BÀI TIẾP
THEO VỀ MỤ TÔN NỮ HOÀNG HOA
Hôm qua
trong phần "NHẬN XÉT 1", CKV đã trích nguyên văn một đoạn bài viết của Tôn Nữ Hoàng
Hoa.
Nay xin
được chia sẻ với quý bạn đọc trong và ngoài nước để thấy rằng trên giấy trắng mực
đen mụ TNHH đã công khai thừa nhận mụ không phải là người sùng Đạo Phật vì mụ
viết rằng, mụ chỉ đi chùa Phật Pháp vào những ngày Chúa Nhật không bận rộn. Nghĩa là hằng tuần lễ mụ chưa chắc đã đi chùa
lấy một ngày. Đồng thời mụ cũng thừa nhận
mình là một phật tử nhưng mụ không NĂNG TU TẬP theo Phật. Nhưng ai ai cũng biết rằng mụ TNHH này lại rất năng
nổ bảo vệ -dù vất vả mấy đi nữa- nhằm giữ cho được các Chùa mà sư trụ trì có thể
nói hầu hết đều là những thằng việt gian đầu trọc, thí dụ như thằng Đặng Phúc
Tuệ aka Quảng Độ hay thằng dâm tăng Chánh Lạc.
Đó là vì mụ có nhiệm vụ bảo vệ cơ sở vật chất cho tập đoàn đầu trọc Ấn
Quang để duy trì đều đặn làm cơ sở ẩn núp, đào tạo những tên việt gian đầu trọc,
một trong những mũi giáp công quan trọng nhất trong việc phục vụ cho Chủ Nghĩa
Thực Dân Đỏ Nga – Tàu thông qua tập đoàn VGCS để xâm lược và cai trị trọn vẹn đất
nước và con người Việt Nam cho Nga - Tàu.
Cho nên
mụ TNHH này nó không thờ Phật mà nó chỉ THỜ SƯ là cán bộ VGCS của Ấn Quang. Xin đưa một thí dụ về việc mụ đã mạo danh để
xin cho tên dâm tăng Chánh Lạc khỏi bị đưa ra xét xử theo Luật Hình Sự với việc
xin được chịu đóng tiền phạt là 4 triệu 800 ngàn USD!!!
Xin hỏi
suốt từ ngày ra hải ngoại đến nay, đã bao giờ có một tổ chức tay sai VGCS nào móc
túi người dân tỵ nạn VGCS một số tiền kếch sù như vậy ĐỂ NUÔI và DUY TRÌ sự hoạt
động cho một tên LÀ TỘI ĐỒ đã cùng tổ chức Ấn Quang của chúng góp phần rất quan
trọng trong việc đẻ ra sự kiện người dân Việt Nam phải trở thành người đi tỵ nạn
cộng sản???
Một điều
quan trọng khác nữa là, khi mụ TNHH chỉ chăm chút cho dâm tăng Chánh Lạc thì khỏi
cần chứng kiến cũng thấy được THÀY – TRÒ tu với nhau như mấy câu gọi là thơ dưới đây của
Chính Khí Việt để lật mặt hai đứa:
“Cũng cảnh,
cũng tiu, cũng chũm choẹ,
Giọng hì,
giọng hỉ, giọng hi ha
Tu kiểu
Ấn Quang thành dâm trọc
Chánh Lạc
càng tu càng dâm tà
Chọn mụ
nạ dòng xoa “chũm choẹ”
Lựa lũ
trẻ em ve vuốt “tiu”
Nạ dòng
rên rỉ khi đêm vắng
Đùn ra
nhớp nháp văn chương tiều
Nào bờ
mấp mô cỏ ướt sũng
Công đức
học “thày” có bấy nhiêu???”
