CHÍNH KHÍ VIỆT

Saturday, September 5, 2015

Duyên Lãng Hà Tiến Nhất (Bài 2) ĐỊNH NGUYÊN và HỌC THUYẾT CHỐNG CỘNG

ĐỊNH NGUYÊN    HỌC THUYẾT CHỐNG CỘNG 
         Theo  ĐỊNH HƯỚNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA
 
 
 
 
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
 
3.  Định hướng VNCH và Cờ Vàng
 
     Học lớp ba, lớp tư tiểu học, chắc chắn ông Định Nguyên đã được nghe trong lớp thầy cô giảng bài: "Hai Bà Trưng phất cờ khởi nghĩa" hay "Lê Lợi dựng cờ khởi nghĩa..." Bất cứ một cuộc khởi nghĩa nào, tiền nhân của chúng ta cũng đều trương lên lá cờ hiệu của mình để chiêu dụ người dân hưởng ứng đi theo. Cổ xưa thế, và bây giờ cũng không khác.
 
     Trước kia người miền Nam đã có một quốc gia, lấy lá Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ làm biểu tượng cho đất nước. Đó là lá Quốc Kỳ hiệu lệnh. Quốc Kỳ là linh hồn của Dân Tộc. Sau khi đất nước bị VGCS xâm chiếm. Một số người chạy thoát. Họ mang cả linh hồn Dân Tộc đi theo. Những người đó hiện nay tuyệt đối không còn một cái VNCH gì khác, ngoài lá Cờ Vàng, để phân biệt họ với bọn cướp VGCS. Nếu không có lá cờ, VGCS đã thống trị các cộng đồng tỵ nạn và biến họ thành Việt kiều từ lâu rồi. Muốn biết lá Cờ Vàng quan trọng như thế nào, chúng ta chỉ cần nhớ lời tên cố thủ tướng VGCS Võ Văn Kiệt thôi là đủ. Hắn nói: "Chỉ cần người Việt tại hải ngoại bỏ đi lá Cờ Vàng thì họ muốn cái gì cũng được." Nếu lá Cờ Vàng không làm cho VGCS phải điên đầu, ngày đêm mất ăn mất ngủ thì tên thủ tướng của chúng đã không dụ dỗ chúng ta như thế, và chúng đã không phải đẻ ra cái NQ36, tốn phí hàng mấy tỷ dollars. Với lá Cờ Vàng, người Việt tỵ nạn chúng ta đã thành công trong việc xua đuổi bất cứ một tên VGCS nào công du ra ngoại quốc. Đi đâu chúng cũng phải lẻn cửa hậu mà chui vào nhà người ta. Những kẻ chống Cờ Vàng chẳng tên nào học được bài học trong cuộc biểu tình của nhân dân Hànội ngày 19-8-1945. Việt Minh phất vài lá cờ đỏ sao vàng lên là chúng dễ dàng biến cuộc biểu tình ủng hộ Chính Phủ QG Trần Trọng Kim thành ủng hộ thằng chó đẻ lưu manh Hồ Chí Minh. Bỏ đi Lá Cờ, chúng ta mất định hướng và mất đi chính nghĩa đấu tranh, kể như chuyện khôi phục đất nước hết còn hy vọng. Việc thay đổi lá cờ, nếu là cần thiết, thì cũng không phải bây giờ. Đợi sau khi giang sơn đã thu lại được rồi, lúc đó đặt ra vấn đề mới là hợp lý và chính đáng. Thay đổi hay bỏ đi lá Cờ Vàng lúc này đương nhiên là tặng không cho VGCS cái mà chúng đang thèm muốn mà tự mình không bao giờ chúng làm nổi.
 
     Phải đau lòng mà thừa nhận rằng đã có những lạm dụng về Lá Cờ. Ngoài việc lạm dụng, còn có cả việc lợi dụng nữa. Việc lạm dụng là của một số người tỵ nạn, kể cả quân nhân QLVNCH, phần nhiều bởi thiếu thận trọng và thiếu ý thức. Còn chuyện lợi dụng là do những kẻ đã đầu hàng CS, tay sai CS, hoặc chính bọn VGCS. Những bọn này không phải chúng quí trọng lá cờ. Chúng trương Lá Cờ là để chứng minh rằng chúng cũng chống cộng như ai, và như thế chúng nói mới có người nghe. Nhiều khi chúng cố tình bôi bẩn chính nghĩa chống cộng bằng các hành động lố bịch hóa việc sử dụng Lá Cờ. Chúng ta hiện không có chính quyền, không có một tổ chức thống nhất nào để ngăn chặn việc lạm dụng và lợi dụng, nên chỉ còn cách khuyên can những người thiếu ý thức, hoặc tố cáo bọn bát nháo tay sai CS trước cộng đồng, không được thì cũng đành chịu. Nhưng dựa vào những biểu hiện thiếu sót này mà viết như ông Định Nguyên "Cứ buộc mọi người tuyên dương Cờ Vàng trong khi 'những người con Cờ Vàng' thì bôi bẩn nó bằng những cuộc biểu tình 'ruồi bu' không khác gì sơn đông mãi võ" là vơ đũa cả nắm, thiếu lương thiện, ác ý, đắc tội với đất nước và với chính lương tâm mình.
 
