Khi Dân Chủ Cuội Gặp Chống Cộng Rỏm


Trọng Tín (Kyoto)
Trong
vở cải lương Ngao, Sò, Ốc, Hến có cảnh diễn viên Quan Huyện và Thầy Đề
đụng nhau khi đang đêm lợi dụng việc công để mò đến nhà Thị Hến. Thay vì
xét xử minh bạch công khai ở ngay tại công đường thì 2 tên này tìm cách
“xét xử” bằng cách “giúp đỡ” cho Thị Hến tại chỗ Hò Hẹn Bí Mật. Ngày
nay, ở thế kỷ 21 cũng có 1 cảnh tương tự như vậy, đó là Dân Chủ Cuội Gặp
Chống Cộng Rỏm. Tương tự như Thầy Đề, những kẻ vỗ ngực tự xưng là đấu
tranh vì tự do dân chủ và vì tương lai của Việt Nam, cũng giơ cao cái
gọi là “vì dân, vì nước”, để rồi lợi dụng lúc không ai chú ý đến là tìm
cách Trợ Giúp cho tập đoàn VGCS tiếp tục bán nước, đàn áp dân lành và
triệt tiêu sự đấu tranh ở trong nước. Phần còn lại, những Thầy Đề của
thế kỷ 21 là những kẻ miệng hô hào chống cộng nhưng kỳ thực lại lén đi
đêm, nhận chỉ thị của VGCS để làm lũng đoạn Cộng Đồng, tuyên truyền sai
lệch, hướng dư luận vào 1 cuộc đấu tranh vừa hao tiền tốn bạc, vừa quên
đi tội ác của VGCS. Cả 2 tuy có khác nhau về cách thức biểu diễn nhưng
có cùng chung 1 mục đích là … lòn chôn VGCS.
Điểm
lại những hoạt động của những tên Tranh Đấu Cuội này thì sẽ thấy ngay
là chúng có thực sự làm cái việc mà chúng gọi là “vì dân, vì nước” hay
không. Hàng loạt các Nhà Đấu Tranh đột nhiên xuất hiện ồ ạt trong 1 tổ
chức gọi là 8406 được thành lập trong năm 2006, thành viên trong đó hỗn
độn, tạp phế phù, từ già đến trẻ, từ những học sinh sinh viên ưu tú,
Cháu Ngoan Hồ Tặc đến những tên giặc già Phản Tỉnh trước đây mà 2 bàn
tay từng vấy máu không biết bao nhiêu nhân mạng vô tội, như Nguyễn Thanh
Giang, Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, Phạm Quế Dương, Trần Anh Kim … đến
những tên ăn cơm Quốc Gia thờ ma Cộng Sản như Nguyễn Đan Quế, Đoàn Viết
Hoạt, sư Rơm Tủ (Tu Rỏm) Thích Quảng Độ…rồi cả những tên CA ngụy quân CS
trá hình như Đỗ Nam Hải, Nguyễn Chính Kết cùng với những sản phẩm được
đào tạo đã thấm nhuần chủ trương chính sách của VGCS, như Lương Duy
Phương, Bạch Ngọc Dương, Lê Trí Tuệ, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công
Nhân…không những thế mà còn có cả những loại kẻ cắp như Nguyễn Khắc
Toàn. Tất cả những hoạt động của bọn này đều là trả lời phỏng vấn, tuyên
bố, ký tên ủng hộ, ra tuyên ngôn, thông cáo với ngôn ngữ chủ yếu là góp
ý sửa sai cho tập đoàn VGCS bằng 1 cái tên mỹ miều là Đấu Tranh Ôn Hòa
Bất Bạo Động với hình ảnh biểu tượng Con Chim Bồ Câu Trắng. Mặc dù mang
tiếng là đấu tranh cho tự do dân chủ, nghĩa là mang lại quyền tự do, tự
quyết cho người dân Việt Nam, nhưng trong tất cả những cuộc xuống đường
vì lợi ích chung, chính đáng của những nhóm người không nhỏ này, đều
không có 1 phong trào nào là có mặt các Nhà Đấu Tranh Dân Chủ. Ví dụ
cuộc xuống đường của hơn 200 dân oan Thái Bình hoặc vụ biểu tình của 100
ngàn công nhân tại Bình Dương đã không hề có bất cứ 1 chiến sĩ 8406 nào
có mặt kể cả những kẻ cư ngụ ngay tại địa phương như cựu trung tá ngụy
quân cộng sản Trần Anh Kim hay Nhà Dân Chủ Có Hiếu Đỗ Nam Hải, nhưng bọn
này lại đi cả ngàn cây số chỉ để gặp nhau ở quán cafe rồi tán dóc và
cho công an có cớ đến đó bắt bớ. Trước ngày VGCS tổ chức hội nghị APEC,
