NHỮNG THÔNG TIN MÀ MẸ NẤM NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH CẦN PHẢI TRẢ LỜI RÕ
RÀNG!!!
(BÀI 2)
Trong bài
thứ nhất, chúng tôi đã đưa ra một phần những tài liệu về Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc
Như Quỳnh mà chúng tôi đang có trong tay. Còn những tài liệu khác, chúng tôi thấy
không cần thiết công bố như chuyện lùm xùm ở bên Úc với Lê Anh, khiến cho chuyện
đánh ghen là một đề tài có tính thời sự khi Mẹ Nấm qua Úc để “vận động chống
VGCS”, hoặc chuyện Mẹ Nấm nói rằng tên “Người Buôn Gió” đã giới thiệu Mẹ Nấm
cho Việt Tân; cũng như những bí mật về người chồng đầu tiên của Mẹ Nấm và cũng
là cha đẻ của Bé Nấm, đang hoạt động ngầm như thế nào? ….
CHÚ Ý
4: Để khách quan, chúng tôi xin phép quý
bạn đọc được trích dẫn một đoạn viết ngắn của tên Đặc Công Đỏ VGCS Bùi Tín (đã
chết), viết trong cuốn “Hoa Xuyên Tuyết”,
do nhà xuất bản Nhân Quyền- năm 1991. Ở trang 87, đặc công đỏ Bùi Tín đã viết như
sau:
“Từ hồi
năm 1975, tôi gặp hơn 40 viên tướng Saigon đi cải tạo, gặp gần 100 nhân viên cấp
cao ra trình diện, và sau đó tôi đi khắp các trại ở Long Thành, Thủ Đức (tức trại
Z30D- CKV), Bà Rịa, Long Khánh, Tây Ninh, rồi ra Bắc đi lên tận vùng Tân Phú ở
Tuyên Quang. Tôi băn khoăn không thể lý giải được rằng: người cộng sản thường tự
nhận là con người nhân ái, sao lại có thể chủ trương đày ải hàng loạt, hàng chục vạn con người trong cảnh thực sự là tù đày cực nhọc đến thế
này? Ở trại Thủ Đức (tức Z30D – CKV), các chị em nữ sỹ quan nằm la liệt trên sàn
xi măng, trải ni-long mỏng mà không có chiếu, có màn ở Tuyên Quang, có nhiều
người bị giam tuổi 68, 70, 78 tuổi, ăn không đủ chất, thiếu sinh tố, mù mắt,
suy kiệt. Để làm gì? Họ có thật sự được cải tạo, hiểu ra lý lẽ về cuộc chiến
tranh này, hay họ thêm nản lòng cay đắng
với chế độ mới? Tôi đã xem tài liệu học
tập cho các viên tướng Saigon và bài chuẩn bị lên lớp của người quản giáo ít tuổi.
Tôi thấy rõ việc dạy và học đều là miễn cưỡng, hình thức, không tạo được kết quả
mong muốn. Tôi đã nói lên chính kiến của
mình cho ông Thứ trưởng Bộ nội vụ Viễn Chi, đại diện của Bộ ở Miền Nam. Ông ta
chỉ cười nhạt và im lặng.” (sic).
Xin viết ra đây để
quý bạn đọc biết rằng, cảnh ở tù VGCS là mỗi tù nhân chỉ đủ chỗ nằm bằng nửa
chiếu cá nhân (chiếu đơn). Làm gì được
như Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, 4 người ở một phòng rộng 9 mét vuông!!! Cơm thì
được ăn no đầy đủ, vệ sinh. Còn ăn uống của tù nhân Quân Dân Cán Chính VNCH, mỗi
khẩu phần là 6 muỗm lương thực, như sắn khô (tức củ mì khô) do chính người tù sản
xuất phơi ở sân bao gồm cả cứt mèo, cứt chó, cứt gà. Cho nên mới xảy ra chuyện đánh nhau giữa tù
nhân chỉ vì việc chia khẩu phần có chút không đồng đều! (làm sao có thể chia đồng
đều được, cho nên cuối cùng phải dùng biện pháp bốc thăm!!!)
