  Và, kẻ được vinh danh đã làm được cái gì cho nhân dân và tổ quốc Việt Nam?

Thí dụ như người đàn bà độc thân, có hai con Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã được “Vinh dự nhận giải thưởng nhân quyền Việt Nam do mạng lưới nhân quyền Việt Nam có trụ sở tại Hoa Kỳ trao tặng vì các thành tích tranh đấu cho nhân quyền” (sic), thì THAN ÔI những người có quan tâm đến tin tức một chút đã hiểu ngay LÁ BÀI NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH LÀ AI, bởi cái Mạng lưới Nhân Quyền Việt Nam có trụ sở tại Hoa Kỳ, là do Đảng phái nào lèo lái vậy???

Chú Ý 1:  Chính Khí Việt nhận thấy giải thưởng dành cho phụ nữ quốc tế dũng cảm, trong đó Đại sứ Ted Osius đã nói rõ rằng: “những người đã thể hiện lòng dũng cảm phi thường và khả năng lãnh đạo trong việc vận động cho nhân quyền, bình đẳng giới và trao quyền cho phụ nữ. Giải thưởng này thường tôn vinh những phụ nữ đã bị giam giữ, tra tấn, bị đe dọa tới tính mạng hoặc chịu tổn thương nghiêm trọng vì đã đứng lên cho công lý, nhân quyền và pháp quyền." (sic)

Với quý vị bạn đọc đang sinh sống tại Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa, không biết nhiều thì cũng biết ít về người đàn bà độc thân phải nuôi 2 con là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, để liên hệ xem ả ta đã “dũng cảm phi thường” (sic) như thế nào,  nếu có xin đưa thí dụ cụ thể?  “Khả năng lãnh đạo trong việc vận động cho nhân quyền, bình đẳng giới và trao quyền cho phụ nữ” (sic) với chứng cớ cụ thể xem, nhất là: “khả năng lãnh đạo trong việc vận động cho nhân quyền” Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa ra sao? 

Theo Ted Osius thì giải thưởng này thường tôn vinh: “những phụ nữ đã bị giam giữ, tra tấn, bị đe doạ tới tính mạng hoặc chịu tổn thương nghiêm trọng vì đã đứng lên cho công lý, nhân quyền và pháp quyền” (sic) tất nhiên là ở tại Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa.

Hãy thử kể xem Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị giam giữ bao lâu và điều kiện bị giam giữ như thế nào? Bị tra tấn như thế nào? Bị đe doạ tới tính mạng ra sao? Chịu tổn thương nghiêm trọng vì đã đứng lên cho công lý (xin cho thí dụ cụ thể), cho nhân quyền và pháp quyền, như thế nào, xin đưa thí dụ cụ thể!

Chú Ý 2:  Trước hết tổ chức vinh danh Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã tìm hiểu như thế nào để có thể biết trong số hàng  vài chục triệu người phụ nữ Việt Nam đang sống trong cảnh nô lệ đỏ của cái gọi là Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam?  Điều này đã cho thấy việc VINH DANH những người đấu tranh cho NHÂN QUYỀN và CÔNG LÝ...  mà lại bằng một phương pháp RẤT VÕ ĐOÁN, THIẾU DÂN CHỦ và KHÔNG CÓ MỘT CHÚT NÀO LÀ MINH BẠCH!!! Kiểu chọn người như thế này để VINH DANH hoàn toàn GIỐNG CÁCH VINH DANH và LỰA CHỌN người vào quốc hội của VGCSNghĩa là chỉ có tụi chóp bu VGCS  có quyền quyết định, còn quyền của người dân được biết, được bàn, được kiểm tra HOÀN TOÀN CHỈ LÀ KHẨU HIỆU giống như các BÙA trừ tà của nông dân Việt Nam cắm trên đồng ruộng trong dịp  "LỄ HOÀNG TRÙNG" !!!