cả trăm dân oan, trẻ mồ côi, bị bắt vào những trại giam để làm “sạch đẹp
thủ đô” thì cũng không ai trong số những dân oan và trẻ mồ côi này nhận
được sự giúp đỡ của các Nhà Đấu Tranh Dân Chủ. Trong khi các dân oan
phải ngủ bờ rúc bụi, bới rác kiếm ăn, thì những Nhà Dân Chủ liên tiếp
họp hành, gặp mặt, ăn uống lu bù trong những bàn tiệc ê hề với không khí
hết sức vui vẻ…
Trong
khi ở trong nước đám Dân Chủ Cuội diễn trò thì ở Hải Ngoại cũng có
những kẻ miệng hô hào Chống Cộng nhưng lại toa rập với tập đoàn VGCS
bằng cách sử dụng phương tiện truyền thông, năng lực tài chính để hướng
CĐNVTNCS (Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản) vào ý tưởng, phương thức
Chống Cộng kiểu mới, là xây dựng các phong trào đấu tranh tại Việt Nam
để Dân Chủ Hóa Đất Nước, vận động các chính khách ngoại bang điều đình
bằng phương pháp ngoại giao để đa nguyên đa đảng, hoặc đề cập đến vấn đề
Nhân Quyền và đánh bóng cho những kẻ Đấu Tranh Cuội. Thay vì những việc
làm như tố cáo những tội ác diệt chủng của VGCS ra tòa án quốc tế trong
suốt chiều dài lịch sử từ những năm 30 cho đến nay, mà hiện nay không
ít những nhân chứng còn đang sống cả trong nước lẫn Hải Ngoại, thì bọn
này liên tục tìm cách xóa nhòa Lằn Ranh Quốc Cộng, xoa dịu lòng căm thù
của NVTNCS, làm lệch lạc quan niệm về yêu nước của những thế hệ trẻ
thong qua việc thay đổi danh xưng của những từ nhắc nhở con người ta nhớ
đến Lịch Sử Đau Thương như Quốc Hận thành Tự Do, Chiến Đấu Chống Xâm
Lược thành Đấu Tranh Cho Dân Chủ, Tỵ Nạn Cộng Sản thành Việt Kiều vv…
Nhân
Quyền là cái gì nếu không phải là sự tôn trọng Quyền Con Người mà điều
này đã bị tụi VGCS chà đạp không thương tiếc trong những trại tù mà
chúng gọi là Trại Cải Tạo? Dân Chủ là cái gì nếu không phải là sự không
phân biệt đối xử với những gia đình có liên quan đến Chính Quyền VNCH
hoặc các thành phần khác đã bị VGCS đưa vào danh sách đen? Thực tế đã
cho thấy VGCS đã chà đạp, đàn áp như thế nào với những thành phần ưu tú
của đất nước Việt Nam. Trong những năm đầu hình thành Đảng Việt Gian,
chúng đã tắm máu rất nhiều người vô tội qua những cuộc thanh trừng Trí,
Phú, Địa, Hào, mà chúng gọi là “Cách Mạng”. Sau đó, khi chúng đã yên tâm
vì đã có những ông chủ ngoại bang bảo vệ , chúng đã ra tay cướp của
giết người qua cái gọi là “Cải Cánh Ruộng Đất”. Vâng lệnh chỉ thị của
các ông chủ lớn của chúng, bọn VGCS lại sẵn sàng ký kết với thực dân
Pháp để Chia Đôi Đất Nước, thực hiện kế hoạch đối đầu của Đế Quốc Đỏ với
Thế Giới Tự Do qua cái gọi là Chiến Tranh Lạnh. Chưa hết, để làm thỏa
mãn mộng bành trướng của những Đế Quốc Đỏ như Nga Sô, Tàu Cộng, chúng
tiếp tục xua những thanh niên ngây thơ lao vào bắn giết để cướp trọn
Miền Nam-miền đất tự do còn lại của những người dân Việt hiền hậu, yêu
chuộng tự do. Để triệt tiêu toàn bộ tinh thần phản kháng của dân tộc,
chúng tiếp tục đầy đọa lực lượng quân, dân, cán, chính, VNCH và những
người dám nói lên sự thật tội ác của chúng, cho đến than tàn ma dại. Tội
ác của chúng xứng đáng được đứng chung với Đức Quốc Xã, Khơ-Me Đỏ, hay
mới đây là Quân Phiệt Miến Điện cũng đã bị truy tố trước Tòa Án Quốc Tế
vì điều này.