     Qua đến vấn đề ông Định Nguyên gọi là "định hướng VNCH." Theo ông Định Nguyên, những người chống cộng mà ông gọi là theo định hướng VNCH là chống cộng để tái dựng chế độ VNCH. Ông còn dám đặt bút viết: "Những người chống cộng theo định hướng này không biết rằng người VN trong nước chống chế độ CS hiện nay là muốn thay thế một thể chế khác tốt đẹp hơn, họ đâu chống cộng để tái dựng VNCH?" Viết lách như thế thật quá liều mạng. Ông Định Nguyên căn cứ vào đâu để khẳng định rằng người dân trong nước không muốn tái lập chế độ VNCH? Thật là ẩu tả và võ đoán. Tuy nhiên đây không phải là vấn đề phải quan tâm. Nếu nhân dân VN không muốn tái lập Chế độ VNCH thật thì cũng tốt thôi, chẳng sao cả. Vấn đề ở đây là ông Định Nguyên tỏ ra mù tịt, hoàn toàn không hiểu gì cả,  không phân biệt nổi giữa chữ "Nền Cộng Hòa" và "Chế độ Cộng Hòa" khác nhau  thế nào. Các chế độ mà người ta gọi là Cộng Hòa có thế có khác nhau, nhưng tất cả đều được xây dựng trên một nền tảng gọi là NỀN CỘNG HÒA. Trên bình diện chính trị, nền Cộng Hòa đối nghịch lại với cái gọi là NỀN CHUYÊN CHÍNH VÔ SẢN hiện nay ở trong nước. Nói cho trung thực phải là thế này, Nhân dân VN - kể cả người tỵ nạn - muốn khôi phục lại chế độ VNCH thì chưa hẳn. Nhưng họ muốn xóa bỏ "Nền chuyên chính vô sản" của CS, và thay vào đó, xây dựng "Nền Cộng Hòa" thì chắc chắn. Viết như ông Định Nguyên thì chắc chắn là viết bừa chứ chẳng hiểu gì. Hình thức chế độ Cộng Hòa tương lai như thế nào thì sau này nhân dân VN sẽ quyết định. Định Nguyên cho rằng những "tên già đã lỗi thời" chống cộng để tái lập chế độ VNCH là vì muốn tìm kiếm chút hư danh, hoặc thèm thuồng miếng đỉnh chung, chính là kẻ có đầu óc đen tối, lúc nào cũng "suy bụng ta ra bụng người." Viết lách hàm hồ để nhục mạ những người còn có chút tâm huyết đối với đất nước như Định Nguyên là đồng lõa với VGCS. Nếu sáng suốt nhìn vào dân tộc Do Thái gần hai ngàn năm lưu vong, mãi đến thế kỷ 14 mới có điều kiện dựng lại lá cờ xanh trắng với ngôi sao David 6 cánh làm cờ lệnh để ngày nay trở về đất nước của họ thì Định Nguyên đã không mù quáng viết ra những lời nhục mạ chua chát và độc địa như thế.
 
4.  Vấn đề cuội và không cuội
 
     Có thể nói bất cứ người VN nào cũng biết đặc tính của Cuội là nói láo. Chống cộng cuội hay chống cộng dổm là chống cộng giả, tức nói láo. Nói thế để phân biệt với chống cộng thật, chống cộng chính đáng. Lối chống cộng cuội (hay dổm) tôi diễn tả là "chống cộng theo định hướng xã hội chủ nghĩa." Nghịch lý đấy, nhưng thật sự là như vậy. Điều tối cần đối với bất cứ người Việt yêu nước nào trong lúc vàng thau lẫn lộn này là phải phân biệt được giữa chống cộng thật và chống cộng cuội. Muốn biết một người có chống cộng thật hay không, điều kiện ắt có và đủ là phải xác định được lập trường của người đó. Hiện nay, ai cũng đều nói chống cộng cả, nhưng dứt khoát họ theo đuổi một trong hai lập trường sau đây. Chống cộng để tiêu diệt tập đoàn VGCS. Đó là chống cộng thật. Chống cuội là đòi VGCS cho tham gia vào guồng máy cai trị với chúng. Chống cộng cuội còn gọi là hòa hợp hòa giải với CS, hay đấu tranh đòi đa đảng với VGCS.
 