Còn một điều vô lý nữa là:  một người được vinh danh là DŨNG CẢM NHẤT lại không phải do người dân Việt Nam VINH DANH nhưng lại do NHỮNG TỔ CHỨC NƯỚC NGOÀI?  Chúng ta thử nghĩ xem nếu một nước Tây Phương nào đó tổ chức bầu bán để lựa chọn người cầm đầu chính phủ THÌ CÔNG DÂN NƯỚC ĐÓ mới có quyền bỏ phiếu và được hưởng lợi  ích do sự lựa chọn cẩn trọng của mình, hoặc chịu sự thất bại trong việc lựa chọn thiếu suy nghĩ và vô trách nhiệm. 

Chú Ý 3:  Đối với Chính Khí Việtả Nguyễn Ngọc Như Quỳnh chỉ có thể gọi được là dũng cảm của những người vinh danh ả mà thôi,  còn đối với người dân Việt Nam thì ả hoàn toàn KHÔNG XỨNG LÀM MỘT NGƯỜI BÌNH THƯỜNG, LƯƠNG THIỆN, BẢO VỆ VÀ THỰC THI ĐẠO ĐỨC TRUYỀN THỐNG CỦA DÂN VIỆT. 

Xin chia sẻ với quý bạn đọc một số ý kiến như sau:

-   So sánh với những nữ sĩ quan của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà bị đánh lừa đưa đi nhà tù khổ sai của VGCS, sau cuộc xâm lược tạm thời thành công trên mặt địa lý của Việt Nam do lũ thực dân đỏ Nga - Tàu và tập đoàn tay sai Việt Gian Cộng Sản của chúng, thì dưới đây là  nhận xét của chính một tên Đại tá Nguỵ quân VGCS, làm việc trong  ngành truyền thông thông tin của VGCS, là tên đặc công đỏ Bùi Tín, trong cuốn Hoa Xuyên Tuyết của hắn, trang 87, hắn viết như sau: "Ở trại Thủ Đức (tức Z30D, Hàm Tân Thuận Hải- CKV) các chị em nữ sĩ quan nằm la liệt trên sàn xi-măng, trải ni lông mỏng mà không có chiếu, có màn, ở Tuyên Quang, có nhiều người bị giam tuổi 68, 70, 78 tuổi, ăn không đủ chất,  thiếu sinh tố, mù mắt, suy kiệt." (sic)

Những Nữ Sĩ Quan Việt Nam Cộng Hoà đó đã hy sinh thân xác, tuổi trẻ, hạnh phúc gia đình và kiên cường dùng tính mạng mình để đánh đuổi quân XÂM LƯỢC ĐỎ với tay sai là lũ VGCS, có nhiều người sau khi ra tù đã quá tuổi để lập gia đình và thân xác suy kiệt, sống trong cảnh cô đơn nghèo khổ và tủi nhục, cũng như bị phân biệt đối xử cho đến lúc chết!!!  chứ làm gì được béo tốt như Ả NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH, được đi nước này nước nọ một cách tự do; dự hội nghị này, hội nghị khác một cách vênh váo, khi về nước thì lại cùng lũ CUỘI tụ họp nhau tại Starbugs nhấm nhi bánh ngọt với Café  cùng với Tây - Đầm, miệng cười toe toét, mặt kênh  lên , và lấy làm VINH DỰ vì được Tây - Đầm bắt tay, choàng cổ.  Có ai thấy ả thăm hỏi những người dân Việt Nam bị trị hay không? Và cũng có ai thấy ả tỏ vẻ xấu hổ và xót xa khi thấy mấy Đại sứ các nước Phương Tây làm trò hề hưởng thụ, phục hồi lại những hình ảnh của thực dân đối với người Nô Lệ Việt Nam hay không?  Đó là những kẻ mặc áo gấm ngồi trên xe cyclo để cho những người nô lệ đỏ Việt Nam gò lưng đạp  đi du hí lòng vòng trên đường phố, kẻ ngồi trên xe thì trơn lông đỏ vỏ, mập gấp 3 lần người đạp xe, Có xe, kẻ ngồi trên còn là "cả anh, cả ả" nụ cười chả thấy có vẻ gì là thông cảm cho người oằn lưng đạp xe mà chúng ta có hình ảnh về những người đạp xe đó vừa GIÀ, vừa YẾU, có khi còn mặc quần áo đồng phục như các nô lệ ở các nước bị xâm lược xưa kia!