Tại
sao lũ Dân Chủ Cuội và đám Chống Cộng Rỏm lại toa rập với nhau diễn trò
Đấu Tranh Dân Chủ? Bởi vì đây chính là 1 cái mà VGCS rất mong muốn… Khi
bị thuyết phục vào cái gọi là chống cộng theo phương pháp mới bằng con
đường đấu tranh dân chủ, người ta sẽ quên đi 1 tập đoàn Việt Gian vâng
lệnh Ngoại Bang để tàn sát cả triệu người vô tội, người ta sẽ quên đi 1
tập đoàn khát máu đã vi phạm các hiệp định Quốc Tế để khủng bố cuộc sống
của người dân thường dưới chế độ VNCH, người ta cũng quên đi chính bọn
Việt Gian bán nước này đã lừa bịp cả thế giới khi dựng nên 1 MTGPMN (Mặt
Trận Giải Phóng Miền Nam) để làm cái cớ cho chúng cướp trọn 1 đất nước
độc lập tự do, rồi sau đó áp đặt lên những người dân bị trị những thứ
luật lệ hà khắc còn hơn cả thời trung cổ, những kẻ bị chúng tình nghi là
thù địch với chúng hoặc bị chúng thủ tiêu, hoặc bị chúng đày ải tại các
trại tù cho đến thân tàn ma dại.
Trên
thực tế, kể từ ngày có phong trào đấu tranh dân chủ đã có cả lố những
thầy bàn thối mỏ đưa ra hết ý kiến này, ý kiến nọ để tiến tới cái gọi là
Dân Chủ Hóa Đất Nước, thôi thì cả trăm người trăm ý, hết học giả này
đến học cuội kia tha hồ múa chữ khoe giỏi, nào là Đỗ Thông Minh, Nguyễn
Gia Kiểng, Nguyễn Chí Thiện, Lê Văn Xương, Nguyễn Đình Thắng vv… toàn
những thầy bàn dẫn dắt cả 1 CĐVNTNCS đi về để Hòa Hợp Hòa Giải với Hồ và
cái Đảng Việt Gian của hắn bằng những hình thức như làm từ thiện, giao
lưu tuổi trẻ trong nước và hải ngoại, thậm chí cả bằng cách đầu tư vào
hệ thống giáo dục đào tạo để xây dựng 1 thế hệ mới biết Bỏ Quên Quá Khứ
để Xóa Bỏ Hận Thù. Những kẻ khác tự vỗ ngực sáng suốt hơn thì chơi trò
vận động các tổ chức quốc tế để gây sức ép với VGCS bắt chúng Phải Đi
Theo Quỹ Đạo Của Mỹ. Tiêu biểu cho cái xu hướng na ná như … Việt Gian
này là Ls Đinh Thạch Bích, Nguyễn Quốc Quân, những tay bình loạn thời sự
kiểu như Tường Thắng, Đỗ Phủ, và gần đây có thêm dân biểu Joseph Cao tự
là Cao Quang Ánh nữa. Thậm chí có những tổ chức còn vận động các tổ
chức quốc tế để đòi giúp cho VGCS Hoàng Sa, Trường Sa như kiểu cái ủy
ban gì gì của Giáo Sư Nguyễn Văn Canh. Tuyệt nhiên, chẳng thấy tổ chức
nào đứng ra tố cáo lên toàn án quốc tế về tội diệt chủng của VGCS. Hoặc
vận động các chính khách nước ngoài để hỗ trợ chuyện này.