     Như chúng tôi đã trình bầy nhiều lần, xóa bỏ hận thù để hòa hợp hòa giải với địch thủ là con đường ngắn nhất, dễ nhất, hợp lý nhất, đỡ tốn xưong máu nhất hầu giải quyết vấn đề phân hoá trong dân tộc và đưa đất nước tiến lên. Từ sau Đệ Nhị Thế Chiến, có 4 quốc gia bị qua phân vì vấn đề quốc, cộng là Đức, Tầu, Triều Tiên và VN. 3 quốc gia kia có thể tiến đến hòa giải và hòa hợp dân tộc, không có vấn đề, nhưng VN thì dứt khoát không, bởi vì Hồ Chí Minh và đảng CSVN là những tên bán nước. Các đảng CS Đức, Tầu, Triều Tiên tuy có ít nhiều lệ thuộc vào Liên Sô hoặc Tầu, nhưng họ không bán đất nước của họ. Đó là trở lực không thể vượt qua bất cứ vì lý do gì. Hồ và đảng VGCS là quốc phạm. Trước pháp luật, những tên quốc phạm không thể không bị xét xử.
 
     Những tên chống cộng cuội chấp nhận đa đảng với đảng VGCG tức là thừa nhận là hợp pháp tội bán nước của Hồ và đảng CS. Như vậy cuội có nghĩa là đồng lõa với tội bán nước. Hành vi đồng lõa dẫn đến cái hệ lụy là chấp nhận cho việc đặt tượng tên Hồ tặc và những tên bán nước khác trên bàn thờ Tổ Quốc ngang hàng với các anh hùng dân tộc, có công đối với đất nước mà nhân dân nhang khói phụng thờ. Trên thế gian này có dân tộc nào đồng thời thờ cả người dựng nước lẫn tên bán nước đồng sàng như nhau? Như vậy, tinh thần chống cộng thật chính là quyết tâm tiêu diệt tập đoàn VGCS, kẻ thù của Dân Tộc VN. Không có con đường nào khác. Ngoài một lập trường dứt khoát như thế, tất cả đều là cuội, không thể cứ nhập nhằng được.
 
5.  Dáo Tầu đâm Chệt
 
     Lâu lắm rồi, lúc Hoàng Duy Hùng còn đang nổi danh, ông tới San Jose tuyệt thực, tôi có nói với ông: "Anh dìm người ta xuống để cho mình ngoi lên là hạ sách. Tự mình dùng nội lực để trồi lên mới là thượng sách." Nay thấy ông Định Nguyên sử dụng lại chiêu thức của Hoàng Duy Hùng, tôi cho là càng thất sách hơn. Để làm nổi bật đường lối chống cộng của mình mà tôi tếu cho vui gọi là "Học thuyết," Định Nguyên nhấn chìm tất cả mọi phương thức đấu tranh của cộng đồng tỵ nạn mà ông là một thành viên. Tưởng hay ho gì hóa ra lại là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Theo Mỹ chống Tầu chưa thấy đi đến đâu, nhưng trước mắt là đem thân làm nô lệ cho Mỹ. Thực tế, chỉ có tên ăn mày đến xin làm tôi cho anh nhà giầu, chứ chẳng bao giờ anh nhà giầu tìm đến tên ăn mày để xin làm bạn. Từ 1963 đến nay, các chính quyền Mỹ càng ngày càng cho thấy họ là kẻ thù của Dân Tộc VN. Tôi nói không sai chứ. Họ cấu kết và o bế VGCS - kẻ thù của Dân Tộc VN - như thế mà là bạn của nhân dân VN được sao? Định Nguyên tuyệt đối tin vào giải pháp theo Mỹ, ông viết: "Không phải vô cớ mà đại sứ Mỹ Ted Osius viếng các cộng đồng VN và tuyên bố, 'Tình hình sẽ thay đổi. VN sẽ có tự do dân chủ.'" Và ông còn quả quyết hơn: "… tôi sẽ trở về cố quốc để lấy lại những gì đã mất." Định Nguyên lấy lại đất nước hay căn nhà của ông? Mà ai cho lấy? Vậy thì Định Nguyên hay chúng tôi (Hà Tiến Nhất) là kẻ mơ giữa ban ngày? Giá ông Định Nguyên hiểu được một phần thôi thế nào là chuyên chính vô sản thì ông đã phải lựa lời ăn tiếng nói và dè dặt hơn.  Kinh nghiệm trước mắt cho thấy,  nước Mỹ chỉ có khả năng xin VGCS tha cho một vài tù phạm, rước sang Mỹ mà "chống cộng" thôi. Tuyệt đối Mỹ không thể làm thay đổi đường lối chính sách của VGCS được, đừng nói gì đem lại tự do dân chủ cho VN. Nên nhớ nằm lòng câu này của Lê Đức Anh "Thà mất nước chứ không mất đảng." Obama đã hứa với Nguyễn Phú Trọng tôn trọng thể chế chính trị của CSVN. Nếu ông Định Nguyên nhớ điều này thì có thể ông đã không dám ăn nói càn rỡ.
 