 












Ý kiến của Đại sứ một nước Tây phương nào đó mới là sức  nặng chính trong việc chỉ định để vinh danh những đứa Việt Nam như kiểu Ả NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH!

Cụ thể trong việc ả Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được Bộ Ngoại Giao Mỹ Vinh Danh, thì tiếng nói của Ted Osius là rất quan trọng, gần như có tính quyết định. 

Ted Osius là đệ tử ruột của tên phản chiến John KerryTed Osius cũng là kẻ CHỐNG QUỐC KỲ VIỆT NAM CỘNG HOÀ RẤT QUYẾT LIỆT, cụ thể trong vụ hợp tác với mụ Janet Nguyễn ở Little Saigon một vài tháng trước.  Vậy thử hỏi nếu ả Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được Ted Osius giới thiệu thì có NGU ĐẾN ĐÂU cũng phải thấy rằng dù đã mấy chục năm trôi qua nó hoàn toàn phủ nhận Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hoà. Cả cuội Phạm Thanh Nghiên cũng vừa được trao một giải ở nước ngoài, đã viết để đánh bóng cho ả Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là có cha thuộc lực lượng bán quân sự, tức Cảnh sát  của Việt Nam Cộng HoàẢ Phạm Thị Thanh Nghiên này, giống như Cha Ông ta nói "Quạ khoang cứ tưởng mình là Phượng Hoàng".  Ả có biết rằng, đã có biết bao nhiêu những kẻ còn cao cấp thuộc hàng tướng lãnh chứ không phải lính, như trường hợp Nguyễn Cao Kỳ, Trần Thiện Khiêm, Nguyễn Khắc Bình... chúng cũng chối bỏ CỜ VÀNG hoặc ngay tên chỉ điểm viên của VGCS là Nguyễn Văn Lý nó cũng CHỐI BỎ CỜ VÀNG để thay vào đó cờ của các Lễ Hội xa xưa, thế nhưng  tại Bắc Cali đã có những đứa ngu xuẩn không kém đã hưởng ứng để dần dần xoá BỎ CỜ VÀNG

Chú Ý 4:  Kẻ được vinh danh là lãnh đạo như ả Nguyễn Ngọc Như Quỳnh  mà ả không thể phân biệt được (tên Nguyễn Văn Lý cũng thế) sự khác nhau giữa việc VGCS bị Tàu cộng o ép để đưa ra khẩu hiệu "Trung Cộng Xâm Lược" LÀ MỘT SỰ NGU XUẨN, mà nguy hiểm nhất là cái tư tưởng NGU XUẨN đó sẽ làm cho nhân dân Việt Nam bị trị xác định sai lầm mục tiêu đấu tranh. 

VIỆC TRUNG CỘNG XÂM LƯỢC VIỆT NAM XÃ HỘI CHỦ NGHĨA HOÀN TOÀN KHÁC VỚI VIỆC VGCS BÁN NƯỚC CHO TRUNG CỘNG!!!