Sau
một khoảng thời gian ngắn, giờ đây các Thuyền Nhân trước đây đã dễ dàng
chấp nhận những cái gọi là Cộng Sản Phản Tỉnh, họ đọc những bài viết ca
ngợi những tên Đại Việt Gian là trong sạch, yêu nước, có lòng, VGCS có 2
phe, tiến bộ và thủ cựu, đang đấu tranh để giành quyền kiểm soát chính
trị ở Việt Nam vv… mà không hề có một chút phản ứng nào. Lâu dần thành
quen, dần dà người ta chỉ còn nhớ đến VNCH vì có Lá Cờ Vàng, họ quên mất
rằng vì sao mà họ lại ở xứ người. Đây cũng chính là 1 trong những thành
công xuất sắc của những tên Đặc Công Đỏ ở Hải Ngoại được cầm đầu bởi
tên Đại Ma Đầu Bùi Tín. Đến 1 thời gian nhất định, sẽ đến lúc họ cũng sẽ
mong chờ đến những ngày Đại Hội Đảng của bọn VGCS, hoặc bầu Quốc Hội Bù
Nhìn của ngụy quyền VGCS để xem Phe Cấp Tiến hay Phe Bảo Thủ sẽ lên nắm
quyền.
Đối
với thái độ Chống Cộng của CĐNVTNCS giờ đây cũng đã rất dễ dàng chấp
nhận những sản phẩm từ lò đào tạo của VGCS đưa ra ngoài Hải Ngoại, từ
các Nhà Dân Chủ đấu tranh theo kiểu định hướng theo CNXH, đấu tranh để
được tự do trong hiến pháp và pháp luật của VGCS, thiết lập 1 Quốc Hội
đa đảng thông qua cái gọi là bầu cử tự do công khai, đến cả những du
sinh mất dạy như Hồ Phương, kẻ đã hăm giết người vì 1 miếng thịt bò.
Chính vì thế, người ta mới dễ dàng tung hô LTCN thành “đệ nhất Anh Thư”,
một học trò đã thấm nhuần chủ nghĩa Mark-Lenin đến mức khi nói chuyện
về Kinh Thánh cũng liên hệ đến Mô Hình Lý Tưởng của Xã Hội Cộng Sản. Một
điều hết sức dễ hiểu là một khi bọn VGCS còn nắm quyền điều hành ngụy
quân và tòa án cũng như tất cả các guồng máy quan trọng khác trong hệ
thống nhà nước thông qua cái gọi là Đảng Bộ, Đảng Ủy thì mấy gã ngồi
trong Quốc Hội cũng chỉ là mấy con rối mà người dân Việt Nam lại phải
còng lưng thêm để nuôi những loại Giá Áo Túi Cơm này. Thế nhưng dường
như bọn Dân Chủ Cuội đã thuyết phục được CĐNVTNCS ủng hộ cuộc chơi này
và thổi những thằng hề gốc Cây Đa lên tận mây xanh.
LTCN,
một trong những Nhà Dân Chủ Cuội, sau 3 năm ở tù đã thực sự được chuẩn
bị để trở thành 1 thứ Lãnh Tụ của CĐNVTNCS, và đã không còn ngần ngại
như trước để nói “huỵch toẹt”, ra lệnh cho
Dân Biểu Joseph Cao rằng Quốc Hội Hoa Kỳ nên Khoan Hòa để giao lưu với
Quốc Hội Bù Nhìn của VGCS và giúp đỡ bọn giết người không chớp mắt, uống
máu không tanh này để Tiến Bộ Hơn và nếu một lần không được thì 2 lần, 3
lần cho đến khi nào chúng … “mủi lòng”. Và cô còn chỉ thị cho Nguyễn
Đình Thắng rằng muốn mời mình sang, thì phải yêu cầu Chính Phủ Mỹ viết
thư yêu cầu VGCS cho phép mình đi, nói 1 cách khác là Chính Phủ Hoa Kỳ
là người cần gặp LTCN chứ CN không có nhu cầu, vì thế Quốc Hội Hoa Kỳ
vừa phải đóng vai người mời, vừa phải xin phép VGCS để “Hạt Ngọc Quý Của
Nhân Dân” này “được đi chơi, du lịch và tìm hiểu các nền văn hóa khác
nhau (Sở thích của LTCN từ nhỏ)”. LTCN cũng rất Lãnh Tụ khi nói rằng
mong muốn nhất ở CĐHN (Cộng Đồng Hải Ngoại) phải Dũng Cảm. Thông thường,
cái gì mà người ta mong nghĩa là cái mà người ta thấy thiếu, nói 1 cách
khác là trong con mắt của LTCN, CĐHN là 1 lũ …Hèn vì không dám dấn thân
về nước để vào “hang cọp, bắt cọp” mà vì chết nhát nên chỉ đứng ngoài
tung hô cổ vũ những Nhà Đấu Tranh Dân Chủ như mình để … khỏi bị tù,
chính vì thế nên mới coi mình là “Anh Thư Nước Việt”.