(CKV)
Nhận Xét
2: Khi con mụ TNHH lo bảo vệ Ấn Quang là lũ tội đồ gây ra cảnh nhà tan cửa
nát, phải bỏ đi tỵ nạn VGCS, nguyên nhân gây biết bao chết chóc trên đường đi tỵ nạn! Thì thử hỏi
rằng chính con mụ này là một tội đồ “trời không dung đất không tha” và cũng lộ rõ hình
tích của nó là một THÀNH PHẦN ĐỨNG TRONG HÀNG NGŨ CỦA VGCS. Lũ Ấn Quang là tội đồ của nhân dân và tổ quốc
Việt Nam thì hiển nhiên con mụ TNHH này thực sự đóng vai trò gì khi nó bảo vệ Ấn
Quang cụ thể với những tên Quảng Độ, Chánh Lạc…, chắc chắn chỉ có những kẻ mù óc,
mù mắt điếc tai mới không nhận ra được những sự thực rành rành như thế.
Nhận Xét
3: Trong đoạn trích dẫn nói trên mụ TNHH
đã mô tả và đã viết lên cảm xúc của mình.
Đó là, như mụ viết: “Ngay giữa chánh điện lá cờ vàng ba sọc đỏ được
trang nghiêm chưng bày. Vì vậy vào chánh
điện cũng cảm thấy thâm tâm an lạc không vương mắc bởi những hoài nghi.
Vì thế tôi thể
hiện hết mình ở đây dù
cho có việc gì xảy ra” (sic)
Chính
Khí Việt xin được phép lưu ý quý bạn đọc trong và ngoài Việt Nam rằng:
Cờ Vàng
Ba Sọc Đỏ là niềm tự hào, là hình ảnh của Tổ Quốc Việt Nam do tiền nhân đã nhiều
ngàn năm dựng nước và giữ nước truyền lại cho các thế hệ sau của Việt Nam.
Nhưng đối với kẻ thù xâm lược nhân dân và tổ quốc Việt Nam thì chúng cũng
cho trưng bày cờ Việt Nam Nền Vàng Ba Sọc Đỏ để khoe với thiên hạ rằng đó là những
lá cờ của quân địch mà chúng chiếm làm chiến lợi phẩm để vinh danh LŨ NGUỴ QUÂN
VGCS cũng như cái đảng VGCS của chúng nó mà thôi. Xin đừng lẫn lộn!!!! Vì thế, đối với con mụ TNHH này thì Quốc Kỳ Nền
Vàng Ba Sọc Đỏ “được trang nghiêm chưng bày” nhằm vinh danh thành tích của lũ
việt gian đầu trọc Ấn Quang, bởi vì chúng chưa bao giờ lấy làm vinh dự
coi Quốc Kỳ Nền Vàng Ba Sọc Đỏ là niềm tự hào của nhân dân Việt Nam yêu nước. Cho nên con mụ TNHH, khi “vào chánh điện cũng
cảm thấy thân tâm an lạc không vướng mắc bởi những hoài nghi” (sic) là như vậy. Vì đó là hang ổ của việt gian đầu trọc Ấn
Quang, kẻ đã coi nhân dân và tổ quốc Việt Nam là địch với tượng trưng là Quốc Kỳ Nền Vàng
Ba Sọc Đỏ. Nên mụ TNHH mới –như mụ thú
nhận- “TÔI THỂ HIỆN HẾT MÌNH Ở ĐÂY DÙ CHO CÓ VIỆC GÌ XẢY RA” (SIC). Nghĩa là mụ rất yên tâm giữa hang ổ việt
gian đầu trọc Ấn Quang của mụ.
KẾT LUẬN
Giờ đây
Chính Khí Việt xin rút lại cái tên “Tôn Nữ Hàng Hai” mà Chính Khí Việt đã từng
đặt cho nó. Qua đoạn trích dẫn trên, mụ
TNHH đã công khai khẳng định mụ không hề đi hàng hai mà CHỈ ĐI CÓ MỘT HÀNG, đó là một hàng cùng
với lũ việt gian đầu trọc Ấn Quang, một công cụ quan trọng của tập đoàn VGCS và
các thế lực thực dân đỏ Nga – Tàu, và hiện thời do tình hình mới lại có thêm một
số thế lực duy lợi khác nữa mà thôi!!!