Chính vì  sai lầm trong nhận thức mục tiêu đấu tranh như thế cho nên ả Nguyễn Ngọc Như Quỳnh mới có thể,  như chính Ted Osius viết: "Vì sự dũng cảm của cô trong việc đưa ra các vấn đề xã hội dân sự, TRUYỀN CẢM HỨNG CHO SỰ THAY ĐỔI ÔN HOÀ..." (sic), nghĩa là "lãnh đạo" cho người Việt Nam bị trị hợp tác với VGCS để "THAY ĐỔI ÔN HOÀ", bởi nếu Trung cộng là kẻ xâm lược thì đương nhiên tập đoàn VGCS cũng là "NẠN NHÂN" (?) của Trung cộng mà thôi!!! Còn nếu chúng ta hiểu rằng tập đoàn VGCS là lũ BÁN NƯỚC thì KHÔNG THỂ HỢP TÁC VỚI CHÚNG ĐỂ THAY ĐỔI ÔN HOÀ!!!

Tổ tiên Việt Nam đã làm như vậy và đã thành công.  Chỉ lấy thí dụ Nhà Trần phải trừng phạt lũ phản quốc trước thì kết quả của Hội Nghị Diên Hồng mới đem lại hiệu quả như ý  cho việc chống xâm lược.

Thế giới cũng vậy mà thôi!

Chính Khí Việt
Ngày 31 Tháng 3, 2017

Selected reading relating to U.S. Ambassador to Vietnam Ted Osius:



Chính Khí Việt: (Bài 1) ĐẠI SỨ HOA KỲ TED OSIUS TẠI VN CÓ BÀI TRẢ LỜI PHỎNG VẤN RẤT HAY!!!
 
 
CRISIS OF HONORING

 
LINKS FACEBOOK:
 
 
 

News of blogger Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh won the bravery prize, announced by Dân Làm Báo while U.S. Ambassdor to Việt Nam Ted Osius wrote:

 

“On March 29, 2017, the U.S. State Department will honor Nguyễn Ngọc Như Quỳnh with the prize granted to International Brave Woman” because her bravery to voice out  civil social issues which inspire the aspiration to peaceful changes, calls for more transparency in government and access to basic human rights, also a representing voice for  the right of free speech.

 

Since the prize of International Woman of Courage Award was founded in 2007, the U.S. Secretary of State has honored women around the globe who has put forth their tremendous courage and leadership skill to campaign for human rights, equality of genders and rights to women. This prize is usually awarded to women who are arrested, tortured, threatened to their lives or are seriously damaged due to their riseup for justice, human and legal rights (sic)
 


Perhaps
Vietnamese readers have been aware of this crisis of honoring which began since communist top diplomat Lê Đức Thọ and Henry Kissinger, U.S. Secretary of State, who shared the Nobel Peace Prize. Lê Đức Thọ’s hands were always fully soaked with blood of innocent citizens of Vietnam therefore he did not receive it and returned it immediately to the Nobel Peace Prize committee. But Kissinger who dearly loved US dollars so he “tried to hold back his breath” for a few years to think it through but finally he decided to returned his prize to the Nobel Peace Committee.  
 


All prizes, in general, when they are politicalized then they become bad jokes. Especially the Nobel Peace Prize was awarded to U.S. President Obama only a few days after he was inaugurated to become the 44th U.S. President.



When Vietnamese people realize that somebody is awarded by organizations with prizes then they also need to find out who nominates them and who awards them? And what did the nominees achieve to serve the people and Vietnam fatherland.



For example, the single mother with 2 kids Nguyễn Ngọc Như Quỳnh did have “honor to receive the human rights of Vietnam by the Network of Human Rights whose headquarter is located in the U.S. due to her records of struggling for human rights (sic) then people who pay attention to political activities in Vietnam will immediately understand who the “card of Nguyễn Ngọc Như Quỳnh” is and the “Network of Human Rights for Vietnam” with its headquarter in the US has been led by which political party?