LTCN
cũng hết sức bố láo khi tuyên bố rằng, sẽ được Xã Hội nuôi, nghĩa là
không cần phải làm gì cũng có người chu cấp tử tế, vì sau tất cả những
thứ mà mình phải hy sinh, như việc ngồi trong môi trường không khí rất
trong lành để đọc Kinh Thánh (nên nhớ LTCN là người duy nhất được đọc
Kinh Thánh suốt 3 năm liền bởi LM Nguyễn Văn Lý mới được trả Kinh Thánh 1
năm gần đây), và phải cố mà ăn cho hết 17 kg gạo mỗi tháng cùng với các
đồ thăm nuôi tiếp tế 1 lần mỗi tuần để bị mập ú sau 3 năm “đi tù” thì
chẳng nhẽ lại không có ai giúp đỡ tài chính?! Nghĩa là LTCN đã làm xong
phần của bản thân, phần còn lại của 90 triệu người VN là phải đóng góp
mà nuôi LTCN trong suốt 3 năm quản chế hoặc cho đến khi nào LTCN kiếm
được job mới. Ai là người mà LTCN đã làm cho
họ? Người trong nước thì chắc chắn là không phải rồi, khi LTCN đấu
tranh, người dân Việt Nam vẫn bị bóc lột đến xương tủy, khi LTCN bị bắt,
dân oan vẫn bị cướp đất, đến khi LTCN được thả ra vẫn chẳng có ai được
trả lại những thứ gì mà họ đã bị VGCS cướp. Tóm lại là không có gì thay
đổi hay nói đúng hơn là Vẫn Như Cũ. Vậy chỉ còn CĐNVTNCS thôi, rõ ràng
là LTCN đã làm thỏa mãn những người Cựu Thuyền Nhân này là bởi vì nhu
cầu Chống Cộng là từ họ chứ không phải là từ LTCN nên đích thực là LTCN
đã hy sinh cho nhu cầu Chống Cộng của 3 triệu người Hải Ngoại.
Chưa
hết trong con mắt của LTCN, bản thân LTCN cũng tự coi mình là nhân vật
hết sức quan trọng. Khi kháng cáo từ tòa sơ thẩm lên tòa phúc thẩm LTCN
đã coi rằng đó là mình đã tạo điều kiện cho các luật sư biện hộ có được 1
cơ hội bằng vàng (vì rằng những vụ án kiểu như vậy là rất hiếm hoi ở
Việt Nam) để được … nổi tiếng. Từ xưa đến nay cả ngàn vụ án phỉ báng
công lý vẫn đã và đang diễn ra tại Việt Nam. Chưa nói đến những vụ án có
liên quan đến cái gọi là đấu tranh dân chủ, mà
chỉ riêng các vụ án hình sự, tham nhũng, giải quyết tranh chấp tài sản,
tại Việt Nam, dưới sự điều khiển của bọn VGCS có đến cả trăm cả ngàn,
nhiều không sao đếm xuể, đến nỗi những tên chánh án như Trịnh Hồng
Dương, Trương Hòa Bình nhiều lần phải cứng họng trước Quốc Hội Bù Nhìn
của VGCS, đã thấy luật sư nào được Nổi Tiếng đâu?!.