Lưu Ý: Xin quý bạn đọc trong và ngoài nước lưu ý, bài
tiếp CKV sẽ một lần nữa lôi ra cái thằng tay sai cho việt gian cộng sản là Nguyễn Văn
Nghiêm, tức Lão Móc, tức Nguyễn Thiếu Nhẫn, tức Ký Giả Vị Trời, tức Lệnh Hồ!!!
Chính
Khí Việt
Ngày 19 Tháng 4, 2018
(Thích) Chánh Lạc: một dâm tăng của bọn đầu trọc Ấn quang nổi tiếng là độc tài, nhiều thủ đoạn hãm hại, và triệt tiêu những sư tăng nào không theo đường hướng của hắn. Ngoài bàn tánh thích sân si, thích độc đoán, thích gian ngoa, hắn còn thích hành lạc, và thích đàn bà.
Hội Phật Giáo Miami đã vạch trần một sự thật: tố cáo về chuyện tên dâm tăng này đã dan díu với bà Chành Lê, và có 5 đứa con. Sau vụ lột mặt nạ này, Thích Chánh Lạc khăn gói quả mướp ra đi.
Khi ở Utah, hắn lại giở ngón nghề chiêu dụ đàn bà, dan díu với bà Lisa Vũ, và có thêm một đứa con. Bà Lisa này là vợ của ông Hồng Nguyễn.
Khi chuyện đổ bể ra, Chánh Lạc lại đi lánh nạn ở Colorado và giở trò dụ dỗ trẻ em, đã xâm phạm tiết hạnh của một cháu bé gái tên là Hồ Thị Thu. Bị cảnh sát giam, với tiền thế chân để tại ngoại hầu tra là $25,000 đô la.
Trong bài thơ mô tả sự "thích hành lạc" của 2 "thầy - trò" Chánh Lạc và bà TNHH của Chính Khí Việt có đoạn: "...Nào bờ mấp mô cỏ ướt sũng...". Câu này có ý nghĩa như thế nào mà...anh Chính Khí Việt lại cho là dâm loàn? Câu này là trong bài Thế Gian Hiện Hữu của bà TNHH, xin trích nguyên văn:
* “...Chiều nay, tình cờ đọc bài thơ Một Chút Suy Niệm của tác giả Duyên Lãng, không hiểu tại sao tôi lại không mang một nỗi buồn, và nhất là nỗi buồn đi vào đêm thường mang cái ướt sủng bên những bờ cỏ mấp mô để tâm hồn mở ra cho cô đơn lặng lẽ đi vào. Thế nhưng, tôi lại nghĩ về Lão Tử...”
Ngưng trích.
Cảm xúc của bà TNHH là: “...không hiểu tại sao tôi lại không mang một nỗi buồn...”, tức là bà rất muốn “buồn” nhưng không hiểu nổi tại sao mình lại không buồn? Hoặc là câu thơ của cố nhà văn Duyên Lãng Hà Tiến Nhất là câu thơ buồn, nhưng bà đang tự dằn vặt vì đã không được buồn giống tác giả?
Chẳng biết nỗi buồn của cố nhà văn Duyên Lãng Hà Tiến Nhất hàm chứa trong những vần thơ ra sao, nhưng nỗi buồn đó lại được bà TNHH diễn tả lại trong câu văn thành: “...nỗi buồn đi vào đêm thường mang cái ướt sủng bên những bờ cỏ mấp mô để tâm hồn mở ra cho cô đơn lặng lẽ đi vào...”?
Người ta thường hiểu: buồn thì khóc, khóc nhiều thì ướt gối, ướt mi, ướt khăn hay ướt cái gì cũng được, chứ chưa thấy ai lại ướt…sũng bao giờ? Người ta cũng hay nói: lệ hoen bờ mi (rơm rớm), ướt bờ mi, bờ mi đẫm lệ, chứ chưa thấy ai gọi là lệ “sũng bờ cỏ”?
Hơn nữa, bờ mi được sắp xếp theo hàng theo lối và ngay ngắn, nếu có ví bờ mi như cỏ thì cũng phải gọi là hàng cỏ chứ sao lại gọi là bờ cỏ? Và bờ mi thường được cắt tỉa ngay ngắn chứ đâu có “mấp mô”?