Note 1: In the prize of The International Brave Women”, U.S. Ambassador Osisus made it clearWomen around the globe who have put forth their tremendous courage and leadership skill to campaign for human rights, equality of genders and  women’s rights. This prize usually nominates women who are arrested, tortured, threatened to their lives or are seriously damaged due to their riseup for justice, human rights and legal rights” (sic) 




Readers inside Vietnam know about this single mother Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, who raises her 2 kids, have a question about her “extensive bravery” (sic). If answer is yes then please give out concrete evidences. “Leadership to campaign for human rights, equality of genders and delegation of authority to women (sic). Readers demand evidences, especially to “leadership skill to campaign for human rights” (sic)




According to Ted Osius this prize usually nominates “women who had been imprisoned, tortured, threatened to their lives or suffered serious injuries due to their uprising for justice, human and legal rights” (sic), obviously in the Socialist Republic of Vietnam (SRVN).

 

 

Let’s question how long has Nguyễn Ngọc Như Quỳnh been imprisoned, and her situation of being confined? How bad was she tortured? How was she threatened to her life? How was she injured seriously due to her standing up for justice. People all need concrete evidences.



Note 2: First, how did the nominating organization to Nguyễn Ngọc Như Quỳnh conduct studies and interviews to come to a final conclusion that among several million Vietnamese females who are living in the  slavery situation in Vietnam Nguyễn Ngọc Như Quỳnh deserves the prize. This question may raise some serious questions about its nomination organization’s vague, partial, quick, non democratic and non transparent method of selection. The selection is quite similar to the selection process of the People Congress of the Socialist Republic of Vietnam. It means only top communist political leaders exclusively reserve their right to select congress representatives. And the right of majority people to be informed, discussed and controlled are only fake political slogans. This is similar to the incantations setup on the cultivation fields in the countryside which are used to scare away ghosts during  the season of “Royal Ceremony”.



Another foolish fact: A woman who was nominated to be the bravest lady was not nominated by the Vietnamese people inside Vietnam but by political organizations outside Vietnam. Let’s think over the fact that western, democratic countries usually organize free, popular elections to select leading officials. One of the most important requirements is that only citizens of that country have the right to vote to reap the benefits of their selection through their prudent choice. Otherwise, voters will generate very bad consequences for their hateful selections due to lack of thoroughly thinking and citizens’ responsibility.

Note 3: To the author, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh may be a brave figure to those who nominated and honored her. But to the people of Vietnam she fully has not been deserved to be an average ordinary honest person to protect and practice traditional ethical standards of Vietnam.

 


Let us share some opinions as follows:

 

As to female officers of the Armed Forces of the Republic of Vietnam who had been tricked to show up and sign in for “reeducation of only a few days”. But it turned out they were imprisoned in labor prisons after the temporary victory of the aggression supported by China, Russia and Vietnamese communists. Followings are observations of the pro-communist media agent Bùi Tín, in his “Hoa Xuyen Tuyet”, page 87: ”In camp Thủ Đức . Z30D, Hàm Tân, Thuận Hải/  countless of female army officers lied down on cement floors over thin pieces of plastic without bed sheets and no purdahs to protect them from mosquitoes. In Tuyên Quang, many aging prisoners, 68, 70, 78 years old who were malnourished  leading to blindness or total physical exhaustion (sic)

 


Those female army officers sacrificed their physical safety, health, youth and family happiness to fight
the red aggressors cooperated by its subordinates Vietnamese communists. Many female officers were too old to marry and build up their own families after being released from communist jails. They became physical and mentally exhausted and lived lonely with limited financial resources, shame and were discriminated by the communist victors until they died. These officers are not chubby, fat and happy as Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. She is allowed to visit many countries in her arrogance. When she comes back home she meets with fake political opponents at Starbuck coffee shops and restaurants to drink coffee, tastes French cookies with friend foreigners with her big smiles, her face feels happy and superior to other people. She feels honorable to shook hand with foreigners or are friendly hugged by them. Nobody has seen her visiting or showing concern about her fellows who are seeking-justice proletariats who have roamed the streets to request their properties confiscated illegally by central and local communist governments be returned to them. Everybody has feeling that Quỳnh is shameful with activities in which ambassadors of  western countries who sit on the tri-cyclos and the cyclo conductors have to use their own sweating physical strength to bike those tri-cyclos to carry those western diplomats so they can enjoy their leisure time around the cities. This activity invokes the whole sad story of French colonialism  in Vietnam for almost a century. There are some customers who wear bearish like (“gấm”) dresses and sit on the try-cyclos to  enjoy views of the whole cities. Sometimes, there are couples who sit on tri-cyclos with big smiles  and pay no attention to other workers who work so hard to move along these fat, well dressed people. Sometimes those workers are required to wear working uniforms exactly like real slaves in modern time.