Hơn nữa qua cái luận điệu kiểu này cho thấy, LTCN hoặc đã quên, hoặc cố
tình tự đề cao mình cùng với đám dân chủ cuội trong nước và cho rằng
chỉ có mình với đám dân chủ cuội là những người tiên phong đấu tranh dân
chủ và tự do, theo kiểu luận điệu của tên ăn cắp xe đạp bạn gái Nguyên
Khắc Toàn. Đấu tranh chống VGCS đâu phải chỉ có mình đám cuội này!? Từ
khi VGCS ra đời và lộ rõ nguyên hình là 1 đám nô bộc trung thành của Nga
Sô, Tàu Cộng đã có cả ngàn tiếng nói lên tiếng chống lại chúng, ngay
tại miền Bắc, để rồi chính tên Hồ Việt Gian vì hoảng sợ mà phải phải bóp
chết những tiếng nói yêu nước bằng cách cho họ đi “cải tạo” mút
chỉ ở những nơi rừng thiêng nước độc cho đến khi thân tàn ma dại, và
rồi sau đó còn chưa yên tâm nên chính hắn đã ra sắc lệnh cấm tự do báo
chí vào năm 1958. Ngoài ra, ở bên kia vĩ tuyến 17, là nơi những người
Việt yêu chuộng tự do đã phải chiến đấu cho tự do không phải chỉ bằng
Nước Bọt Suông mà bằng cả súng đạn và phải trả giá bằng … xương máu chứ
không phải chỉ có 3 năm đi an dưỡng?!
Không những thế, những ai thoát chết ở nơi chiến trường thì đều phải
trải qua những đòn trả thù khủng khiếp của bọn VGCS, không ít trong số
họ đã không còn cơ hội được nhìn lại ánh sáng mặt trời nữa. Với cái kiểu
ngạo mạn, trâng tráo như vậy, thử hỏi rằng sau này, khi thành danh,
LTCN sẽ coi 90 triệu người Việt còn lại là cái thứ gì?!
Kết quả của màn kịch tai hại
VGCS
là 1 tập đoàn được sinh ra với mục đích là làm Việt Gian, phục vụ cho
lợi ích của mọi đế quốc muốn khai thác con người, tài nguyên của đất
nước Việt Nam. Chính vì vậy, trong cái gọi là Đảng CSVN, tập hợp toàn
những thành phần lưu manh, tàn ác nhất, sẵn sàng thực hiện mọi tội ác,
không từ bất cứ thủ đoạn nào để tiêu diệt không nương tay đối với những
lực lượng có tiềm năng đe dọa đến vị trí cầm quyền của chúng. Khi chúng
âm thầm theo dõi và tiêu diệt những mầm mống đối kháng thật sự, thì cũng
là lúc chúng đồng thời trình diễn 1 bộ mặt Nhà Độc Tài Lạc Hậu đang dần tiến bộ.
Góp mặt vào vở kịch khốn nạn này có đám Chống Cộng Rỏm toa rập với bọn
Đấu Tranh Cuội trong nước. Các con bài Nhà Dân Chủ cứ lần lượt được VGCS sách nhiễu để
làm cái cớ cho đám Chống Cộng Cuội phèng la đánh bóng bằng các hình
thức phỏng vấn, hội thảo, quyên góp hỗ trợ, vv… VGCS vừa có lý do để mặc
cả trong các trao đổi ngoại giao, đồng thời bọn Chống Cộng Cuội có cơ
hội vắt sữa, xiết máu người Việt TNCS ngây thơ, chúng vừa có tiền ăn
xài, vừa xây dựng tổ chức ngày càng … lớn mạnh để chấn áp những tiếng
nói ngay thẳng theo số đông. Đúng là, lấy mỡ nó rán nó, thật không có kế
gì tuyệt diệu hơn.