Từ xưa đến nay, nỗi buồn ghé thăm ai đều rất tự nhiên, chứ đâu có chọn ngày chọn tháng, hay chọn giờ chọn khắc bao giờ, ấy vậy mà nỗi buồn chỉ ghé thăm cái “tâm hồn” của bà TNHH chỉ vào ban đêm thôi, chứ không phải ban ngày?
Tóm lại, nào là: “bờ cỏ” mấp mô sũng nước nè, “tâm hồn” thì mở ra cho “cô đơn” lặng lẽ đi vào nè, nỗi buồn lại chỉ có lúc về đêm thôi nè, vậy chẳng là chuyện…phòng the thì còn chuyện gì nữa vào đây?
Dầu chúng tôi không muốn nghĩ xiên nghĩ xẹo, thì cũng không có lý do nào để giải thích khác được! Ý bà TNHH là muốn hàng đêm...có “cô đơn” lặng lẽ đi vào “tâm hồn” đang “mở cửa”...khi “bờ cỏ” mấp mô đã ướt nhẹp?
Sau khi đọc đoạn văn trên của Tôn Nữ Hoàng Hoa, chúng tôi chợt khám phá ra nữ sỹ Hồ Xuân Hương thực sự đã có chân truyền. Khi xưa, thơ của bà vừa mang nghĩa tục, vừa trộn nghĩa thanh, thanh thanh tục tục, tục tục thanh thanh, ai hiểu sao cũng được, thì nay văn của bà TNHH cũng vừa mang nghĩa "chống cộng" lại vừa mang nghĩa…phòng the”. Xin viết lại 2 bài thơ nữ sỹ Hồ Xuân Hương:
Hang Cắc Cớ
Trời đất sinh ra đá một chòm
Nứt ra đôi mảnh hỏm hòm hom
Kẽ hầm rêu mốc trơ toen hoẻn,
Luồng gió thông gieo vỗ phập phòm.
Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm,
Con đường vô ngạn tối om om.
Khen ai đẽo đá tài xuyên tạc,
Khéo hớ hênh ra lắm kẻ dòm !
Cái Quạt
Một lỗ sâu sâu mấy cũng vừa,
Duyên em dính dáng tự bao giờ.
Chành ra ba góc da còn thiếu,
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa,
Mát mặt anh hùng khi tắt gió,
Che đầu quân tử lúc sa mưa.
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng,
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa ?
Hội Phật Giáo Miami đã vạch trần một sự thật: tố cáo về chuyện tên dâm tăng này đã dan díu với bà Chành Lê, và có 5 đứa con. Sau vụ lột mặt nạ này, Thích Chánh Lạc khăn gói quả mướp ra đi.
Khi ở Utah, hắn lại giở ngón nghề chiêu dụ đàn bà, dan díu với bà Lisa Vũ, và có thêm một đứa con. Bà Lisa này là vợ của ông Hồng Nguyễn.
Khi chuyện đổ bể ra, Chánh Lạc lại đi lánh nạn ở Colorado và giở trò dụ dỗ trẻ em, đã xâm phạm tiết hạnh của một cháu bé gái tên là Hồ Thị Thu. Bị cảnh sát giam, với tiền thế chân để tại ngoại hầu tra là $25,000 đô la.
Trong bài thơ mô tả sự "thích hành lạc" của 2 "thầy - trò" Chánh Lạc và bà TNHH của Chính Khí Việt có đoạn: "...Nào bờ mấp mô cỏ ướt sũng...". Câu này có ý nghĩa như thế nào mà...anh Chính Khí Việt lại cho là dâm loàn? Câu này là trong bài Thế Gian Hiện Hữu của bà TNHH, xin trích nguyên văn:
* “...Chiều nay, tình cờ đọc bài thơ Một Chút Suy Niệm của tác giả Duyên Lãng, không hiểu tại sao tôi lại không mang một nỗi buồn, và nhất là nỗi buồn đi vào đêm thường mang cái ướt sủng bên những bờ cỏ mấp mô để tâm hồn mở ra cho cô đơn lặng lẽ đi vào. Thế nhưng, tôi lại nghĩ về Lão Tử...”