     Vì có một đức tin tuyệt đối như thế, nên Định Nguyên đã mạt sát bất cứ ai đụng đến ả Ted Osius và tên Điếu Cầy bịp. Chúng tôi đề cập tới một sự kiện (fact) không thể chối cãi, và bỏ qua những điều còn trong vòng tranh luận. Đó là việc Ted đến nhà bà NS Janet Nguyễn. Ả có yêu cầu bà Janet move lá Cờ Vàng xa khỏi chỗ ả đứng. Nếu là một người còn có chút tự ái dân tộc thì ông Định Nguyên đã nhìn ra có vấn đề. Đặc biệt hơn nữa là trên ve áo ả đại sứ có gắn huy hiệu lá cờ đỏ sao vàng của VGCS. Sự kiện này thì người chậm hiểu tới đâu cũng phải nhìn ra vấn đề. Vấn đề là Ted Osius rất trịch thượng, khinh mạn đối với người tỵ nạn VN. Hơn nữa ả cố ý khiêu khích người tỵ nạn như muốn khẳng định với mọi người rằng: "Dứt khoát chỉ có CSVN thôi đấy nhá, các anh đừng có lầm tưởng rằng Mỹ sẽ đứng về phía các anh." Một người bình thường làm như thế, chúng ta có thể cho là họ sơ ý. Nhưng một nhà ngoại giao chuyên nghiệp làm như thế, chúng ta không có thể giả đò không biết được.
 
    Khi Người Lính Già Oregan (NLGO) nhìn thấy thái độ khinh mạn và xấc xược của ả đại sứ Ted Osius, ông lên tiếng đòi tống cổ ả ra khỏi nhà bà NS Janet. Thái độ quyết liệt của NLGO lập tức bị ông Định Nguyên chửi bới xối xả là loạn ngôn, ếch ngồi đáy giếng coi trời bằng vung, mê sảng, vĩ cuồng. Lại còn đe dọa: "Chống Đại Sứ Mỹ tức là chống chánh Mỹ đối với VN và biển Đông." Ở chỗ này thì chữ "ếch ngồi đáy giếng" phải trả về cho Định Nguyên mới xong. Định Nguyên không biết rằng, tư gia bà Janet là "private property," bà có quyền đuổi cổ bất cứ ai - kể cả Tổng Thống - vào nhà bà mà dở thói xấc xược, hỗn láo. Định Nguyên mắng chửi NLGO như là tên ăn cháo đái bát, ăn nhờ ở đậu nước Mỹ mà còn hỗn hào dám đòi tống cổ chủ nhà (Ted Osius) ra đường. Không biết có được khuyên ông Định Nguyên nên đi học lại môn lịch sử không. Cha ông của ả Ted cũng chỉ là người đến chiếm ngụ nước Mỹ này. Họ đến trước và nhờ số đông nên họ nắm quyền. Có thế thôi. Việc gì mà Định Nguyên khúm núm và sợ sệt đến thế! Ông Định Nguyên nếu chưa là công dân Hoa Kỳ thì cũng nên học để mà thi citizen kẻo thiệt thòi. Người công dân Mỹ có quyền hiến định phản đối chính sách của chính quyền Mỹ gây thiệt hại cho nước Mỹ và quyền citizenship của họ. NLGO không mê sảng và vĩ cuồng đâu. Nói nhỏ nghe chơi, xét về tinh thần yêu nước và kiến thức thì Định Nguyên chưa xứng đáng là học trò của NLGO đâu?
 