Càng
đấu tranh bao nhiêu, cộng đồng người Việt TNCS càng suy yếu, các đài
truyền thông cứ lần lượt lộ diện là Cánh Tay Nối Dài của Đảng, các chủ
tịch cộng đồng, các dân biểu cũng lần lượt … quay lưng với nhu cầu chính
đáng của NVTNCS, các ca sĩ, nhạc sĩ cứ ngày một thân thiện với lũ nhạc
nô, ca nô trong nước, các trí thức, thương gia thì lũ lượt đổ về quốc
nội để … xây dựng quê hương, các tổ chức từ thiện mọc lên như nấm, nào
là khuyến học, nào là trẻ em tàn tật, nạn nhân da cam, nạn nhân buôn
người, thôi thì… hết biết. Cứ vài ngày vài tháng người ta lại phát hiện
ra vài tên VG nằm vùng, thật là trớ trêu. Trước ngày LM Nguyễn Văn Lý và
LTCN được thả, VGCS bị lên án khắp nơi và có xu hướng bị trừng phạt về
mặt ngoại giao. Đột nhiên, sau khi Bông Hồng Có Ánh Thép được thả trong
hình hài của 1 con Heo Nái và LM Nguyễn Văn Lý được ra tù với lý do chữa
bệnh, mang 1 khuôn mặt cười tươi, da dẻ hồng hào, và không có gì là
biểu hiện của triệu chứng bị đột quỵ tới 3 lần, thì chỉ sau vài cuộc
phỏng vấn chớp nhoáng đã thấy thế giới phương tây … dịu giọng. Ngày 24
tháng 3, 2010, nghĩa là sau cuộc phỏng vấn được thực hiện trên đài BBC
(Báo Cáo Cuội) với LM Nguyên Văn Lý, chưa đầy 1 tuần sau, Bộ Ngoại Giao
Anh đã phúc trình rằng “nhân quyền ở Việt Nam đang đi theo hướng quỹ đạo tích cực”.
Sở dĩ có điều này là bởi vì LM Nguyên Văn Lý đã cho Thế Giới biết rằng
ông được giam giữ tại 1 buồng riêng, có cơm ăn no đủ, có sân tập thể
dục, có báo đọc hàng ngày, có TV xem mỗi tối, 1 hoàn cảnh tù mà ngay cả
đến các tù nhân tại Hoa Kỳ có lẽ cũng phải … ghen tị. Chưa hết, cũng
chính vì lý do được đối xử như vậy, nên, LM Nguyễn Văn Lý đã tuyên bố
vẫn giữ vững lý tưởng là … không tiếp tục đấu tranh nếu không có người
tài đức lãnh đạo, hoặc cuộc đấu tranh đó làm mất tình hình ổn định chính
trị tại Việt Nam. Lý tưởng của ông cũng được chính ông đúc kết bằng 1
câu nói khiến những người hâm mộ ông trước đây phải … chưng hửng, ngơ
ngác, đó là “Nếu đấu tranh mà mất ổn định như các nước Thailand, Indonesia, Philipine vv… thì thà cứ để Đảng CS lãnh đạo”, khác hẳn những câu nói mà trước đây ông đã nói ở Nguyệt Biều, “Tự Do Tôn Giáo Hay Là Chết” và “Chúng Tôi Cần Tự Do Tôn Giáo”.
Điều
đáng nói là LM Nguyễn Văn Lý, một người đã từng có lập trường đấu tranh
dứt khoát với VGCS theo kiểu 1 sống 1 còn, nói 1 cách rõ hơn là ông đã
chấp nhận kể cả cái chết để có được tự do ít ra là trong tôn giáo. Nhưng
đáng buồn là ông đã không dám nói lên sự thật rằng cuộc sống của người
dân Việt Nam dưới bàn tay cai trị của bọn VGCS đã là 1 cuộc sống địa
ngục trần gian, một cuộc sống mà thiết tưởng không còn gì có thể tồi tệ
hơn được. Thay vì đưa ra những bức tranh cuộc sống thực tế của toàn đất
nước thì ông LM Nguyễn Văn Lý đã chỉ đưa ra hình ảnh Nhân Đạo của VGCS
khi đã đặc biệt ưu đãi cho ông ở trong tù. Điều này có lẽ cũng giống như
trường hợp phóng viên Eddie Adams minh họa về chiến tranh Việt Nam
thông qua bức hình chụp tướng Nguyễn Ngọc Loan khi hành quyết tên khủng
bố man rợ Bảy Lốp. Có lẽ cũng chính vì biết ơn sự đối xử tử tế của bọn
cai tù VGCS mà LM Nguyễn Văn Lý bây giờ lại chuyển sang lo lắng dùm cho
VGCS khi sợ rằng đấu tranh sẽ dẫn đến bất ổn định.