Ngưng trích.
Cảm xúc của bà TNHH là: “...không hiểu tại sao tôi lại không mang một nỗi buồn...”, tức là bà rất muốn “buồn” nhưng không hiểu nổi tại sao mình lại không buồn? Hoặc là câu thơ của cố nhà văn Duyên Lãng Hà Tiến Nhất là câu thơ buồn, nhưng bà đang tự dằn vặt vì đã không được buồn giống tác giả?
Chẳng biết nỗi buồn của cố nhà văn Duyên Lãng Hà Tiến Nhất hàm chứa trong những vần thơ ra sao, nhưng nỗi buồn đó lại được bà TNHH diễn tả lại trong câu văn thành: “...nỗi buồn đi vào đêm thường mang cái ướt sủng bên những bờ cỏ mấp mô để tâm hồn mở ra cho cô đơn lặng lẽ đi vào...”?
Người ta thường hiểu: buồn thì khóc, khóc nhiều thì ướt gối, ướt mi, ướt khăn hay ướt cái gì cũng được, chứ chưa thấy ai lại ướt…sũng bao giờ? Người ta cũng hay nói: lệ hoen bờ mi (rơm rớm), ướt bờ mi, bờ mi đẫm lệ, chứ chưa thấy ai gọi là lệ “sũng bờ cỏ”?
Hơn nữa, bờ mi được sắp xếp theo hàng theo lối và ngay ngắn, nếu có ví bờ mi như cỏ thì cũng phải gọi là hàng cỏ chứ sao lại gọi là bờ cỏ? Và bờ mi thường được cắt tỉa ngay ngắn chứ đâu có “mấp mô”?
Từ xưa đến nay, nỗi buồn ghé thăm ai đều rất tự nhiên, chứ đâu có chọn ngày chọn tháng, hay chọn giờ chọn khắc bao giờ, ấy vậy mà nỗi buồn chỉ ghé thăm cái “tâm hồn” của bà TNHH chỉ vào ban đêm thôi, chứ không phải ban ngày?
Tóm lại, nào là: “bờ cỏ” mấp mô sũng nước nè, “tâm hồn” thì mở ra cho “cô đơn” lặng lẽ đi vào nè, nỗi buồn lại chỉ có lúc về đêm thôi nè, vậy chẳng là chuyện…phòng the thì còn chuyện gì nữa vào đây?
Dầu chúng tôi không muốn nghĩ xiên nghĩ xẹo, thì cũng không có lý do nào để giải thích khác được! Ý bà TNHH là muốn hàng đêm...có “cô đơn” lặng lẽ đi vào “tâm hồn” đang “mở cửa”...khi “bờ cỏ” mấp mô đã ướt nhẹp?
Sau khi đọc đoạn văn trên của Tôn Nữ Hoàng Hoa, chúng tôi chợt khám phá ra nữ sỹ Hồ Xuân Hương thực sự đã có chân truyền. Khi xưa, thơ của bà vừa mang nghĩa tục, vừa trộn nghĩa thanh, thanh thanh tục tục, tục tục thanh thanh, ai hiểu sao cũng được, thì nay văn của bà TNHH cũng vừa mang nghĩa "chống cộng" lại vừa mang nghĩa…phòng the”. Xin viết lại 2 bài thơ nữ sỹ Hồ Xuân Hương:
Hang Cắc Cớ
Trời đất sinh ra đá một chòm
Nứt ra đôi mảnh hỏm hòm hom
Kẽ hầm rêu mốc trơ toen hoẻn,
Luồng gió thông gieo vỗ phập phòm.
Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm,
Con đường vô ngạn tối om om.
Khen ai đẽo đá tài xuyên tạc,
Khéo hớ hênh ra lắm kẻ dòm !
Cái Quạt
Một lỗ sâu sâu mấy cũng vừa,
Duyên em dính dáng tự bao giờ.
Chành ra ba góc da còn thiếu,
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa,
Mát mặt anh hùng khi tắt gió,
Che đầu quân tử lúc sa mưa.
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng,
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa ?
0 comments:
Post a Comment