     Khi ông Định Nguyên bênh tên Điếu Cầy mới thực sự lòi cái đuôi dốt nát của mình ra, để rồi mình tự hại mình. Hay như người ta nói "giáo tầu đâm chệt." Định Nguyên viết: "Điếu Cầy không muốn bình luận về cá nhân ông Hồ là quyền của ông ta." Đúng là quyền của "ông Điếu Cầy của Định Nguyên" thật, nhưng xin hỏi ông Định Nguyên một câu rất thông thường thế này thôi. Giả sử có một đứa nhỏ mà ông Định Nguyên không biết rõ lai lịch, đến nhà rủ con ông đi chơi. Ông Định Nguyên có quyền hỏi: "Cháu rủ thằng con ta đi đâu, làm gì" không? OK, đồng ý đứa nhỏ có quyền không trả lời câu hỏi của ông Định Nguyên - tự do mà - nhưng ông có dám để thằng nhỏ dắt con ông ra khỏi nhà không? Có dám không? Nếu thằng nhỏ muốn đưa con ông đi chơi thì liệu nó có buộc phải trả lời rành mạch câu hỏi của ông Định Nguyên không?
 
     Về phương diện chính trị cũng vậy. Tên Điếu Cầy tới cộng đồng để vận động đồng bào chống cộng, không lý đồng bào không được quyền biết lập trường của Điếu Cầy về Hồ Chí Minh, tên chúa trùm đảng CSVN? Một tên bộ đội nửa chữ cắn đôi chưa chắc đã học hết, thế mà dám vênh váo tuyên bố sang Mỹ để sửa chữa những khuyết tật của báo chí tại hải ngoại. Thử hỏi khuyết tật của báo chí hải ngoại là gì? 700 tờ báo trong nước men theo lề phải mà đi, đó có phải là khuyết tật không? Tại sao hắn không ở lại mà sửa chữa khuyết tật của báo chí trong nước? Tên Điếu Cầy trả lời được mấy cây hỏi này, tôi cùi. Đáng trách là mấy ông nhân sĩ tỵ nạn. Những ông tiến sĩ, luật sư, sĩ quan không dám chất vấn hắn một câu, một câu thôi, mà lại hí hửng ôm cổ bá vai thằng bịp xem chừng hãnh diện lắm. Nó huênh hoang bịp bợm mà cứ ngồi há hốc mồm nghe, vỗ tay bôm bốp. Mỹ biết cả. VGCS biết cả. Người ta đánh giá tỵ nạn chúng tôi qua các ông. Quả thật oan ức quá cho chúng tôi.
 
     Sợ dài quá, cố viết ngắn mà không được. Lần trước mới post nửa bài mà TS Hồng Lĩnh đã phê: "Bài của DLHTN dài quá. Đọc xong thấy nó loãng quá." Đúng vậy đấy ông Tiến Sĩ ạ, "dở hay nói dai, viết dài là tại dốt." Tiến Sĩ phê bình rất đúng. Kẻ hèn này cám ơn ông TS và xin cúi đầu tạ lỗi. "Tẻ vui thôi cũng tính Trời biết sao!"
 
     Sợ dài lại bị chê nên đành phải chấm dứt ở đây. Chúng tôi xin mượn lời của ông Định Nguyên để kết luận bài viết dài dòng này. Ông Định Nguyên viết: "Tôi không cổ võ mọi hình thức hoà hợp hoà giải trá hình đầu hàng cộng sản, nhưng trong khi người Việt chưa có cách nào để loại bỏ chế độ CSVN, mọi sự tác động (của bất cứ ai) làm giảm được sự độc tài toàn trị của chế độ đó, đem ít nhiều tự do và dân chủ đến cho người dân đều được hoan nghênh." Lời dài, nhưng ý ngắn. Tóm tắt, ông Định Nguyên không cổ võ tất cả mọi hình thức hòa hợp hòa giải, nhưng cổ võ hình thức HHHG nào giảm bớt được toàn trị, thêm một chút dân chủ nữa là OK. Chính ông Định Nguyên thừa nhận con đường chống cộng của ông là hòa hợp hòa giải với VGCS. Tôi phản bác cách chống cộng của ông Định Nguyên. Có thể bạn đọc không tin tôi. Nhưng quí vị không thể không tin ông Định Nguyên. Con đường phiêu lưu này tôi gọi là "chống cộng theo định hướng XHCN." Với ông Định Nguyên, tôi nêm một chút tiêu, hành, mắm, muối cho thêm mặn mà và gọi nó là "Học Thuyết Định Nguyên."
 
 
Ngày 5-9-2015
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
 

0 comments:

Post a Comment

 

Subscribe to our Newsletter

Contact our Support

Email us: Support@templateism.com

Thành Viên của Website