Bất ổn định, cụm từ này đã được tụi VGCS nhồi vào óc những người dân
thiếu hiểu biết để làm cho họ lung lay lập trường đấu tranh, đây là 1
trò hề tuyên truyền hết sức rẻ tiền của bọn VGCS. Sở dĩ VGCS phải lo sợ
mà nói đến tình trạng bất ổn định là bởi vì sự bất ổn định đó không thể
kéo dài chuỗi ngày cưỡi đầu cưỡi cổ, đàn áp dân đen để tiếp tục làm việt
gian của chúng, và đương nhiên, những hệ quả kế tiếp là những tội ác
phản quốc của chúng bị phơi bày ra, tất nhiên chúng không thể thoát khỏi
sự trừng phạt. Sự bất ổn định đó cũng là cơ hội cho những người tài đức
xuất hiện, và cũng chính nó là sợi dây kết nối sự đoàn kết của cả dân
tộc Việt Nam để có được sức mạnh vươn lên bởi 1 lẽ đơn giản, nó mang lại
tự do. Tự do sẽ chắp cánh cho sự sáng tạo, tự do sẽ giúp cho con người
sống chân thật và có tình người, và cũng chính nó sẽ giúp con người có
phương tiện để phán xét, bởi vậy những bọn cầm quyền như VGCS phải sợ tự
do. Hơn nữa, LM Nguyễn Văn Lý cũng không chịu nhớ ra 1 điều là, hoàn
cảnh của những người dân ở Việt Nam ngày hôm nay đã là tồi tệ nhất rồi,
cho nên bất cứ 1 thay đổi nào cũng chỉ có thiên hướng tốt hơn mà thôi.
Được biết rằng, ông Eddie Adams khi tuổi về chiều đã rất hối tiếc về tác
phẩm của mình. Không hiểu LM Nguyễn Văn Lý thì đến lúc nào mới có cảm
giác đó?
Màn
kịch có lẽ sẽ còn tệ, và tệ hơn nhiều lắm nếu 1 ngày đẹp trời, “Người
Con của Thượng Đế” đặt chân đến xứ Cờ Hoa và bước chân vào Hạ Viện với
sự giúp đỡ nhiệt tình của tổ sư Dân Chủ Cuội Nguyễn Đình Thắng và dân
biểu ăn cứt mèo nói leo các cụ … Mỹ (không phải cụ Việt Nam) Joseph Cao.
Với lập trường “đã hy sinh thì phải hy sinh đến cùng” và kiên quyết “không thay đổi lý tưởng” thì chắc chắn LTCN sẽ lớn tiếng kêu gọi QHHK đến cùng rằng, hãy mở vòng tay nhân ái với QH Bù Nhìn VGCS để thuyết phục những “con thú”
nói được tiếng người. LTCN, một con thiên nga tình nguyện, 1 cô gái có
học, trẻ trung, với cả tá những huyền thoại, và những dấu hiệu siêu phàm
do bà mẹ Đồng Bóng thêu dệt, sẽ trở thành Lãnh Tụ Thiên Tài của … Cộng
Đồng Khúc Ruột Ngàn Dặm, kẻ sẽ dẫn dắt những Người Việt Lưu Vong trở về “Miền Đất Hứa Ba Đình” và quỳ gối trước “Cha Già Dân Tộc”
để rồi Ca Khúc Nghị Quyết 36 Khải Hoàn, giống như những gì mà cô đã
khám phá trong Kinh Thánh. Thảo nào mà khi đọc Kinh Thánh, LTCN đã cười
khanh khách cũng là điều dễ hiểu thôi (sao giống khỉ Nguyễn Tất Thành
khi đọc cương lĩnh giải phóng thuộc địa của Lenin vây?).
Nếu
như Thầy Đề hay Quan Huyện, 2 nhân vật trong vở cải lương cổ, Ngao, Sò,
Ốc, Hến đều có chung 1 điểm đích là hướng về nhà của Thị Hến, thì ngày
nay, trong vở kịch có tên Dân Chủ Hóa Đất Nước cũng có 2 tập đoàn kịch
sĩ là Chống Cộng Cuội và Dân Chủ Rỏm là 2 Đóa Hoa Hướng Dương đang 1
lòng 1 dạ hướng về Ba Đình theo sự dẫn dắt của “Một Mặt Trời Trong Lăng Rất Đỏ”. Mong rằng đó chỉ là 1 cơn Ác Mộng.
Trọng Tín (Kyoto)
0 comments:
Post a Comment