Thức ăn đa phần là rau muống cả giây cả rễ, vì tù nhân quá đông nên rửa rau phải vội vàng vì thế có đội lãnh rau muống
luộc về còn thấy cứt người nổi lềnh bềnh trong chậu rau!!! Đối với chị em Nữ, cũng
giống như tù nhân Nam, sau lao động khổ sai bắt buộc phải cởi trần truồng đứng
nghiêm như lính trên bờ cạn để điểm danh xem có tù nào trốn trại không, rồi mới từ từ bước xuống suối
dưới con mắt cú vọ của những thằrng cai tù ranh con đứng trong lùm cây chỉ chỏ những Nữ tù
nhân cởi truồng “bình luận nhảm nhí rồi cười hô hố” đúng kiểu cười của VGCS trong thế Thượng Phong. Chưa hết lũ cai tù VGCS đêm đêm gác khu vực phòng giam phụ nữ, thường xuyên
đưa tay qua chấn xong sắt xoa nắn những chỗ nhạy cảm trong khi tù nhân nữ đang
ngủ! Do không thuốc men và bị lao động khổ sai nên hầu hết chị em đều mắc bệnh
phụ khoa trầm trọng như sùi mào gà, mất kinh nguyệt, rong kinh thường xuyên, thậm
chí có những tù nhân hình sự nữ bị lậu, giang mai…. nhưng thuốc chữa chỉ là vài viên “xuyên
tâm liên” (tức cái nhân màu xanh ở hạt sen- CKV). Vì thiếu sinh tố nên tù nhân
bị ngứa lợi và chân răng cho nên có những chị em chưa có kinh nghiệm nắm lấy cái
răng rút ra cả chân răng mà không đau đớn gì. Cho nên đã có một
số chị em “buồn tay” đã rút sạch cả hai hàm răng của mình!!!
Quý bạn
đọc có thể nào hình dung được những cảnh tưởng đó và quý vị có biết những cảnh
tượng đó so với việc ở tù của Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh mà quý vị đã phải rưng
rưng nước mắt thì chẳng hiểu nổi cảm xúc của quý vị như thế nào, để ở đâu???
Xin hỏi
Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh mà quý vị đã
ưu ái, ca ngợi thành tích “chống VGCS” được Quốc tế biết đến, nghĩa là cô ấy phải
là kẻ thù của VGCS cho nên cái tội đó đối với VGCS là một trọng tội, thế mà được
cộng sản cho ở tù một cách ưu ái như thế là tại làm sao? Còn tội trạng của Quân
Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hoà, là công dân của VNCH nên cần phải có trách nhiệm
-bằng việc này hay việc khác- để bảo vệ trọn vẹn lãnh thổ và an ninh, an toàn tính
mạng và tài sản của người dân Việt Nam Cộng Hoà chống lại sự xâm lược của Nga – Tàu
mà công cụ của chúng chính là lũ Nguỵ Quân VGCS. Bị thua trận, những Quân Dân Cán Chính Việt
Nam Cộng Hoà đó tối thiểu cũng phải được hưởng quy chế của tù binh chiến tranh. Đàng
này, từ những năm 1975 trở đi thì còn có
thể tạm coi như việc VGCS đã hành xử còn hơn quân xâm lược chỉ vì chúng nó theo chủ
nghĩa thực dân đỏ Leninist và cách thực thi theo sự chỉ đạo của tên sát nhân
Stalin. Nhưng từ khi chúng chấp nhận cái
gọi là “mở cửa, đổi mới” mà chúng vẫn giữ nguyên cách đối sử với tù binh là Quân
Cán Chính Việt Nam Cộng Hoà như đối xử với tù hình sự, giết người cướp của, khủng
bố, buôn bán ma tuý….., thì không thể nào chấp nhận được. Tội ác đó của chúng đối với nhân dân Việt Nam
có hệ thống suốt từ thời Đảng VGCS ra đời năm 1930 cho đến hiện nay 2018, do thằng
đại tội đồ Nguyễn Phú Trọng cầm đầu tổ chức bán nước, giết dân, bán dân, thì không
thể nào lại có thể ƯU ÁI THƯƠNG XÓT những cá nhân, những tổ chức ra mặt chống lại
chúng!!!
Thật
ra không cần chú ý nhiều lắm, ai ai cũng có thể thấy được, chúng là những chân rết
của tổ chức VGCS.
(còn tiếp)
Chính Khí Việt
Ngày 25 Tháng
10, 2018
0 comments:
Post a Comment