Canadien ambassador to Vietnam on “Three wheels vehicle, tri-cyclo”





A western ambassador’s recommendation plays the most significant impact so the Vietnamese communists have sufficient time to prepare themselves to deal with various situations.

 


Similarly, Ambassador Ted Osius’ endorsement to Nguyễn Ngọc Quỳnh is very important. It is almost  the decisive factor.


Ted Osius is a close student (subordinate) of John Kerry. He is also the man who aggressively opposes the heritage yellow flag of the first Republic of Vietnam especially in his close coordination with Janet Nguyen in Little Sagion few months ago. Then let’s ask how Nguyễn Ngọc Như Quỳnh is nominated by Ted Osius.  A stupid person is able to immediately realize that for many decades Osius has refused the heritage yellow flag of the Republic of Vietnam. Even fake Nguyễn Thanh Nghiên wrote up some comments to praise Nguyễn Ngọc Như Quỳnh such as her father who served in the semi-military unit (police). Phạm Thanh Nghiên is somebody who is “only a parrot but she think she is a colorful phoenix”. She should know that there are some high ranking officers such as Nguyễn Cao Kỳ,  Trần Thiện Khiêm, Nguyễn Khắc Bình...who have denied the yellow heritage flag. Even priest Nguyễn Văn Lý also has denied the yellow flag and replaced it with a flag of old ancient ceremonies. In Northern California there are some weird “political advocates” who  joined the organization to focus in boycotting and erasing the  yellow heritage flag of the Republic of Vietnam.

 

 

Note 4: The honoree as Nguyễn Ngọc Như Quỳnh who  is not able to understand that the CPV has been forced by China while the CPV broadcasts the untruthful political slogan “Aggressor China”  is her big own  stupidity. And the most danger of that stupid thought is directing the oppressive Vietnamese people to wrongly determine the strategic goals of the struggle while overlooking that the CPV has been the main broker who sold off our fatherland Vietnam to China.



The massive aggression of China into Vietnam is totally different from the serious issue of selling the whole country and the people of Vietnam to China which is gradually executed by the CPV.

 

This is the strategic mistake of recognizing the goals of the struggle therefore Nguyễn Ngọc Như Quỳnh has been able to (as Ted Osius wrote up) “utilize her bravery in voicing out her social issues which inspire aspiration for peaceful changes (sic). It means “political leadership” allows oppressed Vietnamese people to cooperate with the CPV to ”peacefully change” Vietnam. Because if China is the aggressor than the CPV is only a victim(s) of China. But if we understand the CPV and all Vietnamese quisling communist members have sold our fatherland Vietnam to China then we cannot cooperate with Vietnamese communists (via the CPV) to peacefully change Vietnam.




Vietnamese ancestors did strategize their defensive fights against China in their profound understanding about their main strategic goal and who the principal enemy was. Finally, they were successful to protect, enhance and enrich our fatherland Vietnam and its beautiful culture so many younger generations can enjoy the ancestors’ achievements. One simple example was the Trần dynasty had  to immediately execute all national traitors before convening Diên Hồng National Referendum in order to achieve the final goal to defeat powerful Chinese armed forces. 

 

Our current world politics is an exactly similar political and military scenario.



Chính Khí Việt

March 31st, 2017




0 comments:

Post a Comment

 

Subscribe to our Newsletter

Contact our Support

Email us: Support@templateism.com

Thành Viên của Website